Chương 1.1: Chủ nhân ngài có ba nhiệm vụ

Khu vực biên giới giáp ranh giữa Lê Quốc cùng Đại Vinh.

Chiến tranh đã chấm dứt hơn nửa tháng trước, lúc này nơi đây là một mảnh hỗn độn, khói thuốc khói lửa tan đi, trước mắt chỉ còn lại vùng đất hoang tàn đổ nát và đẫm máu.

Để đánh chiếm được Lê Quốc và gϊếŧ chết con trai của thần - người được đồn đại có thể so với tiên nhân, bọn họ không chỉ phái ra đội quân tài giỏi tinh nhuệ nhất, còn sử âm mưu quỷ kế ngoan độc.

Đàn quạ và kền kền kết bè kết đội đang bay lượn thấp trên bầu trời, chúng nó không phải tranh đoạt đồ ăn, mà là thi thể chồng chất, có quá nhiều lựa chọn, cho nên chúng bay trên trời lâu vẫn chưa hạ xuống.

“Hắt xì......”

Ninh Ngôn xoa xoa cánh mũi, bởi vì bản thân phát ra tiếng động, những con kền kền lập tức vỗ cánh bay đi, nàng ở trong đầu thầm gọi một tiếng: “Hệ thống? Có ở đây không? Alo ——”

Một giọng nói điện tử dễ thương ngay sau đó vang lên: “Chủ nhân xin chào, tôi đến đây! Hệ thống mã số 100 Tiểu Thật đến để phục vụ ngài ~”

“??Thế giới sụp đổ rồi, hệ thống cũng sụp đổ theo sao? Tại sao bây giờ hệ thống lại biến thành trí tuệ nhân tạo ngu ngốc?” Ninh Ngôn cười lớn

Tiểu Thật: “Chủ nhân, tôi không phải trí tuệ nhân tạo ngu ngốc nha, Tiểu Thật là trí tuệ nhân tạo siêu cấp thông minh! Chủ nhân có yêu cầu gì?”

Ninh ngôn trực tiếp bỏ qua câu đầu tiên nói: “Giới thiệu nhân vật trong cốt truyện và tình huống hiện tại.”

Sau khi nhận được mệnh lệnh của nàng, Tiểu Thật liền ngoan ngoãn đóng vai làm người kể chuyện.

Nhân vật phản diện của thế giới này là vị người mà Đại Vinh kiêng kị bấy lâu nay, là người được Lê Quốc tôn thờ ——

Con trai của thần, Hạc Nghệ.

Đại Vinh cùng Lê Quốc thực lực ngang nhau, nhưng bởi vì vị trí địa lý cùng lịch sử lâu đời, nên Đại Vinh nhỉnh hơi Lê Quốc một chút, nhưng vì có sự tồn tại của Hạc Nghệ, dẫn tới ở phương diện nào đó Lê Quốc có thể nghiền áp Đại Vinh.

“Từ từ, phương diện đó là phương diện gì? Ngươi đang giấu giếm điều gì với người làm nhiệm vụ hay không?” Ninh ngôn đánh gãy lời Tiểu Thật, tức giận hỏi ngược lại.

Tiểu Thật tạm dừng một lát, kéo dài âm thanh ‘ hừ ’ như một con người.

“Không phải Tiểu Thật không nói cho chủ nhân, mà là bởi vì thế giới xuất hiện lỗi, rất nhiều chức năng trong hệ thống đều sụp đổ rồi, dẫn đến thông tin cũng lộn xộn lung tung hoặc ít nhiều bị thất lạc.”

Ninh Ngôn đương nhiên biết thế giới có vấn đề, nếu không nàng đã không bị chuyển từ tổ diễn viên sang tổ chiến lược.

Nàng cúi đầu nhìn chằm chằm mặt đất thấm đẫm máu tươi, cố gắng kéo cao váy để tránh đi những hố đầy máu.

“Được rồi, đi thôi.” Nàng quay đầu nhìn bốn phía xung quanh, rõ ràng còn sớm, nhưng lại vô cùng âm u tối tăm, trên bầu trời mây đen kéo đến, giống như oan hồn chưa tán.