Chương 35: Con đường ảnh đế, vương miện có gai (8)

Mộc Hi Thần ngồi ở trên giường, lật xem thông báo lịch trình tiếp, khoảng thời gian công chiếu « Hộp gỗ » còn một tháng nữa, định chen chân vào các bộ phim Tết để bùng nổ, cho nên hắn trong khoảng thời gian sắp tới tương đối rảnh rỗi.

Bởi vì danh tiếng của hắn còn chưa lớn, thậm chí tác phẩm đầu tiên còn chưa phát sóng, vậy nên tài nguyên phân đến trong tay trên cơ bản đều là một ít quảng cáo nhỏ, tướng mạo củag hắn không tệ nên muốn tìm cho hắn một vài cái thanh xuân vườn trường để tích lũy *nhân khí*.

*Nhân khí* : độ nổi tiếng, độ phổ biến, thể hiện qua lượng fan hâm mộ và người cổ vũ

Mộc Hi Thần đem đồ quăng đi, miễn cưỡng duỗi lưng một cái, lại đột nhiên nhận được điện thoại của Diệp Tử, “Hi Thần ca, có tin tức vô cùng tốt, Âu Sang vừa mới gửi giấy mời anh tham gia quảng cáo thương hiệu của họ!”

Mộc Hi Thần sững sờ giây lát, Âu Sang?

Đây là một nhãn hiệu nguồn gốc từ Châu Âu, một thương hiệu khá lâu đời, có thể nói là rất có địa vị trong giới thời trang Châu Âu, gần như có thể nói là dẫn đầu xu hướng của thời trang thời thượng.

Trước đó bởi vì muốn tiến vào thị trường Trung Quốc, cho nên Âu Sang còn đặc biệt đem trang phục cải tiến dựa theo yêu thích và vóc dáng của người châu Á, gây ra tiếng vang rất lớn, hiện tại Âu Sang chính là một thương hiệu vàng, vô luận người nào trở thành người mẫu, đều rất vinh quang.

Thế nhưng là một thương hiệu lớn như vậy, sao lại nghĩ tìm đến hắn?

Mộc Hi Thần sờ sờ cằm của mình, trong đầu hiện lên ánh mắt vô cùng nguy hiểm của Mộ Khanh Hàn, là anh ta sao?

Thế nhưng cũng không nên a, Âu Sang phi thường chú trọng độ phù hợp với nhãn hiệu, ngôi sao lớn cỡ nào nếu như không thích hợp, bọn họ cũng đều sẽ không kí kết, Mộ Khanh Hàn chỉ là ảnh đế hẳn là không có lực ảnh hưởng lớn như vậy a?

Dù sao bất kể nói thế nào, cái này đều tính một cơ hội tốt, hắn không có lý do cự tuyệt.

Ngày hôm sau, Mộc Hi Thần hơi ăn diện một chút, khoác lên người bộ âu phục được định chế vừa vặn, đến khách sạn do nhà thiết kế chỉ định, mở cửa, một người đàn ông châu Âu mặc âu phục màu đỏ chót chống nạnh tiến đến tiếp đón hắn.

Người đàn ông chừng khoảng hơn 30 tuổi, trên mặt trang điểm nhẹ, một đầu tóc bạch kim dài vàng óng ngang vai, buộc ra sau đầu, toàn thân trên dưới tràn đầy khí tức thời thượng.

“Ai nha, Hi Thần sao? Tôi là Jessica (quạc, hoá ra Jessica là bê đê, thảo nào ông Hàn gọi là cô, tên hay vậy mà) tới tới tới, để tôi xem một chút, cái khuôn mặt nhỏ này dáng dấp quả nhiên rất tinh xảo, vừa vặn chúng tôi chuẩn bị tung ra một sản phẩm về mùa xuân, cậu thật sự rất phù hợp, khó trách hắn khen cậu như vậy...”

Jessica hơi vểnh ngón út vươn tay vuốt ve mặt Mộc Hi Thần, thỉnh thoảng phát ra tán thưởng, “Thật thật mềm a, cái làn da này, đứa trẻ 16 tuổi cũng không sánh nổi với cậu, trời, cậu quả thực chính là người mẫu trời sinh được Thượng Đế sủng ái a...”

Mộc Hi Thần ngoan ngoãn mặc kệ Jessica nghịch, thẳng đến khi Jessica có chút tỉnh táo lại, mới có chút ngượng ngùng đem hắn kéo đến chỗ ngồi, “Xin lỗi cưng a bảo bối, tôi là quá hưng phấn, tới tới tới, chúng ta nói tiếp về việc chuyện quay chụp a, chính là...”

Jessica liên miên lải nhải nói rất nhiều chỗ cần chú ý, Mộc Hi Thần đều nghiêm túc lắng nghe, thẳng đến khi cửa phòng lại lần nữa bị mở ra, sắc mặt hắn hơi tối lại.

“A, Mộ, anh đến trễ, để tiểu bảo bối đợi lâu như vậy, nên phạt!” Jessica chủ động đứng dậy, đi tới cho Mộ Khanh Hàn một cái ôm thật chặt.

Mộ Khanh Hàn không biết là nghe được cái gì, nụ cười treo trên môi, cúi đầu tại bên tai Jessica nói cái gì đó, nhưng là khoảng cách quá xa, Mộc Hi Thần nghe không rõ ràng, hắn chỉ thấy Jessica dùng ánh mắt kinh ngạc quét nhìn Mộ Khanh Hàn một cái.

“Đến, tôi giới thiệu một chút, vị này là tiểu bảo ... Ngạch, tiểu bằng hữu Hi Thần, nghe nói các người trước đó từng có hợp tác? Kia chắc hẳn ăn ý không kém, lần này lại lần nữa hợp tác, hi vọng có thể thấy được các biểu hiện xuất xắc của hai người.”

Jessica đem người kéo đến trước mặt Mộc Hi Thần, Mộ Khanh Hàn đối diện với ánh mắt của hắn, có chút không được tự nhiên chỉnh chỉnh cà vạt, y hôm nay mặc một thân tây trang màu đen vô cùng tinh tế sang trọng, đem thân hình vốn cao lớn càng tôn lên dáng người thẳng tắp thon dài của y, toàn bộ tóc được chuốt hết sau đầu, lộ ra gương mặt được Thượng đế điêu khắc tỉ mỉ.

Y cúi đầu xác nhận từ trên xuống dưới người mình không có có bất kỳ cái gì không ổn, toàn thân đều toả sáng thậm chí cả giày da cũng bóng loáng, mới hơi giang hai cánh tay, nhẹ giọng nói : “ Đã lâu không gặp Hi Thần, thật cao hứng lần này có cơ hội cùng em hợp tác!” Mở miệng thanh âm lại hơi có vẻ trầm khàn, giống như là đang cực lực ẩn nhẫn lấy cái gì.

Gương mặt Mộ Khanh Hàn nguyên bản đã là thập phần xâm lược, lại thêm một thân trang phục này, càng là mị lực bạo nổ, chỉ tiếc người y muốn quyến rũ, tựa hồ đối với y không mấy vui vẻ.

“Mộ ca hảo!” Mộc Hi Thần theo lễ phép, vẫn là đứng lên nhẹ nhàng cùng Mộ Khanh Hàn ôm một cái, lúc đầu chỉ là cái ôm hờ hững, lại không ngờ người kia trên tay dùng sức làm cả người hắn gần như nhào vào trong ngực y, bị giam cầm chặt chẽ.

Bất ngờ không kịp đề phòng bị ôm chặt như vậy, thần sắc Mộc Hi Thần càng lãnh đạm, trong mắt lóe lên hàn ý, dùng sức tránh ra khỏi vòng tay Mộ Khanh Hàn, sau đó ngồi xuống bên cạnh Jessica.

“Mộ, lần này anh có thể đáp ứng tham gia quay chụp, tôi thật sự là được sủng ái mà lo sợ, lịch trình của anh lúc nào cũng dày đặc, mỗi lần tìm anh đều là không rảnh, thật là khiến người ta thương tâm...”

Jessica nói liên miên lải nhải một thôi một hồi, lại phát hiện nhân vật chính trong chủ đề lại căn bản không nghe anh ta nói, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm Mộc Hi Thần cạnh bên, bên trong ánh mắt nóng bỏng nồng nặc gần như đều muốn tràn ra.

Bởi vì Mộc Hi Thần chọn vị trí bên phải Jessica, cho nên Mộ Khanh Hàn chỉ có thể ngồi bên trái anh ta, do đó ánh mắt y thẳng tắp xuyên qua Jessica gần như dính chặt trên người Mộc Hi Thần, làm Jessica cạn lời.

“Mộ, anh thật quá đáng, thế mà không nghe người ta nói ...” Jessica làm bộ phàn nàn hai câu, sau đó lộ ra một biểu cảm hiểu rõ cười cười, quay đầu bắt đầu cùng Mộc Hi Thần bắt chuyện.

Mộc Hi Thần muốn trả lời vấn đề của Jessica đều không thể không quay đầu, luôn luôn đối diện với cặp mắt thâm thúy đen như mực kia, đáy lòng có chút run rẩy, nhưng vẫn phải bảo trì trấn định, lễ phép lại không mất phong độ trả lời các vấn đề xảo quyệt Jessica đưa ra.

Jessica là người thông minh, tính cách lại hào sảng, hơi rút ngắn quan hệ liền đã nhận định Mộc Hi Thần là bạn thân, thậm chí bắt đầu vạch trần một chút chuyện đáng xấu hổ của Mộ Khanh Hàn trước đây.

Năm đó thời điểm Mộ Khanh Hàn xuất đạo, cùng tình huống hiện tại của Mộc Hi Thần không sai biệt lắm, không có hậu trường làm một mới không thể mới hơn, nhưng không ngờ lại giành được vai nam hai trong một bộ phim bom tấn, thể hiện tài năng diễn xuất của mình liền bùng nổ.

Bởi vì tướng mạo y thực sự quá mức xuất chúng, lại không có bối cảnh gì, cho nên mặc dù y dùng kỹ thuật diễn xuất của mình chứng minh thực lực, nhưng vẫn bị âm thầm truyền ra không ít tin đồn, hết lần này tới lần khác cái này người lại lãnh đạm, không giải thích cũng không tẩy trắng, mặc cho lời đồn lan rộng.

Thậm chí còn có một phú bà có tiền bị kinh động bởi diễn xuất của y, chủ động tìm tới y nói muốn muốn bao nuôi y...

“Sau đó thì sao?” Mộc Hi Thần mặc dù đối người này hiện tại không có cảm tình gì, nhưng vẫn có chút tò mò y gặp được loại tình huống này sẽ có phản ứng như thế nào.

Mộ Khanh Hàn bưng ly lên, ho nhẹ một tiếng, vừa định nhắc nhở Jessica hơi thu liễm một chút, lại đối diện với con ngươi sáng long lanh của thiếu niên, tựa như vuốt mèo cào trong lòng y, mềm nhũn, nổi lên một loại tê dại dị thường ngứa ngáy, gần như làm tê liệt toàn bộ thân thể y.

Nga... Nếu như bảo bối cảm thấy hứng thú, chuyện xấu kia, dường như cũng không phải khó mở miệng như vậy, chỉ cần có thể khiến người này vui vẻ.

Hắn hiện tại thật hận không thể đối Mộc Hi Thần hô to, “Bảo bối, chính là như vậy, một mực nhìn lấy ta, chỉ cần nhìn ta liền tốt, cái gì khác đều không cần quản, nếu như em nguyện ý chỉ chú ý đến một mình ta, ta liền có thể đem hết tất cả chuyện xấu hổ đều nói cho em nghe!”

Nhưng là những lời này chỉ có thể ở trong lòng nghĩ, cho nên y quay đi không có ngăn cản Jessica khoa trương biểu diễn.

“Về sau? Về sau công ti nhà cô ta phá sản, ha ha, trong vòng một đêm liền ngã xuống, lúc ấy người đàn bà kia còn trước mặt Mộ phát ngôn bừa bãi, quay đầu liền nhận được điện thoại từ công ty mình, cậu không biết sắc mặt của cô ta lúc ấy có bao nhiêu khó coi đâu! A ha ha...”

Jessica đang nói hăng say vỗ bàn cười to, lại không cẩn thận bị sặc nước miếng, ho dữ dội.

Mộc Hi Thần chuyền cho anh ta một ly nước, nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng, bên môi ý cười nhàn nhạt chưa phai xuống.

“Để tôi!” Mộ Khanh Hàn quay đầu nhìn thấy cái màn này, sắc mặt nháy mắt âm trầm, đem Jessica kéo đến bên cạnh mình, dùng sức vỗ, không chút nghi ngờ y là muốn đem cái người này trực tiếp vỗ chết!

“Khụ... Khụ Mộ! Điểm nhẹ! Khụ...” Jessica kìm nén đến gương mặt đỏ bừng, thật vất vả mới thuận khí đem mình trong tay ma quỷ cứu ra, có chút sợ hãi nhích ghế của mình cách xa người kia một chút, lại nhìn thấy ánh mắt ám chỉ của y.

“A? A! Đúng rồi, cơm đã chuẩn bị xong, hai người cũng đều rất quen thuộc, vậy hôm nay trước như vậy đi, ngày mai chính thức khai máy, tôi còn có việc liền đi về trước, Mộ anh phải chịu trách nhiệm đem tiểu bằng hữu an toàn đưa đến nhà a!” Jessica làm bộ nói một trận, sau đó cầm lên túi xách màu đỏ của mình chân như bôi dầu mà đi.

Người ồn ào rời đi, trong lúc nhất thời trong phòng lâm vào trầm mặc quỷ dị.

“Tôi trước đó có gọi thoại cho em, vì cái gì không tiếp?” Cuối cùng vẫn là Mộ Khanh Hàn đầu tiên gợi chuyện, đối với việc bị thiếu niên kéo đen (chặn), y vẫn một mực canh cánh trong lòng.

Mộc Hi Thần có chút miễn cưỡng cười cười, “Mộ ca nói gì vậy, em làm sao lại không tiếp điện thoại của anh, chỉ là cái số kia em đã không dùng nữa, nếu như Mộ ca có việc gì cứ trực tiếp gọi tới trợ lý của em liền tốt, anh cũng biết, người giống như chúng ta, đồ vật cá nhân vẫn là càng ít càng tốt.”

Mộ Khanh Hàn nhìn hắn một cái, không có vạch trần lời giảo biện của hắn, chỉ là thần sắc càng thêm tối mấy phần.

Y đứng lên, kéo cửa ra, “Đi thôi, tôi đưa em về!”

Mộc Hi Thần đối với với hành động này của Mộ Khanh Hàn có chút nhẹ nhàng thở ra, còn tốt cái này người không có làm sự tình khác người nào làm khó hắn, nếu không...

Mặc dù giải quyết một người như vậy không phải việc khó gì, nhưng vẫn là phiền phức a, phải biết hắn trải qua nhiều thế giới như vậy, đã sớm mệt mỏi, ghét nhất là chuyện phiền phức...

Thế nhưng là Mộ Khanh Hàn sẽ đơn giản như vậy bỏ qua cho hắn sao?

Hiển nhiên không có khả năng.

Cho nên thời điểm ngày hôm sau bắt đầu quay chụp, Mộc Hi Thần mới phát hiện, hắn yên lòng quá sớm!