Chương 112: Bá chủ tam giới

“Vì sao lại không phải là ngươi cầm đan dược để vào trong phòng của ta, rồi sau đó giá họa cho ta?” Thanh Chu khoanh hai tay trước ngực nhìn vẻ mặt trấn tĩnh của Tiêu Như Nguyệt.

“Sư tỷ quá khen.” Tiêu Như Nguyệt trào phúng nói.

Nhưng trong lòng còn lâu mới bình tĩnh được như vậy.

Nàng ta và Ngân Lạc đã ở chung với nhau một khoảng thời gian, loại lời nói như hôm nay Ngân Lạc chắc chắn sẽ không nói ra.

Thanh Chu còn chưa nói gì, đại trưởng lão đã nhịn không nổi nữa.

“Làm càn!” Hai chữ này đương nhiên là có xen lẫn linh lực đến từ Hóa thần kỳ.

Thẩm Ngâm Phong bất động thanh sắc ngăn cản linh lực trong đó.

Trong lòng có chút tức giận không thể khống chế được.

“Trộm đan dược của người ta! Vu khống đồng môn! Ngân Lạc! Ta thật sự rất thất vọng về ngươi!” Đại trưởng lão không hề muốn nghe Thanh Chu biện giải thêm một câu nào nữa.

Đối với ông ta, hiện tại mới chính là sự thật tốt nhất.

Đới với thái độ này của Linh Vân Tông Linh Mộc Tử có chút nhìn không nổi, nhưng dù sao hắn cũng là người ngoài.

Tần Thế Kiệt nhìn đến ngây người, không nghĩ tới phương pháp xử sự của Đại trưởng lão lại thô bạo như thế.

Còn hắn thì sao?

Nếu Thiên Diệu vương triều đến đòi người, Linh Vân Tông thật sự sẽ che chở hắn sao?

Tiêu Như Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, đương nhiên là nàng ta biết Đại trưởng lão này có tính toán gì.

“Ha ha.”

Một tiếng cười khẽ truyền ra từ khóe môi Thanh Chu.

Chất giọng trong trẻo lạnh lùng khiến tất cả mọi người lạnh sống lưng.

Ngân Lạc gặp phải chuyện như vậy, nàng thật sự không thích chút nào.

Cứ khiến nàng nghĩ đến một số…

Một thứ gì đó không nên nhớ đến.

Sát ý!

Lại là luồng sát ý lạnh thấu xương.

Bạch Thất cảm nhận được rất rõ ràng.

Trong nháy mắt Tiêu Như Nguyệt cũng bật chế độ đề phòng, sát ý nồng đậm như vậy, khiến một sát thủ như nàng ta cũng cảm thấy bị chèn ép.

“Ngươi muốn làm gì?” Đại trưởng lão rít gào nói, nhưng không ngăn cản Thanh Chu thất lễ.

Đây chính là những gì mà ông ta tha thiết mong ước.

Bạch Thất cảm nhận được dòng khí lạnh nhanh chóng chuyển hóa thành thực thể.

Sương mù màu đen bắt đầu lượn lờ quanh người Thanh Chu, từng chút từng chút một ăn mòn linh khí màu trắng.

Ký chủ, đây là… Muốn nhập ma!

[ Ký chủ! Nhớ kỹ nhiệm vụ chính của chúng ta! ] Bạch Thất giật mình.

Họ sẽ trở thành một sự tồn tại mà tất cả mọi người đều phải ngưỡng mộ!

Không thể đi theo cốt truyện ban đầu được.

“Nàng ta muốn nhập ma!” Những lời này là do Linh Mộc Tử dẫn đầu nói ra.

Đây chính là sau Anh Liệt đấy! Nếu cứ như vậy sa vào Ma tộc, lúc này mới chân chính đáng châm chọc.

“Ngân Lạc! Đồ khốn.” Đại trưởng lão vội vàng giả vờ cực kỳ sốt ruột, trong lòng lại vui vẻ nở hoa.

Nhập ma là chuyện tốt nha!

Nhập mà rồi thì chẳng còn vấn đề gì cản chân ông ta tiếp nhận vị trí chưởng môn nữa.

Nhưng điều mà tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, Thẩm Ngâm Phong lại là người ra tay đầu tiên.

Ánh sáng màu trắng bao bọc sương mù màu đen, cũng không thể cắn nuốt toàn bộ.

Không còn kịp nữa rồi!

Tiêu Như Nguyệt cười lạnh, tất cả những người đã kinh thường sỉ nhục nàng ta sẽ thân bại danh liệt không được chết dễ dàng.

Ấn ký ma tộc màu tím xuất hiện trên trán Ngân Lạc, rồi lại biến mất trong nháy mắt.

“Ta sẽ trở lại.” Thanh Chu nhếch môi cười với những người trong điện, trong nháy mắt liền biến mất ngay tại chỗ.

Lấy lại tất cả những gì thuộc về ta.

Thẩm Ngâm Phong không khống chế được bản thân vội vàng đuổi theo.

Thanh Chu xuất hiện trên một ngọn núi hoang vắng.

[ Ký chủ, sao ngươi lại tùy tiện nhập ma như vậy? ] Lòng Bạch Thất nóng như lửa đốt.

Nhiệm vụ chi nhánh mở đầu đã trực tiếp đánh rớt pass, hiện tại ngay cả nhiệm vụ chính cũng cực kỳ xa vời.

“Không xung đột.” Thanh Chu liền vứt cho Bạch Thất ba chữ ngắn ngủi này.

Bạch Thất lại thở phào nhẹ nhõm.

Rất tốt, tích chữ như tích vàng. Đây mới là ký chủ của nó.

Thanh Chu nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy hoang vu đến cực điểm.

Thậm chí ngay cả hài cốt không biết là của thứ gì cũng rải rác khắp nơi.

[ Ký chủ, núi Thiên Nhận. ] Bạch Thất cũng đem tầm mắt phóng tới nơi này.

Vừa rồi nó chỉ tùy tiện truyền tống ký chủ.

Đến nối truyền tống đến nơi nào, trước đó có cũng không biết.

[ Núi Thiên Nhận, địa bàn của Vũ Huyễn Cung ] Bạch Thất bắt đầu tìm kiếm tư liệu.

Thanh Chu ngồi trầm tư trên tảng đá lớn bên cạnh.

Nàng rất có ấn tượng với Vũ Huyễn Cung này, là con đường tu tiên bất chính, có liên quan đến Ma tộc.

Mà một sự tồn tại mà toàn bộ những người thuộc giới Tu Tiên đều hô hào đánh bại.

Truyền tống đến chỗ này, thật sự là quá trùng hợp.

Rất hợp ý nàng.

Chuyện Ngân Lạc nhập Ma rất nhanh dã truyền khắp giới tu tiên, ngay cả Ma tộc cũng cực kỳ không có ý tốt gửi lời chúc mừng.

Thành tâm ghê tởm đám tu sĩ ra vẻ đạo mạo kia.

Linh Vân Tông cũng đưa ra lời giải thích hợp lý cho sự kiện Ngân Lạc nhập Ma mà —— Ngân Lạc bị đoạt xá.

Cứ như vậy, vừa không làm hỏng thanh danh Linh Vân Tông, lại có thể giúp đại trưởng lão danh chính ngôn thuận chưởng quản toàn bộ Linh Vân Tông.