Chương 2:Lần Đầu Gặp Bá Đạo Tổng Tài

Editor:__Yue__

Nam Cung Ngạo ngồi xuống ở bên cạnh bàn hắn,lấy một phần văn kiện ra xem.

Lương Đông vẫn luôn không chút dấu vết chú ý,lại khắp nơi tìm vị trí nữ chủ,lúc này Hạ Tử Đồng lại không thấy bóng dáng nên hắn chỉ phải kiềm chế.Nam Cung Ngạo bên cạnh sau khi uống hai ngụm cà phê,độ đứng dậy đi hướng toilet.Mày Lương Đông nhảy dựng,biết lát nữa nam chủ đi ra từ bên trong sẽ đυ.ng vào Hạ Tử Đồng.

Ánh mắt Lương Đông lóe lên,suy nghĩ chút liền đứng dậy đi theo.Cha nữ chỉ vì đánh bạc thua tiền mà bị ông chủ uy hϊếp muốn chặt ngón tay,nữ chủ thiện lương sau khi nhận được điện thoại thì quá hoảng mà không chú ý đến nam chủ,mới có thể đυ.ng vào nam chủ,nữ chủ vốn dĩ tính đưa xong một ly cuối cùng rồi xin nghĩ về nhà,kết quả đυ.ng phải nam chủ sau đó là các loại xin lỗi...

Chỉ cần làm hai người đi ra sai trong khoảng thời gian này là được,nam chủ tới nơi này uống cà phê hiển nhiên không phải thái độ bình thường,bởi vì công ty Nam Cung Ngạo cách nơi này rất xa,chắc là ngẫu nhiên hoặc là nói,là lực lượng của nguyên tác đang tác quái.

Theo đuôi đi vào toilet,Nam Cung Ngạo móc ra chim chóc đang xả nước,thân là nam chủ,mặc dù là đang làm động tác như vậy nhưng vẫn lộ ra ưu nhã,Lương Đông đang đứng ở một bên làm bộ rửa tay,dư quang khóe mắt yên lặng nhìn đồ vật của đối phương,kích cỡ thật không tệ,hình dạng cũng xinh đẹp....(tui bó tay vs câu này)

Cảm nhận được ánh mắt đánh giá của hắn,Nam Cung Ngạo phóng tới ánh mắt lạnh băng,Lương Đông cười cười:”Anh rể...thật là trùng hợp nha,còn có,đồ vật của anh rất không tồi,xem ra sau này tính phúc của chị sẽ rất tốt...”Nói xong lại ánh mắt làm càn mà nhìn.

Nam Cung Ngạo đáy lòng tức giận nghĩ,người này thật to gan,sau khi nghe hắn nói,lại liếc mắt Lương Đông một cái,tỉ mỉ đánh giá hắn,rốt cuộc nhận ra,trong lòng hơi kinh ngạc.

Y đã gặp qua Tiêu Dương một lần,nhưng hình tượng lúc trước thật không ổn,hoàn toàn chính là một cái tư thái nhị thế tổ điển hình,người trước mắt hiện tại là hoàn toàn khác nhau ,khí sắc trên mặt khá hơn nhiều,không hề tái nhợt y như quỷ.Hành động tuy rằng còm có chút không nghiêm túc bất tuân nhưng không giống như trước kia lộ ra một cổ tối tăm đáng khinh,mà trở nên dương quang. Nhưng nụ cười nơi khóe miệng kia nhìn vào vẫn như cũ làm y có xúc động muốn đánh hắn một quyền.Hóa ra là em trai Tiêu Tình,thế thì như thế nào?

Y hừ lạnh một tiếng, không thèm đê ý,chỉ yên lạng rửa tay,Lương Đông ôm ngực dựa tường đánh giá đối phương,trong lòng đã nỗi ý da^ʍ muốn xem bộ dạng Nam Cung Ngạo bị lột sạch quần áo,nhất định sẽ đẹp hơn so với bộ dáng diện mặt than lạnh băng.

Cúi đầu nhìn nhìn thời gian, quyết định lại chống đỡ vài phút, chờ ra ngoài nữ chủ hẳn là đi rồi. Nam Cung Ngạo rửa tay xong chuẩn bị rời đi,Lương Đông lại trước y một bước đống cửa ngăn đường đi lại. “Tránh ra” Đối với hành vi kỳ quái của hắn,trong lòng Nam Cung Ngạo khó hiểu,sắc mặt hơi trầm xuống. Khi bị cặp mắt kia nhìn chằm chằm, Lương Đông thừa nhận, rất có lực uy hϊếp, nhưng mà mình cũng không phải những cấp dưới kia,cho nên vô dụng.

“Anh rể,tuy rằng trong khoảng thời gian này chị xuất ngoại,nhưng hai nhà chúng ta vẫn là thân thích,sao anh không tới nhà em chơi vậy?”.Vẻ mặt hắn đầy tiếc nuối, đôi mắt lại chăm chú nhìn cần cổ Nam Cung Ngạo,bên trong tây trang là áo sơmi trắng,cổ áo mở hai nút thắt ,lại thêm khuôn mặt lạnh kia của y,ừm,thật là có chút hơi thở cấm dục nha...

Không biết khi gọi giường,có phải cũng lãnh đạm như vậy hay không?

Thật là có chút gấp khồng chờ nổi muốn biết nha!

“Tránh ra!” Đối với hắn nói Nam Cung Ngạo không thèm để ý, chỉ lạnh như băng nói một câu, cũng không hiểu tại sao người này lại đột nhiên bắt đầu hướng mình lôi kéo làm quen. Còn có ánh mắt nhiệt tình quá mức của hắn,tuy rằng nhìn thật vô hại,tươi cười xán lạn,cộng thêm gương mặt tuấn tú nhìn rất phúc hậu và vô hại,nhưng Nam Cung Ngạo chính là từ trong tươi cười kia,phát hiện ra môt tia hơi thở nguy hiểm, này thật kỳ quái...

Rõ ràng vẫn là thiếu niên!

“Anh rể đừng lãnh đạm như vậy mà,dù thế nào em cũng là em vợ tương lai của anh,nói nhiều hai chữ cũng không chết người,Nhìn xem miệng anh đóng so vỏ trai còn chặt hơn,khi anh rể bàn làm ăn cũng là như vậy sao?”Biết rõ đối phương rất không kiên nhẫn,trong lòng phỏng chừng có lửa,Lương Đông còn không sợ chết đi chọc.

Nhìn cổ áo nữa mở,ẩn ẩn lộ ra xương quai xanh tinh xảo,tâm Lương Đông có chút ngứa,muốn duỗi tay sờ một chút.Cái tay vươn lên tìm đường chết vừa tiếp cận tới chỗ cổ áo,đã bị một bàn tay nắm chặt.Nam Cung Ngạo mặt không biểu tình rốt cuộc có phập phồng,ánh mắt như điện trừng hắn,giọng lộ ra tức giận:”Cậu làm gì vậy?!”

Lực đạo trên cổ tay rất nặng, Lương Đông không chút nghi ngờ ,nếu không phải chính mình tỏ rõ từ trước thân phận, mạo phạm y như vậy,có lẽ đã sớm bị vặn gãy tay.

“Không làm gì....chỉ là đột nhiên phát hiện, anh rể anh lớn lên rất không tồi...”Lương Đông lộ ra một nụ cười có thâm ý,rút tay về liền đẩy cửa rời đi,ánh mắt trên lưng kia thật đúng là hùng hổ dọa người nha!

Nam Cung Ngạo đầy mặt khó hiểu,trên mặt hơi hiện không vui,y đương đầu biết bản thân lớn lên không tồi,há chỉ là không tồi,quả thực là hoàn mỹ.Nói thế nhưng nếu là nữ nhân tới nói thì không có gì,nhưng từ trong miệng nam nhân nói ra,y thế nhưng có ảo giác bị đùa giỡn chứ?

Lương Đông chọc nam chủ liền đi,ra tới mắt nhìn xung quanh,không gặp mặt nữ chủ,lại không yên tâm hỏi một phục vụ,biết Hạ Tử Đồng quả nhiên đã xin nghĩ lúc này mới cảm thấy mỹ mãn rời đi.

Kế tiếp thì phải xuống tay bên phía Bùi Dạ,nghĩ cách làm anh ta thổ lộ với nữ chủ,lại ngăn cảm nữ chủ gặp được Nam Cung Ngạo bị hạ thuốc phát sinh quan hệ.

Tại sao không trực tiếp ngăn cảm Nam bị hạ thuốc à? Lương Đông đáng khinh tỏ vẻ,cốt truyện tốt đẹp như vậy,nếu bỏ lỡ rất là đáng tiếc nha...

⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻𝓉𝓪₋𝓵𝓪₋𝓭𝓾𝓸𝓷𝓰₋𝓹𝓱𝓪𝓷₋𝓬𝓪𝓬𝓱⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻

Editor tỏ vẻ: Đông à đừng trách yue không nhắc nhá coi chừng lật thuyền kkk.😄