Cung phu nhân hấp tấp mà lên lầu.
“Làm sao vậy làm sao vậy, bảo bối, cung…… Ca hắn đem nơi nào của ngươi làm đau?” Cung phu nhân bắt lấy cánh tay cẳng chân của Nguyễn Thiếu Trạch nơi nơi lật xem, nếu không phải sợ quăng ngã Nguyễn Thiếu Trạch, phỏng chừng đều phải đem người từ trên lưng Cung Cử kéo xuống tới.
“Ta nói ngươi đừng có cho ca ca ngươi ca cõng nữa, hắn không kinh nghiệm!” Cung phu nhân trừng mắt liếc nhìn Cung Cử một cái, lại đau lòng mà nhìn về phía Nguyễn Thiếu Trạch, “Mau nói cho mụ mụ, nơi nào đau?”
“Nơi nào cũng không đau,” Nguyễn Thiếu Trạch đầy đầu hắc tuyến, “con chỉ là muốn tắm rửa, nhưng ca không cho con tẩy.”
Cung phu nhân biểu tình dừng một chút, mới nói: “Tắm rửa a, nhưng bác sĩ không phải mới nói……”
Nguyễn Thiếu Trạch đánh gãy nàng, vô cớ gây rối nói: “con mặc kệ con mặc kệ, trên người thật sự rất khó chịu, nhất định phải tắm rửa!”
Hắn một bên nói còn một bên vặn, Cung Cử thiếu chút nữa không thể bắt lấy hắn, theo bản năng buộc chặt bàn tay cùng cánh tay, một bên không cẩn thận liền ở trên mông Nguyễn Thiếu Trạch nơi có thịt thịt dùng sức niết một chút.
Nguyễn Thiếu Trạch: “……”
Thanh âm kêu nháo đột nhiên im bặt.
Cung phu nhân không chú ý tới động tác nhỏ này, chỉ là trên mặt như cũ thập phần khó xử: “Bảo bối a, nếu nước đυ.ng tới miệng vết thương gây nhiễm trùng, về sau liền càng khó chịu, mụ mụ làm người tới giúp ngươi lau mình được không?”
Nguyễn Thiếu Trạch không cần nghĩ ngợi: “Không cần!”
Cung phu nhân ậm ừ không nói tiếp.
Nguyễn Thiếu Trạch lợi dụng tính tình nguyên chủ bị sủng hư, kêu gào nói: “Nếu không cho con tắm rửa, con hôm nay sẽ không ăn cơm!” ( tính ra hắn đã rất nhiều tuổi, cần che mặt một chút đã)
Cung phu nhân vừa nghe, sắc mặt quả nhiên liền thay đổi, vội vàng sửa miệng: “Được được được, mụ mụ liền cho ca ca ngươi giúp ngươi tắm rửa.”
Hống xong nhi tử, Cung phu nhân lại nhìn về phía Cung Cử, ngữ khí nói chuyện rõ ràng lãnh đạm đi rất nhiều: “Tiểu Cử, nếu bảo bối yêu cầu như vậy , ngươi liền giúp bảo bối tắm rửa một chút đi, bất quá nhớ không thể để miệng vết thương của bảo bối đυ.ng tới nước!”
Nguyễn Thiếu Trạch tổng cảm thấy Cung phu nhân còn có nửa câu sau chưa nói ra—— bằng không lão nương sẽ không dễ dàng buông tha ngươi!
Nguyễn Thiếu Trạch tức khắc có chút xin lỗi mà liếc mắt trộm ngắm Cung Cử một cái, hắn chỉ là muốn kéo quan hệ của hai người lại gần một chút thôi, không nghĩ tới lại làm Cung Cử bị mắng, tội lỗi tội lỗi.
Vừa lúc gặp Cung Cử cúi đầu, tầm mắt Nguyễn Thiếu Trạch đột nhiên gặp ánh mắt hắn, vội vàng thay đổi thành biểu tình cười tủm tỉm.
“Ca, giúp ta tắm rửa đi ~” Nguyễn Thiếu Trạch cười đến đắc ý.
Cung Cử cũng không nói cái gì nữa, chỉ là không nói một lời mà đem Nguyễn Thiếu Trạch phóng tới bồn cầu, lại xoay người đi ra phòng tắm, chỉ chốc lát sau, liền cầm một cái băng ghế trở về, bỏ vào bồn tắm.
Nguyễn Thiếu Trạch thập phần tự động tự giác mà bắt đầu cởϊ qυầи áo.
Áo trên thực mau bị ném trên mặt đất, thời điểm cởϊ qυầи thì lại gặp một ít phiền toái.
Hắn tuy rằng bây giờ không có cảm giác đau, nhưng nếu động tác lớn hơn một chút, khó bảo toàn miệng vết thương sẽ không vỡ ra, chỉ có thể ngước mắt, dùng ánh mắt xin giúp đỡ, đáng thương vô cùng mà nhìn Cung Cử.
Cung Cử mạc danh bị hắn xem đến lòng căng thẳng, sau một lúc lâu, thở dài, đi qua đem Nguyễn Thiếu Trạch nâng dậy tới, ôm eo cậu, giúp cậu đem quần ngoài cùng qυầи ɭóŧ đồng loạt kéo xuống dưới, đỡ cậu tiến đến bồn tắm ngồi xuống.
Chân có vết thương của Nguyễn Thiếu Trạch tuy ở bắp đùi, nhưng lại ở bên ngoài sườn, tới gần khoan khớp xương , nếu cẩn thận một chút, cũng không phải không thể tắm rửa.
Cung Cử không biết như thế nào chiếu cố một người, một tay cầm vòi hoa sen, một tay chống sau eo, suy tư xem muốn tẩy như thế nào.
Nguyễn Thiếu Trạch liền an tĩnh mà chờ hắn, sau đó…… Đánh cái hắt xì.
“Ngượng ngùng.” Cung Cử theo bản năng hướng cửa liếc mắt một cái, đồng thời xin lỗi, “Ta dùng tay nâng ngươi , trước cho ngươi tẩy nửa người trên.”
Nguyễn Thiếu Trạch ngoan ngoãn gật đầu.
Cung Cử liền dùng bàn tay khớp xương rõ ràng nâng eo và lưng Nguyễn Thiếu Trạch, làm thân thể cậu hướng 30 độ treo trên không nằm xuống,dòng nước ấm áp từ trong vòi hoa sen phun ra, tưới trên ngực Nguyễn Thiếu Trạch, hắn thoải mái mà hừ hừ hai tiếng.
Nhưng thực mau, Nguyễn Thiếu Trạch liền thoải mái không được nữa.
Nguyên chủ bởi vì từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, thân thể căn bản không trải qua rèn luyện gì, lúc này mới không ddược vài phút, eo cũng đã đau đến không chịu được, kiên trì không nổi.
Cung Cử cảm nhận được dưới thân hình như không nhịn được mà run rẩy, không khỏi hỏi: “Làm sao vậy?”
Nguyễn Thiếu Trạch mếu máo: “Eo đau.”
Cung Cử ngẩn người, mới nghĩ đến thân thể suy nhược của đệ đệ khả năng cũng không thể chống đỡ cái động tác lâu này, hắn nhấp nhấp môi, lại nhíu mày suy tư.
Không đến nửa phút, Cung Cử liền nghĩ tới phương pháp mới.
Hắn cởi dép lê ra, chính mình cũng bước vào bồn tắm, ở bên cạnh ngồi xuống, đem hai chân của Nguyễn Thiếu Trạch dưới thân chia ra trước sau, đem chân bị thương cậu kéo hướng trên đùi một chút, lại làm Nguyễn Thiếu Trạch ngửa ra sau, dựa vào một đùi khác của hắn.
Khả năng Cung Cử bởi vì đem Nguyễn Thiếu Trạch xem như tiểu hài tử , cho nên cũng không cảm thấy có cái gì không ổn, nhưng Nguyễn Thiếu Trạch lại vì động tác này cảm thấy thẹn bạo.
“Hiện tại có ổn chút nào không?” Cung Cử hỏi.
Nguyễn Thiếu Trạch cổ quái mà liếc mắt xem xét hắn một cái, gật gật đầu.
Cung Cử liền cũng không hỏi cái ánh mắt kia có hàm nghĩa gì, tiếp tục thay hắn tắm rửa.
Đầu tiên là tẩy nửa người trên, thân thể này của Nguyễn Thiếu Trạch tuy rằng không đến mức da bọc xương, khá vậy không nhiều ít thịt, Cung Cử tay dính sữa tắm thời điểm xoa lên, Nguyễn Thiếu Trạch liền nhịn không được mở ra hình thức chấn động, nghẹn cười nghẹn đến mức vất vả.
Nhưng Cung Cử lăng lăng mà làm mặt vô biểu tình thay hắn tẩy xong, lại thay Nguyễn Thiếu Trạch tẩy cái chân khoẻ mạnh xong, mới bắt đầu đối phó cái chân bị thương kia…… Hơn nữa tẩy đến hoàn mỹ ngoài dự đoán mà! Trên miệng vết thương hoàn toàn không có dính vào một giọt nước, làn da miệng vết thương phụ cận cũng dính sữa tắm cùng nước, lấy khăn lông cẩn thận mà lau một lần.
“Nhắm mắt.” Cung Cử nói xong câu này, Nguyễn Thiếu Trạch theo bản năng mà làm theo.
Dòng nước ấm áp thực mau đem đầu tóc tưới ướt, đem dầu gội ra gội đầu, xoa ra bọt biển, lại dùng nước trôi đi.
Cuối cùng chính là……
Cung Cử cúi đầu nhìn vào mắt Nguyễn Thiếu Trạch, thực mau dời mắt nói: “Phía dưới chính mình tẩy đi.”
Nguyễn Thiếu Trạch: “……”
Nguyễn Thiếu Trạch mặt đỏ lên, thừa dịp Cung Cử không thấy chính mình làm gì, bay nhanh mà đem phía trước mặt sau xoa một phen.
“…… Ta xong.” Nguyễn Thiếu Trạch vừa dứt lời, Cung Cử liền tắt đi van nước, đem chân cậu từ trên người chính mình buông xuống, một bên thò tay bên trên giá khăn tắm cùng khăn lông lấy qua, trước dùng khăn lông đem miệng vết thương thật cẩn thận mà bao lấy, lại dùng khăn tắm bao Nguyễn Thiếu Trạch, bế lên, đứng dậy trở về phòng.
Cung phu nhân vẫn luôn canh giữ ở cửa, thấy dắc mặt nhi tử bảo bối bình thường mà bị ôm ra tới, mới nhẹ nhàng thở ra.
Trời biết nàng vừa rồi lo lắng bảo bối sẽ bị Cung Cử làm đau nhiw thế nào!
Quần áo đã sớm kêu người hầu chuẩn bị tốt, Nguyễn Thiếu Trạch đã được đưa tới trên giường liền nói: “Ca ca, ngươi đi trước đổi một thân quần áo đi, đừng bị cảm.”
Cung phu nhân lúc này mới chú ý tới quần áo trên người Cung Cử cơ hồ toàn ướt.
Cung Cử lại làm biểu tình như không có gì mà “Ân” một tiếng, xoay người rời khỏi phòng Nguyễn Thiếu Trạch.
Cung phu nhân nhìn bộ dáng nhi tử cười tủm tỉm, kỳ quái nói: “Bảo bối, ngươi vẫn luôn cùng ca ca ngươi thân cận như vậy sao?” Nàng rõ ràng nhớ rõ thời điểm năm trước trở về, quan hệ của hai người rất lãnh đạm a.
Nguyễn Thiếu Trạch căn bản không để ý đến người mẹ luôn luôn châm ngòi ly gián tình cảm huynh đệ này, chính mình lo mặc quần áo vào.
Hôm nay xuất viện vừa lúc là cuối tuần, cậu mạnh mẻ yêu cầu Cung Cử lưu lại trong nhà, hơn nữa khi còn ở bệnh viện Nguyễn Thiếu Trạch luôn biểu hiện ra ngoài rằng cậu đối với hắn có một chút ỷ lại, Cung lão gia cũng yêu cầu mỗi ngày đưa cơm cho cậu đều phải do Cung Cử đưa lên, xem như nhận lỗi.
Cung phu nhân đối với chuyện này thập phần bất mãn, lại cũng không có nói gì.
Nguyễn Thiếu Trạch lại cảm thấy: Lão cha GOOD JOB!
Ăn xong cơm chiều, Nguyễn Thiếu Trạch hướng Cung Cử đang ở thu thập chén đũa bỗng nhiên nói: “Ca, ta hôm nay cùng ngươi ngủ được không?”
Cung Cử tay run lên, vội vàng bắt lấy chiếc đũi sắp rời tay, kỳ quái nói: “Vì cái gì?”
Nguyễn Thiếu Trạch chỉ là nói: “Liền muốn cùng ngươi ngủ a.”
Cung Cử không nói, mặt vô biểu tình mà nhìn hắn.
Nguyễn Thiếu Trạch bị xem đến sau lưng tê dại, cường cười nói: “Là thật sự, một người quá tịch mịch, ta nhiều ngày như vậy còn chưa thấy được ca ca, ta muốn cùng ca ca nói chuyện thêm một lát.”
Cung Cử vuốt ve chiếc đũa trong tay, cười như không cười nói: “Khi trước ở bệnh viện không phải mỗi ngày đều thấy sao?”
Nguyễn Thiếu Trạch dưới đáy lòng nhăn nhăn mi, không phải ảo giác của cậu, thời điểm mới vừa gặp mặt hắn liền cậu đã nhận ra, Cung Cử đối với đệ đệ không có huyết thống này, trước mặt người khác cùng phía sau hoàn toàn là hai cái thái độ.
Không phải là cái gì không tốt sự, ngược lại…… Làm nhân vật này thêm nhiều nhân khí một chút.
Hành động của Cung Cử trước mặt Cung phu nhân đều là bộ dáng nhẫn nhục chịu đựng , Nguyễn Thiếu Trạch thật đúng là cần nẽnem xét lại.
“Làm sao vậy?” Cung Cử nhận thấy được biểu tình biến hóa của Nguyễn Thiếu Trạch , dứt khoát buông đồ vật trong tay, “Lại nghĩ tới cái gì?”
Nguyễn Thiếu Trạch hoàn hồn, nhìn về phía hắn, chớp chớp mắt.
Cung Cử: “……” Dự cảm bất hảo!
Quả nhiên, chỉ thấy Nguyễn Thiếu Trạch mở miệng ra, một tiếng xuyên thấu lực cực cường “Mẹ” liền sắp phá khổng mà ra. (Mặt đúng càng ngày càng dày)
Cung Cử vội vàng che miệng cậu lại, đem âm thanh của chính mình mang trở về, hạ giọng nói: “Được rồi, ta và ngươi ngủ, được rồi đi.”
Nguyễn Thiếu Trạch ngoan ngoãn câm miệng.
Cung Cử bất đắc dĩ, thu thập hảo chén đũa liền rời phòng.
Nguyễn Thiếu Trạch nhìn bóng dáng hắn, nhịn không được cười trộm, hắn vừa rồi cơ hồ đều có thể từ giọng nói của Cung Cử nghe ra nghiến răng nghiến lợi đâu.