Quyển 1 - Chương 6

Người đàn ông đó ngồi nghiêng người dựa vào trên ghế sofa, chiếc cổ áo sơ mi màu rượu đỏ đậm hơi mở ra, mang một sợi dây chuyền bánh răng trắng bạc trên xương quai xanh, ánh đèn trong phòng bar mờ mịt, màu sắc loè loẹt làm cho người ta hoa mắt chóng mặt, ngũ quan lập thể của hắn đổ lên một tầng bóng đen, toàn thân đều lộ ra vẻ du côn phóng thích cao ngạo, cho dù anh ta để mullet tóc đuôi sói lãng tử, hay là lông mày đứt đoạn mang vẻ hung ác.

Anh ta cầm chặt mấy tấm ảnh lên xem một lần, tay phải đột nhiên cầm lấy ly rượu bên cạnh lên hung hăng đập vỡ nó, chất lỏng trong veo vυ"t lên một đường cong trong không khí.

"Con mẹ nó chụp ảnh nghệ thuật như kiểu này sao?"

Đoàn Ứng hơi hoảng hốt.

Lần trước bị Văn Châu kia tỏ tình, trong lòng hắn luôn không thoải mái. Bình thường có nhiều người tỏ tình với hắn như vậy, hắn cũng không nhớ nổi, sao hắn lại có ấn tượng sâu sắc đối với Văn Châu. Chắc là bị hấp dẫn bởi bộ dạng lệ rơi đến mức nhìn rất đáng thương của nàng bị ức hϊếp cũng không dám phản kháng, hay cũng có thể là lặng lẽ che giấu đi sự yêu thích kia nhìn rất chân thành tha thiết.

Nhưng mặc kệ là nguyên nhân gì đi chăng nữa, hắn không thể nào cho một câu trả lời, hắn rất hiểu rõ bản thân, cái này chỉ có đồng tình chứ không có yêu nhau.

Hắn nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng lại, chẳng mấy chốc hắn thấy có một bạn nữ ngồi ở vị trí phía sau nhìn hắn, lần này là một chiếc váy dài màu trắng gạo hơi bó sát, mái tóc dài óng ả mượt mà xoăn như rong biển xõa tung phía sau đầu, xoã thuận theo cái gáy dài trắng tuyết, khuôn mặt dễ thương xinh xắn. Khi bị hắn nhìn thấy, như một con động vật vừa mới thò đầu ra thì gặp nguy hiểm lập tức co người lại, đôi mắt hạnh nhân tròn trịa nhỏ nhắn kia mờ mịt, chứa đựng chút đau khổ muốn nói nhưng lại thôi.

Hắn vừa mới thiết lập tâm trạng mới xong nhưng lại bị chọc thủng, hắn không kiềm được mà nghĩ môn tự chọn này là trùng hợp, hay là Văn Châu cố ý.

Hình như dạo này hắn gặp nàng hoài, bất kể vô tình đi lướt qua hắn trong cantin mang mùi hương ngọt rượi nhàn nhạt trên người, hay là nàng nhón chân lên lấy đồ trong siêu thị với đuôi tóc xinh xắn đang run lên.

Tầm mắt sau lưng cứ dính trên người hắn, làm cho hắn rất là dằn vặt, thật không dễ dàng mới học xong, hắn đứng dậy rời đi với bạn cùng phòng.