Người nói có ý, người nghe có tâm.
Vương Tư Tư vừa nói, Từ Hạo Nhiên liền nhớ tới tình cảnh tối hôm đó hắn bị hai người kia ngăn ở ngoài cửa Lục gia. Sau đó hắn còn ở bên ngoài đợi rất lâu, nhưng suốt cả đêm, sau khi Lạc Đàm Thiên vào nhà thì cũng không có trở ra.
Tưởng tượng đến người bạn tốt Lục Tuyết Phỉ cùng Lạc Đàm Thiên có khả năng xảy ra loại quan hệ nào đó, trong lòng hắn đột nhiên cảm thấy không tiếp nhận được. Hắn là một thẳng nam không thể thẳng hơn, nhưng khi tưởng tượng đến bạn tốt của mình có khả năng chính là một người đồng tính luyến ái, hắn vậy mà lại không có cảm thấy ghê tởm.
Nếu thật sự không cần phải bồi thường, vậy thì nhất định là do Lục Tuyết Phỉ đã dùng thủ đoạn không thể đưa ra ánh sáng để bán mình này.
“Bỏ đi, không tiếp tục nói tới cậu ta nữa.” Từ Hạo Nhiên lắc đầu, bỏ qua cảm giác không vui trong lòng, “Không phải em chỉ muốn đóng điện ảnh, không thích quay phim truyền hình cùng nhận quảng cáo hay sao? Anh đã từ chối toàn bộ phim truyền hình cùng quay chụp quảng cáo, cũng đã lựa chọn được hai bộ phim điện ảnh, em nhìn xem thích bộ nào hơn.”
Vương Tư Tư nhận lấy hai cái kịch bản, nhìn qua một lần, đều là những kịch bản rất tốt. Nhân mạch cùng thủ đoạn của Từ Hạo Nhiên cô đều biết, chỉ cần là để dành cho cô, không có cái nào không tốt.
Hai bộ điện ảnh này không khác nhau lắm, đều là đạo diễn có lai lịch lâu năm, một bộ có tính toán tiến quân vào giải Oscar, một bộ lại tính toán tiến quân giải vào Quả Cầu Vàng.
Nghĩ nghĩ, Vương Tư Tư cầm lấy kịch bản có tính toán tiến quân vào giải Oscar: “Vậy thì cái này đi.”
Từ Hạo Nhiên gật đầu: “Anh cũng cảm thấy bộ phim này tương đối thích hợp với em, mấy ngày này em cứ yên tâm luyện tập, những chuyện khác cứ giao cho anh xử lý là được.”
Vương Tư Tư nhìn thấy Từ Hạo Nhiên cẩn thận tỉ mỉ, săn sóc mình như thế, cô nhoẻn miệng cười. Thời gian hạnh phúc nhất kể từ khi cô trọng sinh trở lại, chính là khi có Từ Hạo Nhiên làm bạn bên cạnh, Từ Hạo Nhiên là người chân chính có thể cùng với cô đi tới đầu bạc răng long. Nhưng là chỉ cần tưởng tượng tới có một người khác, hơn nữa còn là một tên đàn ông, không chỉ có mối quan hệ thân thiết mà còn sinh ra loại tình cảm yêu thích đối với Từ Hạo Nhiên, khiến cho cô cảm thấy khó chịu đến không chịu được.
Có lẽ chính bản thân Từ Hạo Nam còn chưa phát hiện ra được, nhưng mỗi lần nhắc tới Lục Tuyết Phỉ, biểu tình của hắn liền rất tốt, trong mắt có ý cười, giống như Lục Tuyết Phỉ mới là hết thảy của hắn. Chuyện như vậy mà cũng được sao?!
Hạo Nhiên là của cô, vĩnh viễn cũng chỉ có thể là của cô! Kiếp trước Chu Vận bị ả tình nhân cũ cướp đi, đời này nàng nhất định phải đánh đòn phủ đầu, khiến cho Lục Tuyết Phỉ vĩnh viễn không có chỗ xoay người, sẽ không có cách nào đoạt lại được Hạo Nhiên.
Vương Tư Tư vùi mình vào trong lòng ngực của Từ Hạo Nhiên, che dấu đi ánh mắt hung ác cùng thô bạo.
Công ty giải trí Lục Thị mấy năm nay trên danh nghĩa đã ký mười mấy nghệ sĩ, trong đó chỉ mới bồi dưỡng ra được hai nghệ sĩ có danh tiếng, ngoài Vương Tư Tư ra thì người kia là một nam nghệ sĩ. Vương Tư Tư có thể nói đã là một đường thuận lợi, còn nam nghệ sĩ này thì lại kém hơn một ít, chỉ nằm ở tuyến hai ba mà thôi.
Sau khi Bách Lý Tân tiễn tổng giám đốc công ty Thị Linh đi, lại gọi nam nghệ sĩ này vào văn phòng của mình, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: “Cậu hẳn là đã biết, tôi đuổi việc Vương Tư Tư. Từ Hạo Nhiên mấy ngày hôm trước cũng mang theo một nhóm người rời khỏi. Công ty giải trí của chúng ta hiện giờ đã không còn được như trước, người không vì mình, trời tru đất diệt, cậu nếu muốn đi, tôi sẽ không ngăn cản, cũng sẽ không bắt cậu phải đền tiền vi phạm hợp đồng, giống với tình huống của Vương Tư Tư, lấy danh nghĩa của công ty đơn phương đưa ra yêu cầu giải ước.”
Nghệ sĩ Hải Sanh nghe vậy thì sửng sốt.
Kỳ thật hắn cùng Vương Tư Tư có quan hệ cũng không tệ lắm, mấy ngày sau khi Vương Tư Tư rời đi cũng từng lén đến tìm hắn, tỏ vẻ bản thân muốn tự mở phòng làm việc, nếu có cơ hội, hy vọng hắn có thể tới giúp cô.
Nếu nói không tâm động thì là giả, rốt cuộc sau đó còn có Từ Hạo Nhiên quạt gió thêm củi, Vương Tư Tư nhanh chóng quật khởi, giống như nữ thần quốc dân xông vào trong mắt mọi người. Nhân khí của cô rất cao, chỉ sợ là cho hắn phấn đấu thêm 5 năm cũng không thể với tới. Hai người bọn họ rõ ràng ký hợp đồng cùng lúc, Vương Tư Tư đã trở thành diễn viên hàng đầu, hắn thì vẫn còn lẫn lộn ở trong những nghệ sĩ tuyến hai ba.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định cự tuyệt Vương Tư Tư, làm người không thể vong ơn bạc nghĩa như vậy, hắn hiện tại cũng chỉ mới xuất đạo được hai năm, cũng đã trà trộn được vào tuyến hai tuyến ba, nếu so với những diễn viên khác thì thành tích này cũng đã có thể xem là rất tốt. Ở đây ngoại trừ bản thân phải tự thân cố gắng, còn lại là phải dựa vào tài nguyên do công ty cung cấp. Tìm một chút trên cả nước, đúng là khó có thể tìm thấy ai giống như Vương Tư Tư có tốc độ nổi tiếng nhanh như vậy.
Tuy rằng không biết vì sao Lục tổng lại đột nhiên đuổi việc Vương Tư Tư, nhưng nếu ông chủ cùng công ty đã không có bạc đãi hắn, hắn cũng không thể vứt bỏ bọn họ. Hơn nữa lúc đó khi nghe Vương Tư Tư nói muốn mở phòng làm việc, hắn không chỉ không cảm thấy cô có bản lĩnh, ngược lại còn cảm thấy cô là người rất có mưu mô.
Muốn mở phòng làm việc không phải cứ nói mở liền có thể mở, từ lúc có ý tưởng, đến lúc lập ra kế hoạch, còn phải tính toán tích góp tài sản, cho đến xây dựng phòng làm việc, thu nhận người, cho dù là ít nhất cũng phải cần tới ba tháng thời gian, nhưng cô vừa mới rời khỏi công ty một tháng thì đã thu xếp ổn thỏa mọi việc. Nếu nói không có tính toán từ trước, hắn thật sự là không tin.
Nếu như cô ta cùng Lục Tổng đã có thương lượng tốt từ trước, vậy thì đã không ký xuống nhiều hợp đồng như vậy, hoặc là nên kiên trì quay chụp xong quảng cáo rồi mới giải ước. Nhưng khi Vương Tư Tư rời đi, thái độ rõ ràng chính là cả đời cũng sẽ không quay lại, sẽ không tiếp tục bước vào công ty dù một bước, đem một đống cục diện rối rắm ném lại rồi cũng mặc kệ không quan tâm.
Mấy ngày hôm trước ngay cả Từ tổng cũng mang theo một nhóm người đi ăn máng khác, hiện tại hắn còn phải hoài nghi có phải Từ tổng cùng với Vương Tư Tư bắt tay với nhau để chỉnh Lục tổng hay không. Nếu như nói cô ta không mưu mô, vậy thì ai có mưu mô. Nếu ông chủ thật sự tính toán vứt bỏ Vương Tư Tư, trực tiếp đóng băng cô ta không phải tốt rồi sao, cần gì phải làm nhiều chuyện phiền toái cho mình như vậy? Giới giải trí chính là nói dễ dàng thay đổi nhất, hôm nay ngươi nổi tiếng, chỉ cần hai năm không có xuất hiện, cứ theo lẽ thường sẽ chẳng còn ai nhớ tới ngươi.Nhìn thấy ông chủ có bộ dạng muốn đuổi người, Hải Sanh nhún vai, cười khổ một tiếng: “Tôi còn có thể chạy đi đâu ạ, Lục tổng. Ngài đối với tôi không tệ, tôi cũng không thể cứ như vậy bỏ ngài mà đi.”
Bách Lý Tân vui mừng nở nụ cười, ánh mắt của Lục Tuyết Phỉ rất không tồi. Công ty giải trí Lục Thị ký hợp đồng hai nghệ sĩ, Từ Hạo Nhiên chọn trúng Vương Tư Tư, Lục Tuyết Phỉ chọn trúng Hải Sanh. Vương Tư Tư là một kẻ chỉ biết nuôi mộng báo thù, Hải Sanh lại là một người có ân phải báo đáp.