Chương 42: Lại Xảy Ra Giông Bão - tiếp

Trầm Kình Thương cũng không biết, kiếp trước hắn thật sự nản lòng mà mặc kệ cho mọi chuyện xảy ra, cuối cùng chắp tay nhường ngôi vị Hoàng đế cho người khác, giờ phút này đây hắn ôm lấy hơi ấm này vào trong lòng ngực, chỉ cảm thấy những kẻ xấu kia không ngừng làm loạn, thật khiến cho người ta chán ghét.

Trầm Niệm thật sự cảm thấy đầu óc của Trầm Tịch rất sáng suốt, có mưu tính, diễn kịch giỏi, cũng khó trách nguyên chủ chẳng thể nào chơi lại được nàng ta. Hơn nữa còn có con cưng thế giới là Hàn Thừa Quân ở bên cạnh nàng ta, càng giống như hổ mọc thêm cánh, có thể đi tới kết cục thống trị thiên hạ trong ký ức kiếp trước của nguyên chủ, cũng không làm cho người khác bất ngờ.

Nhưng điều kiện tiên quyết để những chuyện đó xảy ra là khi không có nàng xuất hiện.

Hiện giờ, Trầm Kình Thương sẽ không giống như lúc trước mà nằm chờ chết nữa, mà nàng cũng sẽ không ngồi yên chờ chết như vậy.

Cho nên hươu chết về tay ai, còn chưa biết được.

*

"Muốn bổn cung đi hòa thân sao?"

Trầm Tịch ngồi trong phủ công chúa, chờ cho đến khi nhận ý chỉ và thái giám truyền ý chỉ rời đi, tức giận đến mức quăng nát một bộ chén sứ Thanh Hoa đứng đầu.

"Đừng tức giận đừng tức giận, sẽ có cách thôi."

Hàn Thừa Quân từ phía sau bình phong bước nhanh ra ngoài, nắm lấy tay nữ nhân: "Cẩn thận đừng để bị thương."

"Tử Uyên! Đôi gian phu da^ʍ phụ kia! Lại bức ép ta như vậy!"

Trầm Tịch đỏ mắt nhào vào trong lòng ngực của tình lang, nghiến răng nghiến lợi: "Bổn cung cũng không phải là nắm bùn! Dựa vào cái gì mà con ả tiện nhân kia không đi, lại muốn ta đi!?"

Kể từ lần trước nàng trộm nhìn thấy được cảnh tượng không thể nào tưởng tượng được xảy ra ở trong cung, Trầm Tịch kinh ngạc trở lại phủ công chúa trốn hơn nửa tháng, cũng đem chuyện đó nói cho Hàn Thừa Quân biết, hai người đang định làm chuyện gì đó với bí mật này, không ngờ rằng thánh chỉ được ban xuống, đột nhiên khiến cho bọn họ không kịp chuẩn bị.

"Bây giờ nhất định là Cú Lê đang cảm thấy ta đã phá vỡ thỏa thuận mà liên minh cùng với Cao Mật sau lưng bọn họ." Trầm Tịch nghiến răng nghiến lợi: "Nói không chừng còn tưởng cái chết của tên Tát Huy kia là do ta hãm hại bọn họ!"

Rốt cuộc chứng cứ cuối cùng tra ra được chính là một loại cỏ độc đến từ Cú Lệ dẫn tới cái chết của Tát Huy, mà loại cỏ độc kia, lúc trước Phác Mẫn Tuệ cũng đưa không ít cho Trầm Tịch.

"Kế hoạch trước mắt là nghĩ cách ở lại Kinh thành, không thể để cho bọn họ rời đi sớm như vậy." Hàn Thừa Quân nói.

"Cách gì?"

"À" Hàn Thừa Quân tưởng tượng đến dáng vẻ quyến rũ uyển chuyển của Trầm Niệm dưới thân của nam nhân khác, không biết tại sao lại cảm thấy tức tối trong ngực, vỗ vỗ vai Trầm Tịch, tự tin nói: "Nàng cứ chờ mà xem."

*

Chuyện phiếm trong Kinh thành luôn bắt kịp thời đại, sau khi vụ án sứ thần bị ám sát được giải quyết xong xuôi, hiện giờ ánh mắt của dân chúng lại tập trung vào Hoàng đế, không biết bắt đầu từ lúc nào, những tin tức nhỏ linh tinh bắt đầu truyền từ đầu đường tới cuối ngõ.

"Này, ngươi biết gì chưa, nghe nói Hoàng thượng lâm triều lại nôn ra máu!"

"Nôn ra máu cái gì, ta nghe nói là đã ngất luôn rồi!"

"Chẳng lẽ lại bị kẻ xấu hạ độc!?"

"Không không không, con trai hàng xóm của cháu trai của đại cữu nhị cô hầu hạ ở Thái Y Viện nói, là do khí huyết của Hoàng thượng không đủ, tinh khí tiêu hao quá nhiều cho nên mới như vậy!"

"Tinh khí... Đáng khen, quả nhiên là hậu cung 3000 giai lệ!"

"3000 cái gì! Ngươi không thấy phi tử trong hậu cung chỉ có một người có địa vị, người như Tiệp Dư cũng vượt quá số một trong lòng bàn tay!"

"Cái này..."

"Ta đã nghe được một tin đồn vô cùng khủng khϊếp..."

"Cái gì cái gì?"

"Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi đừng nói cho người khác biết đó..."

"Biết rồi biết rồi, nói nhanh đi!"

"Khụ! Nghe nói là.... Hoàng thượng của chúng ta... Dâʍ ɭσạи cùng với công chúa An Ninh... Có, có một chân!"

"Hả —— cái gì? Không thể nào! Bọn họ là huynh muội mà!"

"Này! Huynh muội cái gì chứ, không thấy Tề Tương Công cùng với Văn Khương, Cao Tông cùng với Võ Hoàng sao! Hoàng cung vốn chính nơi hỗn loạn nhất!"

"Suỵt —— ngươi không muốn sống nữa à! Nếu quân Vũ Lâm mà nghe được, cửu tộc nhà ngươi cũng tru di không đủ nữa kìa!"

"Được rồi được rồi, không phải là thuận miệng nói ra sao! Các ngươi cũng đừng làm ồn xung quanh..."

"Không phải trước đó nghe đồn công chúa An Ninh không muốn hòa thân sao! Giờ thì biết tại sao rồi!"

"Thì ra là thế... Tình nhân là Hoàng đế, đương nhiên sẽ không để nàng đi hòa thân!"

"Đáng thương cho công chúa An Hòa, cha không thương mẹ không yêu, lại bị đưa đi hòa thân, đường xá xa xôi, nói không chừng còn chết ở giữa đường..."

"Đúng vậy đúng vậy, thật đáng thương!"

Chú thích: Tề Tương Công là Tề Hoàn Công ca ca năm bá xuân thu, hoang da^ʍ vô đạo, lσạи ɭυâи với muội muội cùng cha khác mẹ với mình là Văn Khương, cũng bởi vì bị phát hiện chuyện xấu mà gϊếŧ phu quân của Văn Khương là Lỗ Hoàn Công, cuối cùng dẫn tới nội loạn Tề quốc.