Chương 16: Nam Thần Quốc Dân Yêu Ta (16)

Editor: Hi Nhiễm

“Đúng vậy.”

Ba cái minh tinh nữ trên người mặc lễ phục váy hoa lệ bưng ly rượu, dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái đánh giá Phục Tang từ trên xuống dưới.

Trong mắt các cô mang theo khinh thường.

“Lễ phục giá rẻ.”

“Dáng người chẳng ra gì.”

“Gương mặt kia giống như chỉnh dung thì nhìn còn có thể, có điều kiện câu dẫn Tiêu Mộc.”

“Lông mày chắc hẳn là vẽ bởi cây chì nội địa đi? Thoạt nhìn giống nữ võng hồng bên kia.”

“Khó trách cư dân mạng đều nói trông cô ta như kỹ nữ tâm cơ với kỹ nữ trà xanh, nếu không phải vừa mới thấy cô ta với Lâm Di Nhiên xé bức……”

“Chậc chậc, Tiêu Mộc tuyệt đối sẽ không coi trọng loại phụ nữ như cô ta.”

Ba nữ minh tinh vừa uống rượu vừa đánh giá Phục Tang, lại nói ra lời nói khó nghe.

Phục Tang: “……”

Tức giận rồi nga, mỉm cười đều không muốn nữa.

“Các cô có soi gương không?”

Ba cái nữ minh tinh sửng sốt.

Lập tức có chút hoảng loạn lên.

“Trang điểm của tôi nhòe hả?”

“Mau giúp tôi nhìn xem, có phải son môi của tôi dính vào răng rồi không?”

“Nhìn giúp tôi trước đã.”

Phục Tang lại lần nữa mở miệng nói: “Trang điểm của các cô không nhòe, lễ phục cũng không hỏng.”

Ba cái nữ minh tinh bình tĩnh lại, ánh mắt không có ý tốt nhìn cô.

“Từng nghe qua một câu này chưa?”

“Câu gì?” Một nữ minh tinh hỏi.

Thanh âm Phục Tang điềm mỹ lại lộ ra vài phần châm chọc: “Ghen ghét khiến các người hoàn toàn thay đổi, uống xong rượu thì nhanh chóng đi soi gương đi, xấu muốn chết.”

“Cô ——”

“Phụt.” Tiếng cười của một người phụ nữ truyền đến.

Mọi người quay qua nhìn.

Một minh tinh mặc tây trang nữ đi tới, bưng rượu cười nói: “Cô ấy nói không sai, bộ dáng các cô hiện tại thực xấu.”

Nữ minh tinh vừa đi tới tên là An Kỳ, là nữ minh tinh tuyến một.

Mấy nữ minh tinh không dám cùng cô ấy đối nghịch, sắc mặt khó chịu trừng mắt nhìn Phục Tang, chật vật vội vàng ra ngoài.

Phục Tang có chút ngoài ý muốn sớm như vậy gặp được An Kỳ, mỉm cười nói: “Chào cô, tôi là Tô Tú.”

“Tôi biết cô.” Trên mặt An Kỳ mang theo cười trêu chọc, nói: “Tôi thấy cô đưa đạo diễn Vương đi ra cửa khách sạn, rất lợi hại.”

“……” Mong cô lập tức, lập tức quên đi.

Phục Tang hơi ngượng ngùng nói: “Sức lực của tôi so với các cô gái bình thường chỉ lớn hơn một chút mà thôi.”

An Kỳ cười cười, nói: “Nếu không ngại thì chúng ta trao đổi phương thức liên hệ được không?”

“Được nha.” Phục Tang vui vẻ đồng ý.

……

……

Lâm Di Nhiên bưng ly rượu đứng ở cạnh cửa sổ sát đất.

Đáy lòng thực ủy khuất, khó chịu muốn khóc.

Cô ở giới giải trí lăn lộn một năm, thật vất vả có một chút khởi sắc…… Đều bị Tô Tú huỷ hoại.

Không muốn bị tiềm quy tắc thì làm sao vậy, đây là do cô sai sao?

Không ——

Tất cả đều là do Tô Tú!!!

Tiêu Hách Kiệt loại thiếu gia như vậy, từng có bao nhiêu bạn gái cũ.

Cô chướng mắt hắn chẳng lẽ không đúng sao?

Sau này chắc chắn cô sẽ đứng ở vị trí cao hơn, trở thành minh tinh mọi người đều yêu thích.

Lâm Di Nhiên lại nghĩ đến Tiêu Mộc như trăng thanh gió mát.

Người đàn ông được gọi là nam thần quốc dân.

Chỉ có cô mới có tư cách cùng hắn sóng vai.

Tô Tú tâm cơ thâm trầm vốn dĩ không xứng với Tiêu Mộc.

Lâm Di Nhiên uống một hớp rượu lớn, vừa mới xoay người định tiến vào yến hội thì thấy nơi xa, người đàn ông cũng đang đứng ở cạnh cửa sổ sát đất.

“Tiêu Mộc.” Cô ta nhịn không được ra tiếng.

Người đàn ông nghe thấy thanh âm, quay đầu nhàn nhạt nhìn cô ta một cái.

Lâm Di Nhiên cảm giác trái tim dường như tê mỏi trong nháy mắt, đối diện với hắn, cầm lòng không được ý đồ trong lòng.

Ngay lập tức, cô hơi co quắp và khẩn trương.

Thời điểm cô thương tâm, ủy khuất nhất, hắn giống như là thiên thần xuất hiện ở trước mắt cô.

Hơi do dự một chút, cô nhịn không được đi về phía hắn.