Chương 32: Bạn thân xui xẻo chết vì cứu nữ chính 2

Triệu La người đã rời khỏi căn hầm đang nghe theo chỉ dẫn của hệ thống tránh những con đường có tang thi, đi vào một hiệu thuốc đã bị lục soát qua.

Tất cả những đồ vật bên trong đều bị rơi lung tung trên mặt đất, trên sàn nhà đều là những hộp thuốc cùng mảnh thủy tỉnh, càng vào sâu bên trong, vết máu loang lổ khắp nơi trên tường, còn có những mẩu chân tay rơi rụng loạn trên mặt đất.

“Hệ thống, tìm giúp tôi thuốc tiêu sưng.” Triệu La khom lưng nhặt những hộp thuốc lên đọc xem có thuốc mình cần hay không.

“Được.” Hệ thống rất nhanh rà quét được những hộp thuốc còn dùng được, liệt kê ra một danh sách, cuối cùng nói với Triệu La:

“La La, ở chỗ này không có thuốc tiêu sưng.”

Triệu La đang tìm kiếm thuốc nghe xong lập tức dừng tay.

Hệ thống lại nói:

“Có loại thuốc khác, cô có muốn lấy không?”

Hoàn cảnh ở mạt thế vật tư gì cũng đều khan hiếm, mà lương thực chính là yếu tố thiết yếu đầu tiên. Không có không gian có thể chứa đựng, tay xách nách mang ngược lại còn là gánh nặng. Triệu La lắc đầu cự tuyệt.

“Chúng ta đến hiệu thuốc khác.” Triệu La nói xong đi ra ngoài.

Càng tới gần khu công nghiệp của thành thị, tang thi du đãng ngàng càng nhiều. Phía trên quảng trường trống trải có tới hơn hai mươi con tang thi động tác cứng đờ đi tới đi lui, hệ thống nói:

“La La, hiệu thuốc ở con phố đối diện.”

“Được.”

Triệu La không lựa chọn đi đường vòng, ngược lại tay cầm gậy sắt nghênh ngang chính diện đi đến trước mặt đám tang thi.

Đều không phải là tang thi biến dị, Triệu La cũng không cần dùng dị năng có chút vô dụng của nguyên chủ, mỗi lần dơ gậy sắt lên là một cái đầu rơi xuống, không có một con tang thi nào chống đỡ được, phàm là nhưng nơi cô đi qua thì đều có một mảng lớn tang thi nằm dưới đất.

Giống như ác quỷ bước ra khỏi địa ngục, Triệu La mang một thân sát khí đi vào hiệu thuốc.

Khu công nghiệp tụ tập đông đảo tang thi, rất ít người có ý tưởng đến nơi này tìm vật tư, cho nên tổng thể hiệu thuốc này vẫn còn hoàn hảo như lúc ban đầu.

“La La, thuốc tiêu sưng nằm ở bên trong giá để tầng thứ hai.” Hệ thống rà quét được lập tức kích động báo cáo.

Theo nhắc nhở của hệ thống, Triệu La đi đến kệ thuốc lấy một lọ thuốc tiêu sưng cùng một lọ thuốc hạ sốt bao con nhộng nhét vào trong túi quần, tiếp theo không lấy gì thêm đi ra ngoài.

Nghĩ nghĩ vừa lúc ở trong khu công nghiệp, Triệu La chuẩn bị thu thập một chút đồ ăn rồi trở về. Thời điểm ngồi ở trong căn hầm nghỉ tạm, cô liền chú ý đến trên người nguyên chủ cùng nữ chính không có chút vật tư nào, nếu bây giờ cứ thế trở về luôn thì buổi tối các cô chỉ có thể nhịn đói.

“Hệ thống, mau chỉ đường tới siêu thị.”

“Được.”

Triệu La nắm chặt thanh sắt rỉ sét trong tay, nện bước kiên định đi theo nhắc nhở của hệ thống đi đến một tòa nhà trung tâm thương mại, tầng một chính là siêu thị bán đồ ăn thức uống.

“La La, bên trong trung tâm thương mại có ít nhất trăm con tang thi, khu vực siêu thị đồ ăn lại càng tụ tập nhiều, cô thật sự muốn đi vào sao?” Hệ thống lo lắng, không phải nó không tin vào năng lực của Triệu La, mà là một người khó địch ngàn tay.

Triệu La không thể không cố gắng mà bước vào, ngưng thần nín thở đang chuẩn bị đói phó với tang thi thì bị tiếng rống của hệ thống dọa sợ đứng sững sờ tại chỗ.

“La La, nữ chính đi ra khỏi tầng hầm, hiện tại đang ở trong thành chạy loạn.”

Triệu La nhíu mày, cô không thể mặc kệ nữ chính được, bất đất dĩ thu lại ý tưởng muốn vào siêu thị thu thập vật tư, xoay người chạy về nơi nữ chính đang ở.

Hệ thống đóng vai trò bản đồ thông báo:

“Còn 300 mét nữa, quay đầu lại sẽ đến con phố này.”

Triệu La vội vàng chạy theo chỉ dẫn, trên đường gặp được tang thi lập tức vung lên một gậy, đơn giản giải quyết không có trì hoãn quá nhiều thời gian.

Chờ đến khi Triệu La nhìn thấy Trì Miên Miên, lòng bàn tay bên trái của cô ấy đang chảy từng giọt máu đỏ tươi, khuôn mặt tái nhợt, bước chân tập tễnh đi tới, muốn đáng thương bao nhiêu liền có đáng thương bấy nhiêu.

Trì Miên Miên vừa nhìn thấy Triệu La, khuôn mặt lập tức hiện lên tươi cười, chân giống như không biết đau chạy như bay đến ôm lấy Triệu La, ngữ khí suy yếu nói:

“La La, cuối cùng mình cũng tìm được cậu.”

Triệu La đỡ lấy Trì Miên Miên, nhíu mày lạnh lùng nói:

“Không phải đã dặn cậu ở trong hầm chờ mình trở lại hay sao? Cậu ra đây làm cái gì?”

Hai câu hỏi phát ra khiến Trì Miên Miên ủy khuất cúi đầu:

“Mình một người ở đó rất sợ hãi, mình cũng sợ La La sẽ ghét bỏ bản thân nhu nhược yếu đuối, vứt mình ở đó rồi bỏ đi.”

Lời nói đến đây, Trì Miên Miên ngước đôi mắt chứa đầy nước lên nhìn Triệu La:

“Trước đây chúng ta đi đâu cũng là hai người đi cùng nhau.”

“…..”

Triệu La nhăn mày đến càng chặt:

“Cho nên cậu một đường nhỏ máu đến tận đây tìm mình, cậu không biết hiện tại đang có người muốn bắt cậu về để lấy máu hay sao hả?”

Trì Miên Miên nhấp môi, mất một lúc mới mở miệng nói:

“Thật xin lỗi.”

“La La, mau trốn đi, nam chủ lần theo vết máu đang tìm tới đây.” Hệ thống sốt ruột báo cáo.

“Phần thắng của tôi là bao nhiêu?” Triệu La hỏi.

Nếu là phần thắng lớn liền làm trò trước mặt nữ chính cho nam chính một chút giáo huấn, có lẽ giá trị ngược của nữ chính sẽ giảm một chút:

“Hệ thống sau khi nghiêm túc phân tích liền nói:

“Bên cạnh nam chính có ba dị năng giả, tùy tiện một người liền có thể đem cô và nữ chính bắt đi, phần thắng hoàn toàn không có.”

Triệu La nghe được đáp án liền không nói hai lời, khiêng nữ chính lên vai chạy đi, Trì Viên Viên bị treo ngược lên lập tức kinh ngạc mở miệng:

“La La, cậu…..?”

Triệu La vừa chạy nhanh về phía trước vừa nói:

“Bọn họ tới.”

…..

Bốn người đàn ông ăn mặc một thân quần áo đen đứng ở chỗ Triệu La cùng Viên Viên gặp mặt nhau, đứng phía trước là một người lớn lên rất có khí chất cùng vẻ ngoài điển trai, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào từng giọt máu dưới đất:

“Một đường chảy máu nhiều như vậy, thể lực của cô ta nhất định đã tới cực hạn.”

Cố Tĩnh Tây híp mắt, nhìn phế tích sụp đổ trước mặt:

“Người hẳn là trốn ở quanh đây, chia nhau ra tìm.”

Ba người phía sau nghe lệnh đi về từng phía, Cố Tĩnh Tây thì thầm:

“Chuột nhỏ, trò chơi đến đây là kết thúc rồi.”

*

Triệu La vác theo nữ chính đứng ở trước của trung tâm thương mại vừa nãy cô muốn đi vào, hệ thống nhìn thấy liền kinh hô:

“La La, cô vẫn còn muốn đi vào chỗ này hay sao?”

Đây là trước có sói sau có hổ a.

“Tất nhiên là không phải.” Triệu La thả Trì Miên Miên xuống.

“Miên Miên, cậu ở chỗ này nhỏ xuống vài giọt máu.”

Trì Miên Miên cũng không có tò mò tại sao phải làm như vậy, kéo đôi chân vừa động là đau đi tới, nhéo một chút vào lòng bàn tay nhỏ xuống đất vài giọt máu, thậm chí còn nhỏ đến tận cửa của trung tâm thương mại.

Vừa mới đến cửa trung tâm, cô ấy lập tức nhìn thấy năm sáu khuôn mặt trắng bệch ở bên trong đại sảnh, hai mắt tử khí chỉ còn lại lòng trắng, không nhịn được hét to một tiếng:

“A!”

Lời vừa ra khỏi miệng, Trì Miên Miên giống như phản ứng lại, vội vàng lấy tay che miệng rồi quay đầu dùng đôi mắt ngập nước vô tội nhìn Triệu La, lắc lắc đầu biểu đạt mình không phải cố ý.

Cố Tĩnh Tây cách đó không xe nghe được âm thanh, dừng lại động tác đang tìm kiếm, nâng đầu nhìn về phía âm thanh phát ra, ba người chia nhau ra tìm cũng nhanh chóng tụ tập lại.

“Ở phía trước, đi.” Cố Tĩnh Tây lập tức ra lệnh.

Trung tâm thương mại bên này, Triệu La nghe hệ thống báo cáo nam chủ đang đi tới, cô không có thời gian oán trách hành vi đồng đội heo của Trì Miên Miên, vội ôm cô ấy đi về phía hiệu thuốc trước đó đã tìm thấy.

Trì Viên Viên bị ôm vào ngực nâng đầu nhìn chăm chú vào Triệu La, trên mặt cô không có hiện lên bất cứ tia tức giận nào vì hành vi lúc nãy của bản thân, bình tĩnh quá mức tưởng tượng.

Một đường đi vào hiệu thuốc, hai người ngồi xổm ở bên trong quầy bán hàng, Triệu La nhỏ giọng nói:

“Cậu ở chỗ này chờ mình, mình đi xem có thể dẫn dụ bọn họ đi chỗ khác hay không.”

Vốn dĩ tính toán để Cố Tĩnh Tây bắt được, Trì Miên Miên đột nhiên thay đổi chủ ý lại gật đầu, ngoan ngoãn đáp:

“La La, mình ở chỗ này chờ cậu.”

Ước chừng khoảng hai ba phút sau khi hai người đi, bốn người Cố Tĩnh Tây tay không đứng ở trước cửa trung tâm mua sắm, ánh mắt quanh sát khắp nơi, xung quanh im ắng ngay cả một con tang thi cũng chưa thấy, quỷ dị đến mức không bình thường.

Cố Tĩnh Tây nhìn một đường máu trên mặt đất chạy dài đến cửa trung tâm thương mại:

“Ở bên trong, đi.”

Một tiểu đệ ở phía sau cẩn thận nói:

“Lão đại, có thể có bẫy rập hay không?”

Không đợi Cố Tĩnh Tây nói chuyện, người bên cạnh tự tin nói:

“Sợ cái gì, có lão đại ở đây, nhiều tang thi đi nữa cũng không làm gì được chúng ta.”

Thực lực của Cố Tĩnh Tây là không cần nghi ngờ, hắn quét mắt nhìn ba người phía sau, dặn dò một tiếng:

“Đều cẩn thận một chút.”

Nói xong liền tiên phong đi vào, ba người còn lại cũng theo sát phía sau.

Triệu La tránh ở bên ngoài nhìn thấy đám người nam chính đã tiến vào liền lặng lẽ đi theo, thò đầu nhìn đại sảnh của trung tâm thương mại, tang thi ở bên trong đều được thu thập sạch sẽ.

“La La, bọn họ chia nhau ra hành động, nam chính ở tầng hai.” Hệ thống rà quét tình huống của trung tâm thương mại rồi báo cáo.

Triệu La “ừ” một tiếng, sau đó thật cẩn thận chạy vào tầng một.

Thấy thế, hệ thống đặt câu hỏi:

“La La, cô chạy tới siêu thị làm gì? Cô vẫn còn chưa từ bỏ ý định thu thập vật tư hả?”

Hệ thống vẫn không buông tha chuyện này, phàm là nhìn đến Triệu La đi vào trung tâm thương mại hoặc là bây giờ nhìn cô đi vào siêu thị, liền cảm thấy Triệu La đang muốn thu thập vật tư.

“Tặng cho nam chính chút phiền toái.” Triệu La bình tĩnh giải thích.

Đến phụ cần lầu một siêu thị, Triệu La lấy thân mạo hiểm chế tạo động tĩnh hấp dẫn lực chú ý của tang thi lên người mình, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất chạy về phía đại sảnh trung tâm thương mại.

Giờ phút này, bốn người Cố Tĩnh Tây đều giải dác ở bên trong trung tâm thương mại, thời điểm Triệu La một đường chạy từ lầu một lên căn bản không phát hiện được, cô đứng ở đại sảnh, dùng dị năng hệ thủy công kích lan can lầu hai, chế tạo động tĩnh xong liền chảy ra khỏi trung tâm thương mại.

Bị động tĩnh lớn này hấp dẫn sự chú ý, bốn người Cố Tĩnh Tây còn tưởng là Trì Miên Miên, một người nhìn về phía lan can thấy mấy trăm con tang thi đang từ khắp ngõ ngách chạy ra, một mảnh rậm rạp, trong miệng còn phát ra từng tiếng rống.

“Mẹ kiếp, tang thi triều.” Một tiểu đệ ở lầu ba thấy thế kinh hô.

Cố Tĩnh Tây ở lầu hai nhìn thấy mấy trăm tang thi đang không ngừng chạy lên lầu, đưa tới cảm giáp áp bách cực lớn, hắn bảo trì bình tĩnh chỉ huy mọi người:

“Mọi người tập trung về chỗ tôi.”

Dứt lời, ba người càng không dám nới lỏng công kích vào đám tang thi đang không ngừng tiến tới. Mắt thấy thế cục càng lúc càng bất lợi, tiệu đệ có dị năng hệ thổ liếc nhìn Cố Tĩnh Tây, sốt ruột vạn phần nói:

“Lão đại, các ngươi đi mau, tôi dùng tường đất ngăn cản bọn chúng.”

“Muốn đi thì cùng đi.” Người có dị năng hệ hỏa đập một quả cầu lửa lớn về phía tang thi, thừa dịp tranh thủ thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, hai mắt đỏ tươi nhìn về phía dị năng hệ thổ đang muốn dũng cảm hiến thân.

“Nếu còn không đi, tất cả chúng ta sẽ không đi được nữa.” Dị năng hệ thổ kiên trì nói.

Dị năng hệ hỏa thấy lời khuyên không có hiệu quả, đem ánh mắt đặt ở trên người Cố Tĩnh Tây:

“Lão đại, anh sẽ không đồng ý với câu nói của Tiểu Ngũ chứ?”

Cố Tĩnh Tây liếc mắt nhìn dị năng hệ hỏa, lại nhìn khuôn mặt non nớt của dị năng hệ thổ cùng hệ mộc, sau khi mạt thế xảy ra hắn chưa từng trải qua chật vật như vậy, lần đầu tiên sinh ra ý nghĩ muốn rút lui.

“Đi!” Cố Tĩnh Tây quyết tâm.

“Chạy về phía cửa sổ lầu hai, không được cô phụ sự hy sinh của Tiểu Ngũ.”

Nghe xong lời này, dị năng hệ hỏa dùng vẻ mặt không thể tin tưởng hét:

“Lão đại! Đừng bỏ rơi Tiểu Ngũ.”

Cố Tĩnh Tây kêu dị năng hệ mộc kéo dị năng hệ hỏa đi, trước khi rời đi còn quay đầu lại nhìn về phía Tiểu Ngũ, sau đó không nói gì thêm hướng về phía cửa sổ lầu hai nhảy ra ngoài.

Thấy các đồng đội đều đã an toàn rời đi, dị năng hệ thổ đang dùng bức tường đất ngăn tang thi lại lập tức nhẹ nhàng thở ra, làm ra hành động cuối cùng trước khi chịu chết, dùng những mũi tên bằng đất bắn về đám tang thi, miệng hô to:

“Lão tử liều mạng với các ngươi.”

Một người chiến đấu với trăm người, không cần nghĩ cũng biết, trở thành đồ ăn trong miệng tang thi là chuyện sớm muộn sẽ xảy ra.