Chương 5: Hẹn hò

“Ưm……”

Giang Tuyết Tình bị Kiều Minh Hi hôn thiếu chút nữa không thở nổi, tiết tấu hô hấp hoàn toàn rối loạn, cô dùng ánh mắt lấp lánh, ngập nước nhìn Kiều Minh Hi.

Thật…… Hôn môi thật kịch liệt, hắn muốn đem cô ăn vào luôn sao?

Giống như đã qua rất lâu, Giang Tuyết Tình cảm giác môi bị hôn đến nỗi tê dại nóng lên, đầu lưỡi cũng sưng tấy đau nhức, lúc này Kiều Minh Hi mới buông cô ra.

“Ha…… Quá kịch liệt, thiếu chút nữa không thở nổi rồi……”

Ánh mắt Giang Tuyết Tình mê mang, bên trong đều là mê loạn do bị hung hăng hôn môi, thân thể cũng vô cùng mềm mại, giống như không đứng lên nổi.

“Bảo bối, cha mẹ em ở nhà sao?”

“Ở…… Ở.”

“Đáng tiếc, không thể đi lên uống ly nước, ngày mai em có thời gian không?”

Hôm nay là thứ sáu, kế tiếp chính là cuối tuần, Giang Tuyết Tình đương nhiên có thời gian.

Kiều Minh Hi cũng chỉ hỏi một chút, nếu Giang Tuyết Tình không có thời gian, thì hắn sẽ tạo ra thời gian, bởi vì hắn thật sự nhịn không được, muốn hung hăng chiếm hữu cô!

“Ừm…… Chúng ta, chúng ta định đi hẹn hò sao?”

Giang Tuyết Tình có chút ngượng ngùng nhấp môi, chờ mong nhìn Kiều Minh Hi.

“Ừm.” Kiều Minh Hi khẽ gật đầu, nhưng mà hẹn hò sao…… Hắn còn chưa từng thử qua, “Hẹn hò em muốn làm gì?”

Hắn dứt khoát trực tiếp hỏi Giang Tuyết Tình, vì bữa tiệc lớn kế tiếp, yêu cầu gì hắn cũng sẽ đáp ứng.

“Chúng ta đi công viên giải trí đi! Có rất nhiều cặp đôi hẹn hò đều đi nơi đó!”

Giang Tuyết Tình còn chưa đi thử chỗ đó, nghe nói là thánh địa hẹn hò của các cặp đôi, nhưng trước kia cô chưa từng yêu đương, nên chỉ có thể tham khảo người khác.

“Được!”

“Vậy…… Em lên nhà nha?”

Giang Tuyết Tình nhìn khuôn mặt anh tuấn của Kiều Minh Hi, nhớ lại trận hôn môi kịch liệt vừa rồi, trong lòng còn có chút lưu luyến không rời.

Thiếu nữ ngây ngô quá dễ dàng động tâm, dưới tình huống không hoàn toàn hiểu biết một người, chỉ dựa vào bề ngoài cùng khí chất, làm sao có thể phân biệt tốt xấu được?

Cô không biết, mấy chiếc qυầи ɭóŧ mất tích của cô toàn bộ đều ở trong tay Kiều Minh Hi. Cô cũng không biết, mỗi khi ban đêm buông xuống, vào lúc cô ngủ say không hề hay biết, sẽ bị người khác xâm nhập hương khuê, làm càn xâm phạm.

Nếu đã biết, khẳng định sẽ bị hù chết đi!

Đây là biếи ŧɦái từ nơi nào tới a!

Đáng tiếc, cô không biết.

……

Ngày hôm sau, cha mẹ Giang Tuyết Tình đều đi làm, cô ăn cơm sáng xong thì bắt đầu làm bài tập, chờ tới giữa trưa, Kiều Minh Hi sẽ tới đón cô.

Một lần nữa trở thành học sinh cấp ba, thói quen của Giang Tuyết Tình vẫn còn đó, cô cũng chỉ mới tốt nghiệp cấp ba, còn chưa kịp vào đại học thì xui xẻo gặp tai nạn xe cộ.

Sau khi tốn hơn ba giờ làm xong bài tập cuối tuần, Giang Tuyết Tình bắt đầu chọn đồ để đi hẹn hò.

Vì cuộc hẹn hò hôm nay, cô đặc biệt thay riêng quần cao bồi mát lạnh, để lộ ra hai chân thon dài tinh tế. Trên người mặc áo hai dây bèo hoa nhí, thêm một chiếc áo dệt kim hở cổ màu bạc, nhìn vừa ngọt ngào vừa có chút gợi cảm.

Giang Tuyết Tình rất xinh đẹp, là cái loại xinh đẹp thuộc về đáng yêu và tinh xảo, tuy rằng không phải loại hình kinh diễm từ ánh mắt đầu tiên, nhưng cũng đặc biệt dễ nhìn.

Kiều Minh Hi ở ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Giang Tuyết Tình, lại cứng.

Chỉ cần là Giang Tuyết Tình, niệm tên cô, nhìn dung nhan của cô, ảo tưởng những hình ảnh da^ʍ mĩ trong đầu đó, đều thực dễ dàng làm hắn xúc động.

Du͙© vọиɠ ba mươi năm không gợn sóng, giờ phút này giống như mãnh thú trào ra, không gì có thể ngăn lại.

“Bảo bối……”

Giọng nói của Kiều Minh Hi trầm thấp muốn mạng, dễ nghe đến nỗi lỗ tai muốn mang thai, hắn tiến đến bên tai Giang Tuyết Tình, cười khẽ nói: “Em hôm nay thật đẹp, nhìn em tôi chỉ muốn hung hăng hôn mà thôi.”

“Em là món quà mà trời cao cố ý tặng cho tôi sao?”

Sao tự nhiên lại nói lời âu yếm a! Giang Tuyết Tình nghe mà mặt đỏ tai hồng, xấu hổ đến nỗi đầu ngón chân đều co quắp hết lại, không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể khẩn trương nắm ngón tay, trộm nhìn Kiều Minh Hi một cái.

Hắn thật sự thích cô như vậy sao?

Kỳ thật Giang Tuyết Tình cảm thấy nhất kiến chung tình rất không đáng tin cậy, nhưng Kiều Minh Hi cũng không cần thiết phải lừa gạt cô, nhưng vì cái gì nhỉ? Sau cả đêm hôm qua Giang Tuyết Tình vẫn như cũ không hiểu được, Kiều Minh Hi vì sao lại coi trọng cô?

Nghĩ không ra thì không cần suy nghĩ nữa, dù sao giờ khắc này Giang Tuyết Tình rất hưởng thụ quá trình ái muội cùng lạc thú.

“Bây giờ chúng ta đi đâu vậy?”

“Ăn cơm trước, sau đó mới đi công viên trò chơi, được không?”

Giang Tuyết Tình tất nhiên là gật đầu, người là sắt cơm là thép, không ăn một chút là đói đến hoảng, cơm trưa nhất định phải ăn, cũng không biết Kiều Minh Hi sẽ mang cô đi ăn cái gì?

Đáp án rất mau được công bố, là một nhà hàng chuyên làm đồ ăn Tây Ban Nha.

“Cơm hải sản và chân giò hun khói nơi này ăn không tồi, em nếm thử xem, nếu không thích tôi mang em đi nơi khác ăn.”

Kỳ thật Giang Tuyết Tình chưa bao giờ kén ăn.

Lúc còn ở cô nhi viện không có đồ gì ngon, mới tốt nghiệp cấp ba thì cô tới thế giới này. Tuy rằng gia đình khá giả, nhưng người lớn cũng sẽ không đưa cô ra bên ngoài ăn cơm, chỉ ở nhà làm chút cơm. Giang Tuyết Tình ăn hết đồ Kiều Minh Hi đặt cho cô, một chút cũng không lãng phí.

Buổi chiều còn phải đi công viên giải trí chơi a!

Cuối tuần, có rất nhiều cặp đôi tới công viên giải trí hẹn hò, cũng có rất nhiều người lớn mang theo trẻ con lại đây chơi, từ cửa lớn hướng vào trong nhìn đã thấy biển người tấp nập.

“Thật náo nhiệt..."

Kiều Minh Hi có chút không quen với nơi như vậy, nhưng mà nếu Giang Tuyết Tình thích, thì hắn sẽ đi cùng cô!