Chương 29: Thâm trạch (29)

Tạ Tri Hạnh lập tức vui lên ngay, chơi đến mức người toàn mồ hôi, Ninh Xu lấy khăn lau mồ hôi cho cô bé.

Tạ Tri Hạnh phấn khích nói với nàng: “Cha kể lúc trước khi đánh giặc, có lần họ bị bao vây, vì để báo tin cho viện binh, họ đã làm một con diều thật to!”

Nói rồi Tạ Tri Hạnh dang tay thành hình tròn thật to: “Chiều dài và chiều rộng khoảng mấy chục thước!”

“To thế à.” Ninh Xu tò mò: “Vậy diều này thả thế nào?”

Sự tò mò của nàng đã thỏa mãn nhu cầu muốn kể chuyện của cô bé, cô bé kể rõ ràng rành mạch: “Cha nói, năm tinh binh phụ trách cưỡi ngựa, những người còn lại thì cầm diều, sau đó chạy theo hướng gió, phải giữ dây cho thật chắc... À đúng rồi, muội cũng sắp thả diều rồi!”

Con bé nhìn sang Tạ Dữ như đang xin hắn đồng ý.

Ninh Xu khó hiểu nhíu mày, Tạ Tri Hạnh mới học cưỡi ngựa, muốn cưỡi ngựa thả diều chỉ là hứng lên nói vậy thôi chứ hơi nguy hiểm.

Nhưng dường như Tạ Tri Hạnh không thích yểu điệu thục nữ mà thích xông pha lên chiến trường hơn, điều này làm Tạ Dữ thấy ấm lòng, hắn suy nghĩ rồi nói: “Được, ta và con cùng thả nhé.”

Có Tạ Dữ ở đây thì không cần phải lo lắng, hai cha con cưỡi ngựa kéo diều lên, ngựa chạy càng lúc càng nhanh, con diều bị gió thổi bay thẳng lên trời.

Một lúc lâu sau, quản sự đến, thấy Tạ Dữ đang chơi với con gái thì chần chừ nhưng một lúc sau vẫn gọi: “Hầu gia.”

Tạ Dữ thúc ngựa sang, ánh mắt như đang hỏi có chuyện gì, quản sự nói: “Lâm phó đô úy cầu kiến.”

Giữa trưa Lâm phó đô uý đến tìm Tạ Dữ về chuyện liên quan đến tiệc mừng thọ biên phòng kinh thành, vốn dĩ ông ta định đích thân về một chuyến nên đã xử lý xong rồi, nào ngờ không biết đã gặp vấn đề ở đâu.

Tạ Dữ đành phải vỗ vai Tạ Tri Hạnh nói: “A Hạnh, con đợi chút nhé, ta đi rồi về ngay.”

Tạ Dữ đi rồi, Tạ Tri Hạnh vẫn đang ở trên ngựa, cô bé muốn diều bay cao hơn nên thả nhiều chỉ hơn.

Ninh Xu đứng đó nhìn một lúc rồi không khỏi lắc đầu, ngựa này cao hơn ngựa con nhiều, Tạ Dữ không nên để cô bé ở trên lưng ngựa.

Nàng bước về phía con ngựa, bỗng nhiên một cơn gió lạnh thổi đến, con diều trên tay Tạ Tri Hạnh bị thổi quật sang một hướng, Tạ Tri Hạnh lập tức kéo dây lại nhưng lại thả dây cương ngựa ra. Cô bé kẹp chặt bụng ngựa làm con ngựa ngửa đầu, đồng thời cô bé thả quá nhiều dây nên lại bị gió thổi phất lên, quấn vào đầu ngựa.

Dây bị gió thổi phần phật, quấn lấy cổ ngựa, con ngựa quay đầu và cổ, giẫm chân rồi chạy.

Ninh Xu như ngừng thở.

Giây tiếp theo, Tạ Tri Hạnh bị ném ra khỏi lưng ngựa, cũng may Ninh Xu đứng gần đó nên nàng nhào sang ôm Tạ Tri Hạnh lăn vài vòng.

Đất đá làm rách xiêm y của nàng, sượt qua làm nàng đau đớn, giây tiếp theo Ninh Xu cảm thấy ót mình đập vào cây cột ngay hàng lang, choáng đến mức không phân biệt được đông tây nam bắc.

Quá bất ngờ.

Đến lúc này đám tôi tớ mới phản ứng kịp, kêu thét, Tạ Tri Hạnh túm chặt xiêm y nàng, khóc gọi: “A Xu tỷ tỷ!”

Tạ Dữ nghe tin vội vã trở về, Tạ Tri Hạnh gọi hắn: “Phụ thân! Phụ thân! Cứu A Xu tỷ tỷ đi! Tỷ ấy cứu con!”

Lúc này quần áo Ninh Xu đính đầy đất, vết máu loang lổ, nàng nhắm chặt mắt, ngất xỉu, thậm chí ót còn chảy ít máu.

Con ngươi Tạ Dữ co lại, không quan tâm những thứ khác, lập tức bế nàng lên ngay, đến bây giờ hắn mới nhận ra nàng vừa nhẹ vừa mềm mại, giống như chỉ cần mạnh tay chút thôi là sẽ làm đau nàng.

Tạ Dữ căng thẳng, bước vào phòng, lạnh lùng dặn dò quản gia: “Đi gọi thái y trong phủ nhanh lên!”

Lúc Ninh Xu mở mắt ra, nàng thấy mình đang nằm trên chiếc giường bằng gỗ hoa lê, phòng thoang thoảng mùi thuốc.

Đầu hơi nặng và đau, cánh tay đau rát.

Hệ thống nhảy ra: “Tinh, người chơi có muốn mở chức năng [giảm đau] không? Ghi chú: Cảm giác đau đớn đạt 100 sẽ giảm 80, đạt 80 sẽ giảm 50, đạt 50 sẽ giảm 5. Giảm giá siêu ưu đãi! Ưu đãi không được cộng dồn và không được chuyển nhượng, mọi giải đáp đều có trong [trò chơi tình yêu dokidoki tim đập nhanh]~”

“Trước mắt, kiểm tra cho thấy mức độ đau đớn đang đạt 50, lần đầu tiên sử dụng chức năng [giảm đau] sẽ được hưởng siêu ưu đãi, giảm hết toàn bộ đó! Đến đây trải nghiệm đi nào!”

Ninh Xu: “Bao nhiêu tiền?”

Hệ thống: Haiz, người chơi thông minh không dễ bị lừa chút nào. Nó ho khẽ rồi nói: “Cái này thì sau này có thể đổi bằng điểm nhưng trước mắt cô không có điểm, trò chơi tốt bụng nghĩ đến vấn đề này nên quyết định để người chơi được trải nghiệm bằng những cách khác. Lúc người chơi hoàn thành nhiệm vụ sẽ tự động bị hạ một bậc!”