Quyển 1 - Chương 10

Tô Tranh thấy rất rõ, cô đã không còn bị ràng buộc bởi những nguyên tắc đạo đức nghiêm ngặt trước đó, sau khi trải qua vô số thế giới, tuy là vậy nhưng việc trở thành người thứ ba sẽ khiến cô cảm thấy bứt rứt, giống như quyết định sinh con ban đầu của cô, nó đều là những điểm mấu chốt nhất, không thể bị phá vỡ.

Dương Minh Trì nhìn vào mắt Tô Tranh, như đang suy nghĩ điều gì đó, một lát sau anh tiếp tục nói:

"Cho nên, em bằng lòng?"

Trong giọng nói của anh tựa hồ có chút thấp thỏm, nhưng cô không phát hiện, bởi cô-người còn đang khó chịu trong người.

Mặc dù Tô Tranh vẫn còn cảm thấy buồn nôn, nhưng vì nhiệm vụ, cô quyết định nói thêm vài câu với Dương Minh Trì:

"Bằng lòng điều gì?"

Dương Minh Trì nắm lấy tay cô nói: “Cùng anh, làʍ t̠ìиɦ suốt một đêm.”

Từ "làʍ t̠ìиɦ" thốt ra từ miệng anh nghe rất mờ ám.

Tuy trí nhớ Tô Tranh mơ mơ hồ hồ nhưng ký ức trong thân thể này không bị mất đi, hình ảnh đêm đó hiện lên trong đầu cô một cách sống động. Hình ảnh Dương Minh Trì đè cô xuống, bảo cô "ngoan ngoãn", hay hình ảnh cô ôm anh vào lòng, nói cô thích anh, rồi tiếng thở dốc, tiếng rêи ɾỉ vang vọng bên tai cô.

Một cảm giác kỳ lạ khó tả dâng lên, cảm giác vừa ngứa ran vừa thoải mái, như Dương Minh Trì chạm tay lên người cô, vuốt ve từng tấc từng tấc trên cơ thể cô đêm đó.

Tô Tranh biết cảm giác đó là gì, mặt lập tức đỏ bừng, thẹn quá hóa giận:

“Em làm gì với anh cả đêm hả? Hả??”....

Nôn…..

Cuối cùng cô không chịu được nữa, nôn lên người Dưỡng Minh Trì.

Dương Minh Trì thấy cô ngại ngùng xấu hổ, liền rõ ràng, anh cực kỳ vui mừng, ngay cả khi dọn dẹp ô uế Tô Tranh nôn ra, anh vẫn luôn giữ nụ cười.

Thực sự là cô ấy, cô ấy đã trở lại thật rồi.

Không phải những “nhân vật giấy” đó, có phải cô đã “thức tỉnh” giống anh? Hay là cô ấy đã sớm “thức tỉnh”?

Sau khi Tô Tranh vào phòng tắm để tắm rửa, anh liền gọi quản gia tới thay ga trải giường mới, trong khi đó anh ở trong thư phòng giải quyết nốt công việc.

Tô Tranh chán nản, đành phải bắt đầu nói chuyện với hệ thống: "Hệ thống, hệ thống, sao tôi cảm thấy có chút lạ?"

"Ký chủ, có chuyện gì vậy?"

“Không phải Tòa tuyên tôi đi chuộc tội sao? Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy mình không giống như đang chuộc tội? Nam chính này đối xử với tôi có phải quá tốt không? Ít nhiều gì thì anh cũng phải có ác cảm với tôi mới đúng chứ?"

Cho dù anh có rộng lượng và không thèm bận tâm đến chuyện xảy ra vào đêm đó, nhưng anh vẫn nên tức giận vì tôi bí mật bỏ trốn và cố tình tránh mặt anh suốt mấy tháng chứ?

Nếu là cô, biết có người cố tình cùng mình trải qua một đêm tình, rồi bỏ chạy, thì cho dù không trả thù cô cũng sẽ làm người đó khó chịu.

“Đó là bởi vì ở thế giới này, ký chủ rất khó để có thể làm tổn thương nam chính!”

Hệ thống trực tiếp phân tích dữ liệu thế giới:

“Thế giới này vốn là câu chuyện về nam chính từ một thiếu gia bị gia đình chèn ép trở thành một tổng tài sát phạt quyết đoán.

Dựa theo cốt truyện, sau khi nhân vật nam chính bị nhân vật do ký chủ thủ vai ngăn cản quan hệ với vị hôn thê của mình, sẽ không có tuyến tình cảm nào giữa hai người. Hiện ký chủ tạo ra tình tiết mới, cô vợ nhỏ mang thai, nên đối với kịch bản này thì đây là tuyến mới, nam chính còn chưa kịp chịu tổn thương về mặt tinh thần nên quan hệ với ký chủ đương nhiên sẽ không quá tệ!”

“Điều này có nghĩa là cậu sẽ cho tôi nghỉ phép ở thế giới thứ nhất phải không?”

“Ồ, không được tính, đúng không?”

"Hệ thống! Cậu nói rõ ràng xem nào!"

“Mặc dù phía cấp trên nói là nhằm anh gắn mối quan hệ giữa ký chủ và linh hồn đã thức tỉnh, nhưng nói chính xác hơn là nhằm đền bù những tổn hại mà linh hồn đó phải gánh chịu. Tức là, ký chủ phải thực sự thực hiện tâm nguyện của linh hồn đó.”

"Thực hiện tâm nguyện? Điều này có nghĩa là dù linh hồn đó có muốn gϊếŧ tôi thì tôi cũng phải tự cắt cổ sao?"