Chương 3: Kiều Minh Hi

Giang Tuyết Tình rất mau đã bị suy nghĩ miên man của chính mình chọc cười, rốt cuộc thì những người tới nơi này đều là kẻ có tiền, ai sẽ đi moi vàng trên một cây cột a!

Thu hồi ánh mắt, Giang Tuyết Tình an tĩnh đi theo sau bạn học.

Lý Kỳ mang theo bọn họ đi vào một căn phòng to, ước chừng có thể chứa được vài trăm người, mà bên trong đã bố trí tốt. Đồ ngọt tinh xảo được bày biện trên bàn dựa vào tường, phục vụ đi đi lại lại bưng champagne cùng đồ uống trên tay.

Hôm nay còn có rất nhiều người lớn tới, bọn họ mặc tây trang hoặc là lễ phục, Giang Tuyết Tình chỉ cảm thấy một đám học sinh đứng ở trong đó không hợp nhau.

“Đây đều là đối tác hợp tác của ba tớ, đừng quá câu nệ, chúng ta cứ chơi của chúng ta là được.”

Tính tình Lý Kỳ không tệ, ngày thường tùy tiện chơi với bạn cùng lớp, cho nên tiệc sinh nhật lần này cậu ta mời bạn học mới cũng không làm mọi người cảm thấy kỳ quái.

Nếu đã tới rồi, vậy thì chơi thôi.

Giang Tuyết Tình cùng bạn học nữ chơi thân đứng ở trong góc, mỗi người cầm một chiếc đĩa, ăn đồ ngọt giống như hamster.

Quả nhiên là nơi cao cấp, mỗi một miếng đồ ngọt gần như vào trong miệng là tan ngay, mang theo hương hoa quả và hương sữa dài lâu, cho dù tới cửa hàng bánh kem cũng rất khó mua được hương vị ăn ngon như vậy.

“Oa, điểm tâm ngọt của nơi này cũng quá ngon đi!”

Bạn học nữ ở một bên cảm thán, mà Giang Tuyết Tình cũng tán đồng gật gật đầu.

Những cô gái lớn lên trong cô nhi viện thì có hưởng qua thứ gì tốt đâu? Ngày thường làm việc vặt kiếm tiền cũng đều dùng để mua quần áo cùng đồ dùng sinh hoạt, cải thiện thức ăn hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của Giang Tuyết Tình.

Thích ăn đồ ngọt sao?

Kiều Minh Hi yên lặng ghi tạc trong lòng.

Lấy thân phận của hắn, vốn dĩ không nên xuất hiện tại loại tiệc có cấp bậc như này, nhưng bữa tiệc lần này chính là có kế hoạch, cho nên hắn mới tới.

Kiều Minh Hi bưng ly rượu, làm bộ đi ngang qua bên người Giang Tuyết Tình, sau đó không cẩn thận làm đổ rượu, làm dơ quần áo Giang Tuyết Tình.

“Xin lỗi, làm dơ váy của em.”

Ánh mắt Kiều Minh Hi lộ ra xin lỗi, bộ dáng hơi hơi cau mày vừa đẹp vừa văn nhã.

Kỳ thật dã thú trong lòng hắn đã rít gào, chỉ cần đứng bên người cô gái, từng sợi u hương trên người cô đã sộc vào trong mũi hắn.

Hắn thậm chí có thể cảm nhận được máu đang sôi trào, du͙© vọиɠ kêu gào không thỏa mãn.

Thật sự rất muốn…… Rất muốn ôm chặt lấy cô, cắn cổ cô, giống như dã thú động dục cắn thú cái dưới thân, sau đó điên cuồng đánh dấu, làm đến khi du͙© vọиɠ được thỏa mãn.

Kiều Minh Hi liếʍ liếʍ môi, nguy hiểm trong mắt gần như sắp che đậy không được.

“Không sao, tôi lau một chút là được rồi.” Giang Tuyết Tình không thấy ám quang hiện lên trong mắt Kiều Minh Hi, cho rằng người đàn ông chỉ không cẩn thận đυ.ng vào cô, là chuyện ngoài ý muốn mà thôi.

Ngữ điệu mềm nhẹ của cô gái làm thân thể Kiều Minh Hi càng ngày càng nóng lên, giống như khống chế không được chính mình, thật sự rất muốn rất muốn……

“Tôi mang em đi thay quần áo, không cần cảm thấy ngại ngùng, dù sao cũng là do tôi làm dơ quần áo của em.”

Ngữ khí Kiều Minh Hi nói chuyện thực bình đạm, không hề làm Giang Tuyết Tình cảm thấy cảnh giác, cô nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn đi theo Kiều Minh Hi lên lầu hai.

Kiều Minh Hi cũng không làm gì, chỉ đưa cho Giang Tuyết Tình một chiếc váy mới.

“Nhìn xem có thể mặc được hay không, nếu không vừa tôi lập tức lấy cho em một bộ khác.”

Giang Tuyết Tình lấy váy, đi tới phòng thử đồ thay quần áo.

Váy mặc ở trên người rũ xuống cảm giác thật tốt, sờ vô cũng vô cùng mềm mại, vừa thấy là biết giá cả xa xỉ.

Kỳ thật trên đời này nào có chuyện trùng hợp như vậy?

Kiều Minh Hi sớm đã chuẩn bị tốt váy mới ở trong phòng, vừa chuẩn số đo của Giang Tuyết Tình, cũng là kiểu dáng mà hắn thích.

Hắn nhìn Giang Tuyết Tình mặc quần áo mình chuẩn bị, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy.

“Thật xinh đẹp.”

Ánh mắt Kiều Minh Hi dịu dàng giống như một dòng suối thanh tuyền, nhìn đến nỗi Giang Tuyết Tình có chút thẹn thùng cúi đầu, đây là lần đầu tiên cô mặc một chiếc váy đẹp như vậy, cũng là lần đầu tiên có một người đàn ông soái khí dịu dàng như nước nhìn cô.

“Váy này rất đắt đi?”

Giang Tuyết Tình có chút khẩn trương nắm ngón tay, cúi đầu lại nói: “Chờ tôi giặt quần áo sạch sẽ, phải làm sao thì mới trả lại được cho anh?”

Kiều Minh Hi chính là chờ những lời này của Giang Tuyết Tình!

Hắn không thô bạo như trong tưởng tượng, mà giống một thợ săn chuyên nghiệp, từng bước một tiếp cận mục tiêu của mình, chờ đến khi mục tiêu hoàn toàn đánh mất cảnh giác, hắn sẽ đánh một kích trí mạng.

“Chúng ta lưu lại phương thức liên hệ đi, chờ em giặt quần áo sạch sẽ thì nói cho tôi.”

Kiều Minh Hi cười lấy di động ra, sau đó ghi số điện thoại của Giang Tuyết Tình vào phần thông tin liên lạc, hắn nhìn một chuỗi con số kia, vừa lòng cười.

“Nếu đã thay váy mới, không bằng chúng ta đi xuống nhảy một điệu được không?”

Kiều Minh Hi mời Giang Tuyết Tình, hắn giống như một thân sĩ vươn tay ra, cô gái cũng ngoan ngoãn đặt tay nhỏ lên trên lòng bàn tay hắn.

Đầu ngón tay mềm mại cùng tinh tế làm ánh mắt Kiều Minh Hi điên cuồng chớp động, hắn nắm tay Giang Tuyết Tình đi xuống lầu, giống như vương tử nắm tay công chúa của mình.

Đại sảnh vũ hội hoa lệ, người đàn ông soái khí, trong khoảng thời gian ngắn, Giang Tuyết Tình cứ ngỡ rằng mình đã rơi vào một giấc mơ lãng mạn.

Khi người đàn ông ôm eo cô, Giang Tuyết Tình lúc này mới phát hiện mình đã quên hỏi tên của đối phương.

“Tôi…… tên Giang Tuyết Tình, tôi có thể biết tên của anh không?”

“Kiều Minh Hi.”