Một giọng nữ lo lắng vang lên bên tai kèm mùi máu tanh nồng nặc xông thẳng vào mũi, dưới tính huống cấp bách như vậy, Triệu La đi vào thế giới đã làm mới hơn trăm lần này.
Cô mở to hai mắt, cách đó ba mét là mười người ăn mặc quần áo rách rưới, da thịt lộ ra bên ngoài đều hiện lên từng vết thâm tím, đám tang thi động tác cứng đờ không nghe sai bảo chậm rãi tới gần.
“Làm…..làm thế nào bây giờ? La…..La La.” Trì Miên Miên vẻ mặt kinh hoảng bắt lấy tay Triệu La, thời điểm kêu tên cô rõ ràng ngập ngừng một chút, nhưng rất nhanh khôi phục lại.
Triệu La cùng hệ thống bị thế cục khẩn trương ở trước mắt hấp dẫn toàn bộ lực chú ý nên không có phát hiện ra dị thường, hệ thống chọn trọng điểm nói:
“La La, chúng ta tiến vào thế giới mạt thế, hiện tại tình huống rất nguy cấp, trước tiên cô tìm một địa phương an toàn đã, sau đó tôi sẽ truyền cốt truyện của thế thế này cho cô. Hiện tại đã là lúc nam chủ phát hiện ra máu của nữ chính có thể ức chế virus tang thi, đang trên đường tới bắt nữ chính.”
“Trước mặt cô chính là tang thi, một khi bị nó cắn sẽ lập tức biến thành tang thi giống nó, ngàn vạn lần đừng để bị cắn.” Hệ thống dặn dò.
Triệu La “ừ” một tiếng, mới vào thế giới này cô liền nhạy bén cảm nhận được một tia hơi thở nguy hiểm, nơi phát ra hẳn là đám tang thi trước mặt này.
Tay phải cô cầm một thanh sắt rỉ sét, tay trái thì đang bị nữ chính nắm lấy, Triệu La nhìn đôi mắt long lanh chứa đầy nước mắt của Trì Miên Miên, khuôn mặt ánh lên vẻ sợ hãi kinh hoảng:
“Đừng sợ, tin tưởng mình.”
Nói xong, cô lập tức cạy mở bàn tay đang nắm lấy cánh tay mình, vặn vặn cổ, thần sắc nghiêm túc lên lao về phía đám tang thi đang đi tới.
Đám tang thi cũng không nghĩ tới Triệu La sẽ đột nhiên lao đến, cứng ngắc vài giây. Triệu La bắt lấy khe hở này, nắm chặt thanh sắt trong tay, động tác nhanh chuẩn tàn nhẫn đánh vào các khớp xương của từng con tang thi.
Sớm đã mất đi cảm giác đau đớn, từng con tang thi bị đánh đến chân tay lìa khỏi cơ thể vẫn cố gắng dùng sức gào rống đi về phía Triệu La.
Triệu La thấy thế lập tức phát ngốc, khẩn cấp hỏi lại cốt truyện từ hệ thống.
“La La, công kích vào đầu của tang thi.”
Đã có biện pháp giải quyết triệt để, Triệu La lại một lần nữa thành thạo nắm chặt côn sắt, đối mặt với từng con tang thi chính là một kích nổ đầu.
Máu từ cổ tang thi sền sệt phun trào, hệ thống khẩn cấp lên tiếng:
“La La đừng phát ngốc nữa, mau mang nữ chính chạy đi, khoảng cách nam chính tới đây chỉ còn một km nữa thôi.”
Triệu La được nhắc nhở lập tức chạy đến bên cạnh nữ chính đang thẫn thờ, nắm được tay người này liền chạy trốn về phía trước, gần như là lang thang không có mục tiêu.
Nơi hai người đang đứng chính là một đường cao tốc, hai bên đường đều không có bất cứ vật che chắn gì, Triệu La chỉ có thể kéo nữ chính chạy không ngừng về phía trước, cho dù chạy đến mệt mỏi cũng không dừng lại.
Trên đường chạy qua một khu dịch vụ, hệ thống đột nhiên mở miệng gọi Triệu La đang chạy hết công suất dừng lại.
“La La, mau dừng lại, bên trong khu dịch vụ có một chiếc ô tô còn sử dụng được.”
Triệu La nghe thấy kịp thời dừng chân, nghiêng đầu nhìn mảnh đất trống bên ngoài khu bên cạnh, một chiếc xe hoàn hảo không tổn hao gì được bao bọc giữa nhưng chiếc xe biến dạng đến lồi lõm.
“La La, chú ý một chút, bên trong khu dịch vụ có ba con tang thi.” Hệ thống tận lực báo cáo.
Triệu La nhìn sang nữ chính đang thở hổn hển:
“Cậu ở chỗ này chờ mình, hai phút sau mình sẽ ra.”
Nói xong, Triệu La lập tức tiến vào khu dịch vụ, cô không có trực tiếp đi đến khởi động ô tô, mà đi một vòng lung tung quanh từng phòng để kiểm tra.
Nhẹ nhàng giải quyết xong ba con tang thi, Triệu La lúc này mới mở cửa xe ngồi vào lái đến chỗ nữ chính đang đứng:
“Lên xe.”
Trì Miên Miên vừa yên ổn ngồi lên xe, tài xế già Triệu La lập tức lấy tốc độ 180 phóng trên đường cao tốc. Từng trận gió mang theo mùi vị hôi thối truyền đến, Triệu La khen nói:
“Hệ thống, cậu tìm được chiếc xe này đúng là quá tuyệt vời, chỉ dựa vào hai đôi chân của tôi cùng nữ chính nếu tiếp tục chạy sẽ trực tiếp phế đi, phỏng chừng ngay cả đường cao tốc này cũng chạy không hết.”
Hệ thống hắc hắc ngại ngùng cười hai tiếng.
“Hiện tại nam chính đuổi tới đâu rồi?” Triệu La lại hỏi.
Hệ thống điều chỉnh lại màn ảnh xong mới trả lời:
“Trước mắt nam chính còn đang dừng lại ở chỗ cô vừa mới đánh chết đám tang thi.”
“Ừ.” Triệu La nói.
“Khoảng cách đến thành thị gần nhất còn bao xa?”
Hệ thống tra bản đồ nói ra một con số chính xác:
“Còn có 90Km.”
Đại khái khoảng hơn bốn mươi phút nữa là tới.
Triệu La chuyên chú lái xe, hai bên đường chồng chất không ít ô tô hỏng, ngẫu nhiên còn có thể gặp được hai ba con tang thi vất vưởng du đãng trên đường.
Tang thi bị âm thanh ô tô chạy hấp dẫn lực chú ý, sôi nổi đuổi theo phía sau, đáng tiếng hai chân làm sao so được với bốn bánh.
Qua thời gian bốn mươi phút, Triệu La cuối cùng cũng mang theo nữ chính tiến vào thành thị, hệ thống rà quét tình huống toàn bộ rồi nói:
“La La, xuống xe đi. Thành phố này có rất nhiều tang thi, lái xe quá dễ dàng bị bại lộ.”
Nghe xong, Triệu La đem xe ngừng ở ven đường, không nói câu nào liền kéo tay nữ chính chạy vào trong đống phế tích của thành thị.
“Rẽ trái 50 mét liền có thể thấy khu dân cư.” Hệ thống bám sát tiến độ quy hoạch một lộ tuyến đảm bảo an toàn.
Triệu La nghe lời mang theo nữ chính đi theo chỉ dẫn của hệ thống tiến vào khu dân cư.
“Lầu năm có một căn nhà có tầng hầm, La La cô vào đó tránh một lúc rồi tiếp thu cốt truyện của thế giới này.” Hệ thống nói với giọng điệu đáng tin cậy.
“Được.”
Triệu La cầm tay nữ chính dắt đi về phía cứ điểm an toàn, bỗng nhiên người bên cạnh thét lên một tiếng:
“A!”
Triệu La không hề đề phòng lập tức bị âm thanh này dọa cho nhảy dựng, quay đầu nhìn sang liền bắt gặp vẻ mặt vô tội đáng thương của nữ chính.
“La La, có tang thi đang tới gần nơi này, mau chạy.”Hệ thống kịp thời lên tiếng đánh gãy câu chất vấn sắp ra khỏi miệng Triệu La.
Trì Miên Miên giống như hiểu Triệu La định nói gì, vô tội chủ động giải thích:
“Chân mình vấp phải cục đá.”
Ủy ủy khuất khuất xong lại nói:
“Đau.”
Hệ thống thúc giục:
“La La, đừng chần chừ nữa, có khoảng mười tám con tang thi đang tới đây.”
Bên người mang theo nữ chính tay chói gà không chặt, Triệu La cũng không có cậy mạnh, khiêng nữ chính lên rồi chạy về phía tầng hầm.
Trì Miên Miên bị khiêng trên vai nhất thời kinh ngạc cùng mờ mịt, kết quả này cô ấy trăm triệu lần không nghĩ tới, cô ấy còn tưởng rằng Triệu La sẽ chính diện đối đầu với tang thi.
Một đường đi thẳng đến tầng hầm không có gặp bất cứ chướng ngại nào, Triệu La đặt nữ chính ngồi dựa vào vách tường, sau đó cô lập tức đánh giá bốn phía xung quanh.
Cái hầm nay ban đầu là dùng để dự trữ thức ăn, sau đó mạt thế bùng nổ lại dùng làm nơi tránh nạn, trong này còn tìm được hai ngọn nến đang cháy dở, bên cạnh là những túi thức ăn chồng lên nhau tản ra mùi mốc.
Triệu La chọn một góc khoanh chân lại rồi ngồi xuống, dùng ý thức nói với hệ thống:
“Hệ thống, truyền cốt truyện cho tôi.”
“Được.”
Khác với hai thế giới trước là cốt truyện sẽ gửi vào trong điện thoại di động, lần này trực tiếp xuất hiện trước mặt Triệu La.
Cốt truyện chính của 《Tình yêu bị cầm tù trong mạt thế》là:
Sau khi mạt thế bùng nổ, tiểu thuyết để nữ chính không thức tỉnh bất cứ dị năng nào, yêu cầu cô ấy làm một thố ti hoa phải dựa dẫm vào người khác, bên cạnh cô ấy có một bạn thân khuê mật thức tỉnh dị năng hệ thủy, vẫn luôn bảo vệ cô ấy tránh thoát khỏi mọi nguy hiểm.
Hai người ở trong mạt thế gắn bó làm bạn suốt chặng đường, thẳng đến một ngày biết được máu của nữ chính có thể khiến tang thi né xa ba bước, bạn thân khuê mật lập tức đằng đằng sát khí hung dữ dặn dò nữ chính không được làm lộ chuyện này ra ngoài.
Nhưng bất hạnh thay nam chính vẫn là phát hiện được, truy bắt đươc nữ chính đến tay, nam chính lập tức gϊếŧ chết khuê mật luôn bảo hộ nữ chính, đưa nữ chính trở về giam lại. Mỗi ngày đều rút máu của nữ chính làm thực nghiệm, cuối cùng cũng thành công nghiên cứu chế tạo ra giải dược điều trị virus tang thi.
Trong khoảng thời gian cầm tù này, nữ chính mắc phải chứng bệnh Stockolm, cô ấy thích người mỗi ngày chỉ đến rút máu xẻ thịt mình.
Sau đó nam chính tiến vào giai đoạn tranh đoạt quyền lợi, lợi dụng sự yêu thích của nữ chính với mình lừa cô ấy đi dụ dỗ lão đại của căn cứ, nữ chính đồng ý. Hai người nội ứng ngoại hợp, nam chủ thành công gϊếŧ chết người đứng đầu của căn cứ rồi biến mình trở thành lão đại, lại dựa vào giải dược từ máu của nữ chính cứu sống toàn thể người bị nhiễm virus cùng khống chế tang thi, khiến cho mọi người cung phụng là Bồ tát sống.
…..
Hệ thống cùng với Triệu La nghiêm túc xem tình huống trong cốt truyện xong lập tức phẫn uất nói:
“Aaaa! Tức chết bổn hệ thống rồi, tên nam chủ này căn bản là không yêu nữ chính, toàn bộ hành trình đều là lợi dụng nữ chính.”
“Đúng vậy.” Triệu La cũng tức giận đến nghiến răng.
“Lần sau gặp mặt sẽ trực tiếp đối đầu với hắn ta.”
“Đúng rồi, giá trị ngược của nữ chính bây giờ là bao nhiêu?”
“30. Giá trị ngược của nữ chính tăng lên nhiều nhất là ở chỗ bạn thân chết, bây giờ La La không chết, giá trị ngược hiện tại còn tính là ít.”
Hệ thống phân tích:
“Hiện tại 30 điểm giá trị ngược này là do bối cảnh mạt thế nổ ra, chỉ cần hóa giải nguy cơ của mạt thế, giá trị ngược của nữ chính nhất định sẽ giảm xuống.”
Triệu La gật đầu.
“Nhiệm vụ thế giới này thoạt nhìn rất đơn giản, vì sao phải đến mức lặp lại hơn trăm lần cũng không có phong ấn?” Hệ thống khó hiểu.
Triệu La cũng không có thả lỏng cảnh giác, mở mắt ra liền cảm nhận được một ánh mắt cực nóng ở đối diện, cô nghiêng đầu qua nhìn thì bắt gặp Trì Miên Miên đang nhìn mình chằm chằm, trong căn hầm tối tăm, đôi mắt của đối phương đen láy giống như đá quý, cảm giác lắng đọng như một hồ nước trong vắt có thể phản chiếu người xem.
Bốn mắt nhìn nhau, khóe miệng Trì Viên Viên tràn ra một nụ cười tươi, âm thanh nũng nịu nói:
“La La, chân của mình hiện tại vẫn còn đau.”
Căn hầm giống như ngăn cách với nguy hiểm của thế giới bên ngoài, ngồi đợi ở chỗ này có thể thể nghiệm được tiết tấu sinh hoạt chậm dãi của trước đây.
“Để mình xem một chút.” Triệu La bước tới ngồi xổm trên mặt đất, cúi đầu nương theo ánh nến le lói nhìn vết thương của Trì Miên Miên, dưới mắt cá chân đã sưng đỏ một mảnh.
“Còn chưa có chảy máu.” Triệu La nói xong liền đứng lên.
“Mình đi ra ngoài tìm thuốc, cậu ở chỗ này chờ mình, mình rất nhanh sẽ quay lại.”
Dặn dò xong liền không quay đầu lại đi ra khỏi tầng hầm.
Lưu một người Trì Miên Miên lập tức thu lại vẻ mặt nhu nhược, con ngươi trong đôi mắt hẹp dài đều là gian xảo, nói thầm:
“Để tôi một người ở lại chỗ này là không được nha.”