Chương 8: Thế giới hiện đại 1.8

Ban đầu hắn đã tính toán rất tốt, khiến cho Lạc Đàm Thiên yêu mình. Nhưng tới lúc phải lên giường, hắn sẽ tránh đi để S419M thay mình điều khiển khối thân thể này. Vấn đề này hắn đã tìm S419M đến làm cố vấn, S419M cũng đã trả lời khẳng định, nói là có thể. Nếu đã như vậy, trong lòng Lạc Đàm Thiên thì người ở cùng y vẫn luôn là hắn. Sau này hai người nếu thật sự có thể ở bên nhau cả đời, vậy Lạc Đàm Thiên còn không phải sẽ thật lòng yêu thương hắn hay sao?

Cảm giác hiện tại của Lạc Đàm Thiên cũng rất tốt, bề ngoài của Lục Tuyết Phỉ thanh tú tuấn mỹ, hơn nữa y đối với hắn cũng rất có cảm giác yêu thích, hiện giờ hắn ở trong lòng mình cứ nhích tới nhích lui, thật sự là khó có thể nhẫn nhịn được. Lạc Đàm Thiên kêu lên một tiếng, ẩn ẩn đã phát hiện được nơi nào đó đang ở tư thế nâng cao chót vót.

Xe cuối cùng đã chạy tới trước cửa nhà Lục gia, Lạc Đàm Thiên đem Bách Lý Tân từ trong lòng ngực mình kéo ra ngoài, y vỗ vỗ mặt của Bách Lý Tân, nói: "Lục Tuyết Phỉ, đã tới nhà của cậu rồi."

Bách Lý Tân vẫn là một bộ dạng ngây thơ mờ mịt, Lạc Đàm Thiên thở dài, nhận mệnh mà đỡ Bách Lý Tân xuống xe.

Vừa mới bước xuống xe, liền nhìn thấy Từ Hạo Nhiên không biết đã chờ ở đây từ lúc nào. Lạc Đàm Thiên nhíu mày, tiếp tục đỡ Bách Lý Tân đi về phía trước.

Từ Hạo Nhiên hôm nay cùng với Vương Tư Tư ăn cơm ở nhà hàng, không nghĩ tới lại dụng phải Chu Vận. Danh tiếng của Chu Vận ở trong giới trước nay vẫn luôn không tệ, nhưng không biết tại sao Vương Tư Tư vẫn luôn tỏ ra chán ghét người này. Bọn họ hai người một câu không hợp liền bắt đầu tranh cãi, hắn cũng chỉ có thể ở một bên ngăn cản. Nhưng vừa mới ngẩng đầu, hắn vậy mà lại nhìn thấy Lục Tuyết Phỉ, người mà hắn cảm thấy vô cùng xấu hổ khi phải đối mặt.

Lúc trước phản bội lại công ty giải trí Lục Thị, hắn cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý cả đời này sẽ không tiếp tục có qua lại gì với Lục Tuyết Phỉ, nếu như giữa tình yêu cùng với tình bạn nhất định chỉ có thể chọn một, vậy thì hắn chỉ có thể lựa chọn tình yêu.

Vốn dĩ cho rằng Lục Tuyết Phỉ sẽ đi tới chất vấn hắn, nhưng không nghĩ tới đối phương chỉ nhẹ gật đầu một cái, coi như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì rồi quay đầu bỏ đi.

Nhưng chờ tới lúc hắn nhìn kỹ lại, phòng riêng mà Lục Tuyết Phỉ đi vào, vậy mà lại là phòng của Lạc Đàm Thiên! Lạc Đàm Thiên có tiếng là đồng tính luyến ái, nếu như bị kẻ này nhìn trúng, Lục Tuyết Phi còn có thể an toàn để rút lui hay sao?

Bởi vì lo lắng cho Lục Tuyết Phỉ, sau khi Từ Hạo Nhiên đưa Vương Tư Tư về nhà thì tới thẳng Lục gia, vẫn luôn đứng chờ ở đây cho tới bây giờ. Nhưng trong nháy mắt khi cửa xe mở ra, mày của Từ Hạo Nhiên cũng nhíu chặt lại, phía dưới quần âu phục của Lạc Đàm Thiên như thế là thế nào?! Vậy mà lại đã cương?!

Từ Hạo Nhiên nhìn thấy bộ dạng thân mật của hai người, đè xuống sự ghê tởm dưới đáy lòng, đi nhanh về phía trước muốn đón lấy Lục Tuyết Phỉ.

Lạc Đàm Thiên sao có thể cho hắn toại nguyện, y thân cao gần 2m, Từ Hạo Nhiên chỉ có 1m85. Lạc Đàm Thiên cúi đầu, lấy một loại tư thái bễ nghễ từ trên cao nhìn xuống chúng sinh để nhìn Từ Hạo Nhiên, giọng nói không mang theo bất cứ cảm xúc gì: "Buông tay."

Cả người Từ Hạo Nhiên run lên, trong nháy mắt, hắn cảm thấy mình không phải đang bị một người nhìn, mà là bị nhìn chằm chằm bởi một ác ma đến từ địa ngục."

"Khoan, đợi một lát đã." Lạc Đàm Thiên vừa mới đi được hai bước, Từ Hạo Nhiên lại ngăn y lại.

Từ Hạo Nhiên dùng ngữ khí mang theo sự cầu xin nói: "Tuyết Phỉ cùng anh không phải cùng một loại người, anh buông tha cho cậu ấy đi. Cậu ấy từ nhỏ đã có bệnh sạch sẽ, đến cả phụ nữ còn chưa từng chạm qua."

Lạc Đàm Thiên ngừng lại một lát, rõ ràng có thể cảm nhận được thân thể của người mình đang đỡ trên tay, đã có một vài giây trở nên cứng đờ. Y dùng con ngươi tối tăm nhìn thoáng qua Từ Hạo Nhiên, đột nhiên hỏi một câu: "Nếu cậu ta và tôi là cùng một loại người thì sao? Nếu cậu ta đột nhiên thổ lộ tình cảm với cậu thì thế nào, cậu sẽ đồng ý lời tỏ tình của cậu ta à?"

Từ Hạo Nhiên hơi kinh ngạc, vội vàng xua tay: "Sẽ không có chuyện đó, tôi cùng Tuyết Phỉ chỉ là anh em tốt, cậu ấy làm sao có thể là... sẽ không."

Lạc Đàm Thiên thở dài, tay không chút dấu vết mà bóp mông Bách Lý Tân một cái: "Nếu cậu đã không có cách nào tiếp nhận cậu ta, vậy thì cút xa khỏi tầm mắt của cậu ta một chút, không phải đã dứt khoát lựa chọn một người phụ nữ rồi hay sao?"

Từ Hạo Nhiên lập tức bị nói cho câm miệng không nói được gì, đối với chuyện này, hắn xác thực vẫn luôn cảm thấy áy náy, hắn đột ngột rời đi như vậy, chỉ lo lắng Tư Tư một mình ở bên ngoài không thể tự bảo vệ được cho mình, lại đi xem nhẹ người anh em bên cạnh hắn từ trước tới nay.

Nói xong câu đó, Lạc Đàm Thiên không hề để ý tới Từ Hạo Nhiên nữa, trực tiếp đỡ Bách Lý Tân đi vào nhà, bởi vì khóa cửa là khóa vân tay, sau khi Bách Lý Tân đứng dậy ấn vân tay thì khóa cửa cũng theo đó mở ra, hai người đi vào cửa, trực tiếp nhốt Từ Hạo Nhiên ở bên ngoài.

Từ Hạo Nhiên bị nhốt ở ngoài cửa, không biết phải nên làm thế nào. Đây là lần đầu tiên sau chừng ấy năm, hắn lại bị Bách Lý Tân nhốt ở ngoài cửa.

Bên trong phòng, Bách Lý Tân vòng tay qua cổ Lạc Đàm Thiên, dùng đôi con ngươi ướŧ áŧ nhìn y, ủy khuất nói: "Anh đang cố ý bóc ra vết sẹo của tôi."

Lạc Đàm Thiên thấp giọng cười khẽ, nói: "Đau dài không bằng đau ngắn. Bất quá chắc là cậu cũng đã nghe nói qua về xu hướng giới tính của tôi, nếu còn tiếp tục nhìn tôi như vậy, vậy thì danh tiết của cậu đêm nay chỉ sợ là khó giữ rồi."

Bách Lý Tân "si ngốc" cười, "chắc là cậu cũng đã nghe nói qua xu hướng giới tính của tôi." Hắn vốn dĩ chính là muốn câu dẫn Lạc Đàm Thiên mới làm như vậy, chẳng lẽ lúc này còn muốn hắn thả người đi hay sao?