Chương 13: Tuyến đường xe buýt số 44 (13)

Bạch Tuyết Nhi rụt trong góc hoảng sợ nhìn Tô Cẩn Ngôn bị tóc trói chặt trước mặt, đột nhiên “Phanh” một tiếng trầm vang vang lên, sau đó “Lạch cạch” một tiếng có thứ gì rớt xuống cách cô không xa.

Bạch Tuyết Nhi kinh hỷ nhìn thứ trên đất, là bật lửa!

Ban nãy cô thấy cảnh tượng Hạ Lâm Âm bên kia, cọc tóc này sợ lửa!

Mắt thấy những sợi tóc đó bắt đầu vòng qua Tô Cẩn Ngôn đánh úp lại cô, Bạch Tuyết Nhi lấy hết can đảm nhào tới bật lửa, sợi tóc lạnh băng mà trơn trượt quấn quanh mắt cá chân cô.

“A a a!” Bạch Tuyết Nhi kêu to mà liều mạng ném chân, may mắn cô ta vẫn nhớ trong tay có bật lửa, vội vàng nhen bật lửa để sát vào mắt cá chân.

Đầu tóc trên chân đều cưỡng chế dời đi, Bạch Tuyết Nhi hít sâu mấy hơi, sau đó nhằm phía Tô Cẩn Ngôn, “Cẩn Ngôn, đừng sợ! Em tới cứu anh!”

Ngực đau, lòng bàn tay càng đau, Hạ Lâm Âm chống hai tay bò dậy từ trên đất, toàn thân cô trên dưới đều là máu, có của cô cũng có của người khác.

Trên mái tóc dài quăn tít còn tí tách máu, là nhuộm dần từ vũng máu trên đất.

Bật lửa đã rời tay bay đến phía sau thùng xe rồi hiện tại được Bạch Tuyết Nhi nhặt lên, tựa hồ biết trong tay Hạ Lâm Âm không còn thứ có thể uy hϊếp nó, tóc nữ quỷ lại đánh úp về phía Hạ Lâm Âm.

Củi người xoát cái tránh đi tóc nữ quỷ, Hạ Lâm Âm nhào vào thi thể người phụ nữ trung niên.

Bị Hạ Lâm Âm né tránh, tóc xoay vòng trên không trung đuổi sát theo Hạ Lâm Âm, “Bá” một tiếng quấn quanh cẳng chân Hạ Lâm Âm, sức lực không ngừng tăng lớn làm sợi tóc thít vào trong thịt Hạ Lâm Âm.

Giống như từng cây dây thép tinh tế thít dần vào trong thịt Hạ Lâm Âm, máu tươi đỏ thắm thấm ra, nhiễm đỏ tóc nữ quỷ.

Cắn chặt cánh môi, Hạ Lâm Âm mọi ra bật lửa từ trong tay người phụ nữ trung niên, xoay người muốn đốt tóc.

Bị ngọn lửa đốt tới, tóc giống như từng con sâu thon dài vặn vẹo, héo rút, hóa thành tro tàn trong ngọn lửa.

“A!” Bén nhọn kêu lên, nữ quỷ thu về phần tóc còn thừa.

Chẳng sợ mặt nó đã bị mái tóc rậm rạp bao trùm, nhưng Hạ Lâm Âm vẫn có thể cảm giác được phía sau tóc có một đôi mắt vô cùng âm độc đang nhìn chằm chằm cô.

May mắn thời khắc mấu chốt cô vẫn nhớ trong tay người phụ nữ trung niên hút thuốc có bật lửa.

Bằng không ban nãy cô nhất định sẽ chết!

Một tay cầm giày cao gót, một tay cầm bật lửa, Hạ Lâm Âm không sợ mà nhìn nữ quỷ, hiện tại không phải nữ quỷ bị tiêu diệt, chính là bọn họ chết, hai ba hiệp lần bước nửa chân vào quỷ môn quan, nếu người có tâm huyết, tâm huyết Hạ Lâm Âm đã bị kích phát ra.

Hiện tại cô hoàn toàn muốn liều mạng!

Mái tóc ướt đẫm tràn đầy vết máu từng sợi từng sợi rũ hai bên gương mặt, mặt Hạ Lâm Âm bị bôi đầy máu đỏ tươi, hai tròng mắt phiếm tia tàn nhẫn.

Nữ quỷ nhảy xuống từ đỉnh thùng xe, móng tay đột nhiên dài ra, xẹt qua mặt đất, phát ra âm thanh như là móng tay xẹt qua bảng đen, làm người không khỏi nổi da gà.

Mặt đất bị móng tay nữ quỷ xẹt qua cũng để lại vài vết thật sâu, có thể nghĩ, móng tay kia rạch lên thân người tuyệt đối sẽ giống cào sắt xẹt qua, cả da lẫn thịt đều sẽ bị nạo xuống một tầng dày.

"Ca— ca—"

Nữ quỷ vặn vẹo cổ, nhảy lên nhào tới Hạ Lâm Âm!

Một tia ánh sáng màu máu đột nhiên bắn lên người nữ quỷ, Tô Cẩn Ngôn nắm dùi cui, ánh sáng này còn lóa mắt hơn mấy lần trước hắn bắn ra.

“Nhanh! Tôi chỉ có thể định thân ả ta hai mươi giây!” Tô Cẩn Ngôn kêu lên với Hạ Lâm Âm, Bạch Tuyết Nhi là hắn hoàn toàn không trông cậy.

Hạ Lâm Âm lập tức hiểu ý, cô nhằm phía nữ quỷ, nữ quỷ thê lương thét chói tai, âm thanh thấu qua màng nhĩ khiến não người đau đớn.

Lỗ tai Hạ Lâm Âm chảy ròng máu tươi, nhưng cô hoàn toàn bất chấp, ánh mắt nhắm ngay bụng nữ quỷ.

Búp bê gốm sứ cắt qua bụng cô bé chui vào, biến bé gái tóc dài thành con rối giống nữ quỷ.

Mà hiện tại, búp bê gốm sứ giấu trong bụng bé gái xuyên qua vết cắt bị vẽ ra nhìn chằm chằm Hạ Lâm Âm.

Rõ ràng là đôi mắt vẽ ra, nhưng trong ánh mắt thon dài lại ngậm theo một loại cảnh cáo không tiếng động.

Nó đang cảnh cáo Hạ Lâm Âm, nó đang đe dọa Hạ Lâm Âm, dùng cặp mắt tràn đầy ác ý làm người không rét mà run của nó.

“A!” Hạ Lâm Âm thét chói tai, tàn nhẫn ném tới bụng nữ quỷ.

Một lần, hai lần, ba lần...

Gót nhọn của giày cao gót một lần rồi lại một lần nện xuống bụng nữ quỷ!

“Đi chết đi! Đi chết đi! Đi chết đi!”

Như là muốn phát tiết mọi cảm xúc trong lòng, Hạ Lâm Âm đấm mạnh vào bụng nữ quỷ, vừa nhanh vừa tàn nhẫn, cô không biết mình đánh bao nhiêu cái, đến cuối cùng cô nghiễm nhiên giống như một kẻ điên, không biết mệt mỏi đấm vào thịt vụn đã nát nhừ dưới tay.

Một bàn tay khớp xương rõ ràng chuẩn xác bắt lấy cổ tay không ngừng động tác của Hạ Lâm Âm, sức lực nắm cổ tay cô không nặng, rồi lại giống kim sắt không thể lay chuyển.

Nước mắt hỗn hợp vết máu thừa lại trên mặt Hạ Lâm Âm, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông khoác áo khoác đen nắm cổ tay cô, trên mặt tựa hồ có mờ mịt.

Mờ mịt không biết mình là ai, mờ mịt không biết mình đang làm gì.

Người đàn ông tuấn mỹ vươn ngón tay thon dài khớp xương như ngọc lau đi nước mắt chảy ra từ khóe mắt cô.

Hạ Lâm Âm run rẩy thân mình, cô chớp mắt, cúi đầu nhìn thi thể trước mặt.

Bụng thi thể bị cô đánh nát nhừ, thịt vụn bắn đầy lên người cô, búp bê gốm sứ bên trong sớm đã vỡ thành không biết bao nhiêu khối, tràn đầy máu hỗn hợp trong thịt vụn.

“Oe —” chỉ liếc một cái, Bạch Tuyết Nhi không nhịn được điên cuồng nôn khan, sông cuộn biển gầm trong dạ dày đến cuối cùng nhổ ra cả mật dịch.

Kết thúc, cuối cùng cũng kết thúc.

Cô sống sót.

Hạ Lâm Âm giống như thoát lực mà ngồi phịch xuống đất, cảm giác choáng váng đánh úp lại, sau đó cô không chống đỡ được lâm vào trong bóng đêm.

...

Lịch đăng chuyển thành 5:00 a.m mỗi ngày (trừ chủ nhật) nhé(。•́︿•̀。)