Nhạc Thiên Tầm nhìn thời gian, quay lại nhìn Tuân Sơ Ảnh thở dài nói: “Chị có thể cùng em đi gặp anh ta, em gọi điện thoại trước hỏi anh ta khi nào rảnh, hẹn thời gian rồi từ từ nói chuyện."
“Được.”
Gọi điện cho Âu Dương Thành, tim Tuân Sơ Ảnh tăng tốc đập. Đáng tiếc không gọi được.
“Anh ấy tắt máy.” Cô ấy hơi thất vọng.
Nhạc Thiên Tầm an ủi nói: “Không sao, có thể điện thoại anh ta hết pin hoặc là đang có chút việc. Em đừng suy nghĩ nhiều, về phòng nghỉ ngơi chút đi, chờ khoẻ lên rồi lại gọi cho anh ta."
"Ừm... Cảm ơn chị, Thiên Tầm."
“Khách sáo cái gì, chúng ta đều là chị em tốt mà!” Nhạc Thiên Tầm đứng dậy, “Được rồi, chị về đoàn phim trước. Chờ hai người hẹn gặp mặt được rồi lại báo cho chị thời gian và địa điểm!”
Tuân Sơ Ảnh mỉm cười gật đầu, nhìn theo bóng dáng Nhạc Thiên Tầm rời đi.
Trong đoàn phim “cẩm tú”, các nhân viên đều đang tất bật chuẩn bị.
Căn cứ vào tình tiết phát triển trong cốt truyện, hôm nay sẽ quay cảnh Dương Cẩm Tú gặp nạn được Vũ Văn Thâm cứu, hắn còn cầm lòng không đậu mà hôn nàng.
Nói cách khác, Nhạc Thiên Tầm và Lục Viễn sắp có một cảnh hôn nhau. Trong thế giới này, đây là lần đầu tiên cô quay cảnh hôn môi.
Lục Viễn sợ cô sẽ quá căng thẳng, còn cố ý chạy tới trấn an lúc cô đang trang điểm: “Đừng căng thẳng, chỉ là hôn môi mà thôi. Diễn viên quay cảnh hôn thật ra rất bình thường, một chút nữa lúc em nhắm mắt lại, tưởng tượng anh là Tuân tổng là được rồi."
Cơ hồ toàn bộ người của đoàn phim đều nhìn ra được Lục Viễn đối xử với Nhạc Thiên Tầm rất đặc biệt. Chỉ có mỗi mình cô trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường thôi.
Thợ makeup nắm được cơ hội liền trêu chọc Lục Viễn nổi tiếng là có tính tình tốt: "Lục thiếu, rốt cuộc cũng có cơ hội âu yếm người đẹp. Nói thật đi, có phảianh rất vui hay không?"
“Làm việc nghiêm túc đi, đừng nói bậy bạ." Lục Viễn bị chọc trúng tâm tư, xấu hổ không thôi, “Chỉ cần có thể được đóng phim, tôi đương nhiên vui!”
Nhạc Thiên Tầm im lặng nhìn anh ta, nhớ đến Tuân Thiên Ảnh, lại xem anh ta thành Tuân Thiên Ảnh...
Xin lỗi! Tưởng tượng cái này quá khó! Cô không làm được! Không phải vấn đề là anh ta có đẹp bằng không mà là Tuân Thiên Ảnh đối với cô quá đặc biệt, không có bất cứ ai có thể thay thế anh được.
Nói trắng ra là cô hiện tại vì Tuân Thiên Ảnh mà sống. Nếu không hà tất gì lại nhận nhiệm vụ của Nguyệt Lão? Hà tất gì lại xuất hiện ở thế giới này?
Thấy Nhạc Thiên Tầm không chớp mắt mà nhìn chằm chằm mình, Lục Viễn càng thêm xấu hổ, nhanh chóng tìm cái cớ bỏ chạy.
“Khụ khụ... Anh đi trước xem thử vị..."
Nhạc Thiên Tầm trang điểm xong còn phải làm tóc, nhà tạo mẫu tóc lại bận rộn bên cạnh cô. Cô cảm thấy có chút nhàm chán liền dứt khoát cầm điện thoại lướt Weibo.
Trải qua hơn hai mươi mấy tiếng đồng hồ nỗ lực của cư dân mạng, Nhạc Thiên Tầm vinh dự có được mấy hot search trong top 10.
“Tuân tổng: Vợ ơi, cố lên” ở vị trí thứ năm.
“Nhạc Thiên Tầm trở thành nữ chính trong bộ phim mới của đạo diễn Đỗ” ở vị trí thứ sáu.
“Vợ ơi, cố lên” bốn chữ này quả thực nhanh chóng trở thành trào lưu thịnh hành nhất trên Internet, còn được cải biên ra một số phiên bản như: "Chồng ơi, cố lên", "Ba ơi, cố lên", "Em gái, cố lên",...
Hiện tại, cư dân mạng cơ hồ đều phải thêm "xx cố lên" ở cuối câu mới được.
Có thể tưởng tượng được tầm ảnh hưởng của vợ chồng Tuân tổng lớn cỡ nào!
Trừ cái này ra, Tiếu Mẫn bởi vì bị chửi rủa quá nhiều, gây ra quá nhiều ảnh hưởng xấu nên quản lý dứt khoát khoá tài khoản của cô ta, cho Weibo một mảnh đất trời yên bình sạch sẽ.
Lúc này Tiếu Mẫn quả thật là vĩnh viễn không thể xoay người được nữa!
Nhạc Thiên Tầm nhấn vào trang chủ của Tuân Thiên Ảnh nhìn một chút, phát hiện có rất nhiều cư dân mạng trả lời bài chia sẻ của anh, chúc phúc, khen ngợi, sùng bái... Vậy mà còn có tỏ tình và cầu hôn?
Cô chụp lại màn hình, mở Wechat gửi cho Tuân Thiên Ảnh xem. Còn nhắn tin hỏi anh: “Tuân tổng, được nhiều người thích như vậy có cảm giác gì?"