Quyển 1 - Chương 7

“A?”

Tô Tranh dựa cả người trên sô pha làm bộ chính mình không còn sức lực để đối mặt Dưỡng Minh Trì, cũng để che dấu biểu tình kinh ngạc của chính mình.

Cô nhớ rõ nam chính thế giới này khá cá tính.

So với cái nơi tràn ngập "lời của tổng tài bá đạo tức là pháp luật”, quy tắc thế giới này có hơi khác so với thế giới bá đạo tổng tài khác.

Dương Minh Trì tuy có chủ nghĩa đại nam nhân chút, nhưng nhìn vào thực tế thì anh cũng xem như một người đàn ông tốt. Trong ấn tượng của Tô Tranh, cái thế giới mà xem nam chính làm trung tâm này, Dương Minh Trì vẫn còn xem như chăm sóc người….ít nhất đi ! anh sẽ nhớ rõ người chính mình yêu thích.

Chỉ là Tô Tranh đã sớm quên mình vì sao lúc trước lại thích Dương Minh Trì.

Là bởi vì được săn sóc? Giống như cũng không phải.

Trải qua nhiều tiểu thế giới, rèn luyện qua nhiều cốt truyện, tuy rằng, vẫn có ký ức của cơ thế này hỗ trợ nhưng tình cảm đối với anh sớm đã biến mất, hiện tại trước mắt là phải làm sao để kéo dài cốt truyện.

Tô Tranh tuy là người làm nhiệm vụ ưu tú nhưng những cốt truyện trước đó của cô đều cho phép cô kết nối quá khứ với tương lại một cách hợp lý, không phải mới bắt đầu tham gia cốt truyện liền có tình huống khẩn cấp. Cho nên, đối với cô lần này đúng là thử thách.

Về sau, bình tĩnh lại chút Tô Tranh liền biết tại sao AI lại quyết định gửi giấy khám thai. Vì lần đầu tiên cô tiến hành nhiệm vụ, lại còn rất thích anh.

Cho nên…làm bộ thích anh là được nhỉ?

“Tiểu Tranh, em….”

Giọng Tô Tranh yếu ớt làm người khác đau lòng:

"Đừng làm phiền em, em mệt quá…”

Rốt cuộc trước kia cô rời đi là nhờ sự cố ngoài ý muốn. Trước khi đi, thì quan hệ của cô và anh rất quen thuộc, cho nên giờ cô thử xem, xem cảm tình của Dương Minh Trì đối với mình như thế nào.Tóm lại, tùy hứng trước đã.

“Mệt cũng không thể ngồi ở sàn nhà.” Huống chi em còn mang thai.

“Không cần….”

“Không được không cần.”

Dương Minh Trì tính tình bá đạo, đối với việc Tô Tranh không hiểu chuyện, tùy hứng quả thật có chút sinh khí nhưng… nghĩ lại, Ít nhất, cô còn "trở về”.

Anh ở trong lòng bất đắc dĩ mà thở dài, cẩn thận chạm vào vai của Tô Tranh, thấy cô không có phản kháng mới cong eo ôm cô lên trên giường.

Tô Tranh bị động tác bất thình lình của anh dọa sợ, căng cứng cơ thế.

Cô như thế lại chọc Dương Minh Trì nở nụ cười, không nghĩ cô thế mà lại ngại ngùng.

Tô Tranh ngồi xuống giường, lúc này cô mới chính diện đối mặt với Dương Minh Trì, khuôn mặt này với cô vẫn quen thuộc.

Cũng không phải vì ký ức của cơ thể, cũng không phải vì đây là thế giới thứ nhất cô làm nhiệm vụ, mà vì khuôn mặt này xuất hiện trước mặt cô mấy lần….. bất luận là vai chính trong thế giới này, hay nhân vật có khác nhưng anh luôn để cho cô một ấn tượng khó phai.

Tô Tranh tùy ý để mặc anh ôm mình trong một thân chật vật ra khỏi phòng, còn để nữ trợ lý tiến vào phòng, thu thập đồ cá nhân của cô. Tô Tranh cảm thấy nhiệm vụ này có chút ảo.

Nếu không phải không lâu trước đây, cô bị tòa án tinh tế bắt được, chắc cô cũng tưởng mình rơi vào thế giới có cốt truyện ngọt ngào, nhẹ nhàng. Cho rằng, một lần nữa xuyên qua trở lại thế giới này thì chỉ cần nằm yên.

Tô Tranh nằm trên đùi của Dương Minh Trì, hai người ngồi ở ghế sau của siêu xe. Dương Minh Trì không quên việc Tô Tranh rất xinh đẹp, nên anh không muốn để người người khác thấy cô, nên ôm cô trên tay suốt dọc đường, có vệ sĩ bao quanh bên ngoài, thậm chí anh còn dùng áo khoác của mình che mặt cô lại.

Đối với sự cẩn thận này, Tô Tranh tỏ vẻ: Muốn tôi ngạt chết hay sao?

Cho đến lúc lên xe, khi có thể hít thở tự do, Tô Tranh bất chấp diễn kịch, trực tiếp dùng tay kéo áo khoác xuống, thở phì phò mà trừng mắt nhìn Dương Minh Trì nói:

"Anh muốn làm em ngạt chết để báo thù sao?”

Chưa nói xong, Dương Minh Trì đã nhanh tay bịt miệng Tô Tranh, nói: