Chương 9

Tuổi tác của bốn người đều không cách biệt quá lớn, Cao Tiểu Thuý và Kim Tam Thiện cùng tuổi, tuổi mụ đều là mười bốn, có điều Cao Tiểu Thuý lớn hơn Kim Tam Thiện hai tháng, tiếp theo là Lý Nhị Nữu, tháng sau là sinh nhật mười ba tuổi của nàng. Tính ra thì Tô Lan Chỉ lại là người nhỏ nhất, vừa mới qua sinh nhật lần thứ mười một, vốn là phải sang năm mới phải tham dự tiểu tuyển, nhưng năm nay muốn có thêm nhiều người, nên những người tuổi mụ mười hai như nàng cũng bị tuyển đi. Nhưng nàng lại sống nhiều hơn người khác mấy đời, kiếp trước cũng từng làm hoàng phi mười mấy năm, cho nên tính cách trầm ổn trấn định không người có thể so sánh.

Tô Lan Chỉ vốn dĩ chính là thủ lĩnh của nhóm ba người, hiện giờ lại thêm một Kim Tam Thiện, cũng là người tính tình ngây thơ hồn nhiên. Nàng nói trong nhà có đông huynh đệ, chỉ có duy nhất mình nàng là nữ nhi cho nên từ nhỏ đã muốn có tỷ muội, hiện giờ có duyên phận cùng ba người được phân tới một nơi, lại cũng xem như là chơi thân, nên nàng sẽ đem ba người đối đãi như tỷ muội ruột. Ba người thấy nàng nói đến chân thành, cũng đối đãi với nàng thêm mấy phần thật tâm.

Ngoài ra bởi vì họ của Kim Tam Thiện, Tô Lan Chỉ cũng có chút hảo cảm với nàng, ai bảo trước đây nàng cũng là người họ Kim, lại nhờ Kim gia mà có không ít chỗ tốt. Tuy nói là Kim Tam Thiện và Kim gia đời trước của nàng không hề có chút quan hệ nào, cũng không trở ngại nàng phát ra thiện ý với người ta.

Kim Tam Thiện là người hoạt bát, Lý Nhị Nữu cũng là người nghĩ sao nói vậy, nên hai người chẳng bao lâu đã tâm đầu ý hợp, quẳng Cao Tiểu Thuý và Tô Lan Chỉ qua một bên, ríu ra ríu rít nói chuyện không ngừng. Kim Tam Thiện nói: “Quy tắc trong cung thật nhiều, khi ta còn ở nhà, cha nương chưa bao giờ quản thúc ta, thích làm gì thì làm cái đó. Cha ta ban đầu cũng không muốn đưa ta vào cung chịu khổ, vốn là muốn nhờ người ta xoá tên ta đi, ai ngờ bên trên nói không được, nói là năm nay trong cung sẽ có thêm vài vị quý nhân, nhân lực không đủ. Nếu không phải quan hệ cực kỳ tốt với nội vụ phủ thì đừng mong miễn tuyển, nhà của ta không có biện pháp, đành phải thôi. Từ nhỏ ta chưa từng bị nương quản thúc qua, tháng trước lúc học quy củ, ta bị các cô cô lăn qua lộn lại mấy bận, thiếu chút là chịu không nổi. Lớn tới từng này tuổi rồi đây mới là lần đầu tiên ta chịu khổ như vậy.”

Lý Nhị Nữu đồng tình nhìn nàng: “Đúng vậy nha, chúng ta tuy xuất thân bao y, không so sánh được với quý nữ bát kỳ, nhưng khi ở nhà cũng chưa từng hầu hạ ai. Vào cung rồi, quý nhân chân chính còn chưa gặp lấy một người, đã phải học hầu hạ các cô cô, các cô cô thì tính tình lại không tốt, hơi có chút sai lầm liền thưởng một roi, lại còn bắt người ta không được khóc. Đây quả thực không phải cuộc sống dành cho con người!”

Kim Tam Thiện gật đầu thật mạnh, nói: “Còn không phải sao! Những cô cô đó thích nhất là dằn mặt người mới như chúng ta. Bản thân họ ở nơi khác bị chọc tức, đều về phát tiết hết lên người mới, thật xấu xa. Tội nghiệp chúng ta một chữ cũng không được nói, quả thật uất ức chết mất!”