Chương 17: Phiên Ngoại Chân Trân

Edit :_Yue_Xuyên Nhanh Chi Nam Thần Xuyên Thành Pháo Hôi - Chương 17: Phiên Ngoại Chân Trân
Lọt vào mắt là một màu trắng như tuyết,căn phòng rộng lớn mà trống trải,những vật cứng rắn và bén nhọn đều sớm bị mang đi,sợ cô nghĩ quẩn.

Nếu cô muốn chết thì đã sớm không ở đây rồi,cô cười lạnh,ngón tay vươn ra phía trước một chút chạm vào một mảnh lạnh băng,trong lòng nàng nóng nảy cũng chậm rãi bình tĩnh lại.

Đây là yêu cầu duy nhất mà cô đưa ra sau khi biết Chân Thị bị Kỷ Dương khống chế,hi vọng y nể tình,cô chắn chắn y sẽ không từ chối.

Long Chính Trạch và vị thư ký nhỏ kia của anh ta,không biết không có mình không biết thời thế mà phá rối,chắc cũng đã tu thành chính quả rồi đi?

Có lẽ cũng chỉ bản thân cô rõ ràng nhất người trong lòng,người cô thích hoặc chính xác là người cô yêu cho tới bây giờ đều không phải là Long Chính Trạch.

Người kia không có cuồng vọng tự đại như thế.

Người kia,cũng không hoa tâm như thế.

Người kia,không hề như thế...

Cô từng cẩn thận từng li từng tí mà che đậy tiểu tâm tư của mình,không dám đến gần anh,chỉ có thể từ người ngoài nghe nói đôi câu vài lời liên quan đến anh ấy.

Bọn họ nói,anh ấy thích vị lão sư trẻ tuổi xinh đẹp ở trường học trước kia của anh,mà vị lão sư kia đã có người yêu.

Bọn họ nói,anh ấy cũng cẩn thận giấu đi chuyện mình thịch không dám để cho cô ấy biết được.

Cô cũng không để ý những việc này,chỉ là khi biết anh ấy có người trong lòng,trong lòng hơi chua xót mà thôi.Cô cũng muốn giống như anh,yên lặng canh giữ ở bên cạnh người mình thích.

Như vậy là đủ rồi.

Thế nhưng,anh vẫn đi rồi,chuyển đến một thành phố khác,vào một lớp học khác,có lẽ,đang chờ đợi lấy một người khác đến bên người.

Chẳng mấy chốc,mọi người phảng phất triệt để lãng quên người này,cô rất sợ hãi,nếu như có một ngày,cô cũng quên mất anh,thì làm sao bây giờ?

Vì vậy, cô cố gắng bắt chước người trong trí nhớ của mình và lặng lẽ thay đổi

Thẳng đến khi Long Chính Trạch xuất hiện,dáng dấp của anh ta có chút tương tự người đó,là vị hôn phu của cô.Trong lòng cô cũng chẳng có cảm giác đặc biệt gì,chẳng qua là túi da giống nhau thôi.

Tuy nhiên khi biết được chuyện của Long Chính Trạch và Tô Tiểu Đào,thế mà cô lại không làm được bình tâm tĩnh khí,mang gương mặt cùng anh giống nhau, như thế nào lại thích con gái như thế.Cô tự biết hành động của mình điên rồ,nhưng vẫn kiên trì chia rẽ bọn họ,đáng tiếc là cuối cùng vẫn thất bại.

Cô vẫn luôn làm bạn tốt với Kỷ Dương,vậy mà trông lúc vô tình, Chân thị bị khống chế,cha mẹ và ca ca của cô bởi vậy bị đả kích,bất đắc dĩ phải bay đi ngoại quốc, cô lại kiên trì ở lại chỗ này.

Cô sẽ thường xuyên tưởng tượng mình là hai người,lúc cô cùng anh ấy trò chuyện, ở trong mắt người khác,cô chắc là bị điên rồi đi.

Cuối cùng cô bị Kỷ Dương đưa đến bệnh viện tâm thần,ở cùng với một đám người điên điên khùng khùng, cô bắt đầu thường xuyên nhớ lại quá khứ, sau đó càng làm tăng lên vô hạn hối hận.

Tuy nhiên cô không hối hận nhiều như vậy, đối với anh, cũng chỉ có tiếc nuối, cô chỉ có tiếc nuối , tại sao cô không lấy hết can đảm để nói với anh một câu rằng: Em thích anh.¯_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯

. . .

Sau đó, Tô Tiểu Dao đến thăm cô, cô lặng lẽ nhìn cô ta, sau đó nở nụ cười.

Cô chưa từng hối hận đã hãm hại cô ta, trước đó đã không, sau này càng sẽ không.

Đem đao hung tợn đâm về phía Tô Tiểu Đào,không đâm trúng,cô ở trong ánh mắt hoảng sợ của cô ta,đón nhận lưỡi đau,kỳ thật cũng không có đau như trong tưởng tượng,cô nghĩ.

Trước mắt dường như có mơ mơ hồ hồ bóng người lắc lư, không biết tiếng hét của ai truyền đến , dường như cách thật xa thật xa, nghe không chân thật.

Trong nháy mắt ngã xuống,cô đột nhiên nhớ tới một số chuyện.

Lúc cô mới gặp anh,anh là học sinh chuyển trường,gương mặt chỉ có thể xem là thanh tú,đứng trên bục giảng,trên mặt thần sắc nhàn nhạt,không buồn không vui,nhưng tay lại nhẹ nhàng nắm chặt.

Cô ngước đầu nhìn anh,không hiểu cảm giác anh bước đi lại có một vầng hào quang vàng rực rỡ quanh thân, cô giật mình khi trong lòng chợt nghe thấy tiếng hoa nở.

Chỉ một chút, từ đây vạn kiếp bất phục.

⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻𝓉𝓪₋𝓵𝓪₋𝓭𝓾𝓸𝓷𝓰₋𝓹𝓱𝓪𝓷₋𝓬𝓪𝓬𝓱⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻

_Yue_:tui nói thật chứ bộ này không muốn edit ngoại truyện tý nào hết lun ,buồn gần chết lun àk,số ai cũng khổ chỉ là chưa chắc người ta biết mà thôi..haizz