Chương 14: Nam Thần Quốc Dân Yêu Ta (14)

Editor: Hi Nhiễm

“Tô Tú.” Giọng điệu Lâm Di Nhiên mang theo hoài nghi và chất vấn: “Tại sao cô với Tiêu Mộc ở bên nhau?”

Minh tinh dù nổi tiếng cũng chỉ nổi mấy năm, một khi không có tác phẩm liền sẽ nhanh chóng biến mất trong tầm nhìn của đại chúng.

Tiêu Mộc lại bất đồng, chưa bao giờ rơi xuống thần đàn.

Tiêu Mộc là nam thần quốc dân, cũng là nam thần trong lòng mọi nữ minh tinh.

Cả nam minh tinh với nữ minh tinh đều muốn leo lên Tiêu Mộc, ngay cả cô cũng có một chút ngưỡng mộ.

Một người lóa mắt như vậy, lại cùng Tô Tú thanh danh hỗn loạn cùng nhau tiến vào yến hội.

Thật khiến trong lòng người khác nhịn không nổi.

Phục Tang ngước mắt nhìn người phụ nữ đứng ở trước mặt mình.

Không cần hệ thống thông báo, cô cũng biết người này là ai.

Nữ chủ Lâm Di Nhiên.

Em gái cùng mẹ khác cha của nguyên chủ.

Lần trước, nguyên chủ bị Lâm Di Nhiên hãm hại dễ dàng như vậy.

Đơn giản là Lâm Di Nhiên cố ý nói chuyện phiếm với nguyên chủ, nói là có cơ hội để cô có thể gặp mẹ một lần.

Thế giới này không có đứa con nào mà không khát vọng thân tình ấm áp.

Tuy rằng, cái người gọi là mẹ kia từ trước đến nay không bao giờ gặp cô, không coi cô như con mình.

Nguyên chủ ngốc hề hề cho dù trong lòng oán hận mẹ mình, nhưng vẫn còn khát vọng thân tình, muốn gặp một lần người mẹ vô tình kia.

Lâm Di Nhiên thật đúng là giống người mẹ của nguyên chủ kia, ra vẻ thanh cao, thật ra bên trong lại xấu xí bất kham.

Giọng nói của Phục Tang trong trẻo điềm mỹ, lại ẩn ẩn mang theo lạnh lẽo.

“Chuyện của tôi cần thiết phải nói cho cô sao?”

Lâm Di Nhiên không nghĩ tới sẽ bị sặc một câu, thiếu chút nữa thì duy trì không được biểu cảm thanh lãnh trên mặt.

Trong mắt những nữ minh tinh xung quanh nghe lén các cô nói chuyện hiện lên vài phần cười nhạo.

Sắc mặt Lâm Di Nhiên băng hàn, trong lòng phỏng đoán, nhất định là bởi vì Tô Tú cố ý biểu hiện khiến cho Tiêu Mộc chú ý.

Tiêu Mộc đi ra ngoài khách sạn sắp xếp công việc, Tô Tú quấn lên Tiêu Mộc, hắn mới có thể đi cùng Tô Tú tiến vào.

Tưởng tượng là như thế, trong lòng Lâm Di Nhiên tiêu tan.

Cô ta lạnh lùng nói: “Tô Tú, đầu óc cô có phải có vấn đề hay không, muốn leo lên cao cũng phải ước lượng lại chính mình.”

“Tiêu Mộc là người mà cô có thể leo lên sao?!”

“Nếu cô cọ nhiệt Tiêu Mộc, cẩn thận fans hắn sẽ xé cô.”

Khóe môi Phục Tang câu lấy nụ cười nhạt, nói: “Đúng không?”

Tuy rằng fans Tiêu Mộc thực bảo vệ thần tượng, nhưng bọn cũng tương đối tỉnh táo.

Nếu nam thần thật sự có người yêu thích, phần lớn fans Tiêu Mộc sẽ duy trì chúc phúc, bảo hộ bạn gái bảo bảo của nam thần.

Đương nhiên, tiền đề của cái này là thanh danh bạn gái Tiêu Mộc không cần quá kém.

Nếu không có người quạt gió thêm củi, nguyên chủ đời trước cũng sẽ không bị bôi đen đến như vậy.

Anti-fan làm ra hành động điên cuồng sẽ không phải là fans Tiêu Mộc.

Lâm Di Nhiên thấy Phục Tang dường như hoàn toàn không để trong lòng, cô ta tức nghẹn trong lòng.

“Tô Tú, nếu cô không nghe lời tôi nói, đến lúc đó đừng cầu tôi giúp cô.”

Ý cười trên mặt Phục Tang mang theo châm chọc, nói: “Cô mà giúp tôi sao?”

“Lần trước ở tiệc rượu, rượu cô đưa tôi uống có vấn đề đi, Tiêu Mộc nói cô tưởng đưa tôi lên giường người đàn ông khác, việc này có có nên giải thích một chút hay không?”

Lạnh lùng trên mặt Lâm Di Nhiên nẻ ra, ánh mắt nhìn quét xung quanh.

“Cô đừng có nói bậy!” Giọng nói của cô ta mang theo chột dạ không che giấu được.

Trong yến hội đều là minh tinh với đạo diễn, còn có rất nhiều người đầu tư.

Họ mà nghe được lời này, hình tượng của cô ta sẽ bị hủy hoại mất.

“Tôi mà nói bậy sao?” Giọng nói của Phục Tang hơi đề cao lên.

Giọng nói thanh thúy dễ nghe thu hút ánh mắt của không ít người, họ mang theo chút tò mò nhìn các cô.

“Chẳng lẽ không phải cô nói Tiêu Hách Kiệt là cái tiện nam nhân, khiến cô ghê tởm đến cực điểm hay sao!”

“Cô câm miệng!” Lâm Di Nhiên tức muốn hộc máu gầm nhẹ.

“Tiếp tục nói.” Một giọng nam tuổi trẻ truyền đến.