Chương 1.1: Luận Tra Công Gặp Tổng Tài Ngôn Tình

Giọng hệ thống Bạch Thao theo giao diện trà chơi cùng biến mất,sau đó nội dung chi tiết tiểu thuyết giống như phim điện ảnh không ngừng nhấp nhô ở trong đầu thoáng hiện qua,trong thời gian ngắn tiêu hóa hấp thu mấy chục vạn chữ làm đầu Lương Đông có chút trướng đau. Sau hắn cũng đã biết rõ thân phận hiện tại này.

Nguyên chủ tên là Tiêu Dương,là nam phụ thứ N,một phú nhị đại không học vấn không nghề nghiệp không đầu óc, là em trai vị hôn thê của Nam Cung Ngạo Tiêu Tình ,trong nguyên tác Tiêu Dương là một tên tỷ khống, hơn nữa đúng lúc cũng coi trọng Hạ Tử Đồng, sau này đi theo Tiêu Tình ,vì chia rẽ nam nữ chủ mà làm không ít việc tiểu nhân đê tiện,Tiêu Dương rốt cuộc cũng chỉ là cái pháo hôi chống đối nam chủ cũng không có cái kết cục tốt,cuối cùng chết ở trong tay Nam Cung Ngạo……

Mà Lương Đông lại may mắn vừa vặn xuyên qua lúc trước khi chuyện xưa bắt đầu,hắn cảm thấy nhiệm vụ chủ tuyến hẳn là không khó,chỉ cần ngăn cản ba lần gặp nhau của nam nữ chủ,thông báo cho nam phụ sớm một chút.Trong nguyên tác thật sự nhìn ra nữ chủ là thật thích vị nam phụ trúc mã này,chỉ là còn trong trạng thái mơ hồ mờ mịt thôi,mà nam phụ lại chỉ biết thủ không biết công,sau lại bị nam chủ cường thế xâm nhập đoạt đi tiên cơ...

Ở trong đầu vội vàng xem qua một lần,Lương Đông trong lòng đã có kế hoạch.

Nhưng đối với nhiệm vụ chi nhánh,hắn thật ra không nắm chắc trăm phần trăm,rốt cuộc Nam Cung Ngạo cũng là cái thẳng nam hoàn toàn.Aiz,đi một bước tính một bước đi,nếu lại không được,thì trực tiếp đem y thao là được ,tình yêu đều từ thao mà ra! (...)

Nhảy xuống giường, xem kỹ bốn phía, phát hiện căn phòng này trang hoàng rất là xa hoa, trong nguyên tác Tiêu gia cũng trong xã hội thượng lưu có chút danh khí, chỉ là tên Tiêu Dương là cái tiêu chuẩn ăn chơi trác táng, chỉ đối với nữ nhân và xe là có hứng thú.

Đi tới trước kính,nhìn kỹ người trong gương,Lương Đông thật vừa lòng phát hiện,mặt chính mình cũng không có thay đổi, chỉ là dáng người có hơi khác,thanh niên bên trong nhìn khoảng tầm 20,dáng người cao gầy,tuy có cơ bắp nhưng vẫn lộ ra đơn bạc,sắc mặt trắng xanh không có chút máu,tuy rằng diện mạo cũng tuấn mỹ nhưng hai mắt sưng vù,vừa nhìn liến biết di chứng của túng dục quá độ mà ra.

Uổng phí một tấm da tốt.

Cách cốt truyện bắt đầu còn 3 tháng mà hệ thống quy định mình nội trong vòng một năm phải hoàn thành nhiệm vụ ,nói cách khác hắn chỉ còn 9 tháng thời gian thôi.Nhìn người trong gương bộ dạng tinh thần xa sút,Lương Đông thật sâu thở dài một hơi,bộ dạng này,đừng nói Nam Cung Ngạo chướng mắt,liền ngay cả hắn nhìn cũng chướng mắt .

Cho nên trước tiên phải thay đổi tinh thần và hình tượng đã.

3 tháng tiếp theo,Lương Đông trọng tâm đều đặt ở trên rèn luyện thân thể,quản lý tốt làm việc và nghĩ ngơi,sau đó thời gian còn thừa thì điều tra và hiểu rõ toàn bộ tin tức của hai người Nam Cung Ngạo và Bùi Dạ kia.

Mà người Tiêu gia đối với việc hắn thay đổi,chỉ có kinh hỉ ngoài ý muốn,hoàn toàn không nghi ngờ trong thân xác sớm đã thay đổi người.Mẹ Tiêu càng là đau lòng hắn cả ngày vận động,làm đồ tốt bổ cho hắn,sau mấy tháng,mặt Lương Đông đã khôi phục lại bộ dáng thiếu niên thanh xuân tinh thần phấn chấn nên có.

Chờ đến không sai biệt lắm cốt truyện sắp bắt đầu, Lương Đông liền thường xuyên đến quán cà phê nữ chủ làm.Bởi vì không biết chừng nào thì nam chủ xuất hiện, chỉ biết là một buổi trưa nào đó,nên hắn chỉ có thể ôm cây đợi thỏ.

Mà bởi vì gần một tuần này hắn đều đến ,hơn nữa ngồi ở cùng một vị trí,cho nên Hạ Tử Đồng ấn tượng với hắn khắc sâu,đồng dạng Lương Đông cũng đang thầm quan sát nữ chỉ,phát hiện nữ chủ và miêu tả trong sách là giống nhau,phục vụ chu đáo, tươi cười ngọt ngào đáng yêu,nếu hắn thích là nữ,cũng sẽ yêu thích nữ sinh đơn thuần như vậy.

“Tiêu tiên sinh,hôm nay vẫn khẩu vị cũ sao?Thấy hắn ngồi xuống vị trí cũ Hạ Tử Đồng đi lên trước thanh âm ngọt ngào dò hỏi.

“Đúng vậy, cảm ơn.” Lương Đông hướng cô mỉm cười, sau đó liền nhìn đồng hồ.

Đã đợi mấy ngày,đều không thấy Nam Cung Ngạo xuất hiện,làm hắn có chút không kiên nhẫn.Suy nghĩ nếu như hôm nay nam chủ lại không xuất hiện,chính mình có phải nên đổi phương hướng khác hay không đây.

Có lẽ ông trời nghe được lời của hắn,ở lúc một ly cà phê sắp thấy đáy,ở ngoài cửa sổ sát đất đổ lại một chiếc Bentley màu đen,theo cửa xe mở ra,một đôi giày da bóng lưỡng chạm đất,sau đó là một bóng dáng cao dài xuất hiện.Một đôi mắt đào hoa câu nhân của Lương Đông nhẹ nhàng nheo lại,mang theo ánh mắt cực kỳ tình sắc,đem nam nhân bên ngoài đánh giá từ trên xuống dưới một phen.

Không hổ là nam chủ tiểu thuyết tổng tài,ngũ quan tuấn mỹ hoàn mỹ như được Thượng Đế điêu khắc,hai tròng mắt thâm thúy trầm tĩnh như nước,đáy mắt là băng sương ngàn năm không tan,thân hình cao gầy vĩ ngạn làm y giống như hạc giữa bầy gà,toàn thân phát ra khi lạnh giống như tủ lạnh tự nhiên vậy,vì ngày mùa hè này mang đến nhè nhẹ khí lạnh.

Có lẽ là ánh mắt đánh giá của mình quá mức càn rỡ,đôi mắt hơi rũ của Nam Cung Ngạo nhẹ nhàng nâng lên,bình tĩnh trong mắt rút đi,ánh mắt sắt bén như mũi tên phóng về phía hắn,môi mỏng không vui nhẹ nhấp.

A! Thật đúng là sát khí bừng bừng nha!

Lương Đông không chút nào để ý cười cười, thu hồi ánh mắt, cầmmuỗng nhẹ nhàng quấy cà phê trong ly.Đôi mắt khép hờ không chút dấu vết đánh giá Nam Cung Ngạo. Lấy ánh mắt một người đàn ông tới xem,Nam Cung Ngạo quả thật có tiền vốn để kiêu ngạo,mặt thật xinh đẹp,dáng người cũng rất tuyệt.

Hắn…… rất thích.

⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻𝓉𝓪₋𝓵𝓪₋𝓭𝓾𝓸𝓷𝓰₋𝓹𝓱𝓪𝓷₋𝓬𝓪𝓬𝓱⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻⁻