Chương 40: Biệt thự Tống thị

Tiểu Hy nghe xong thì tròn mắt, trần đời cô chưa thấy ai to gan dám đốt nhà người ta như vậy. Rồi cô cũng phì cười, nhìn Hạo Nhiên với ánh mắt tràn ngập hạnh phúc.

Hạo Nhiên đặt cô xuống ghế, tiếp tục xem tài liệu, miệng thì vẫn hỏi:

- Em đói không? Đi ăn nhé?

Tiểu Hy hai tay chống cằm, thắc mắc:

- Nhiên thiếu có vẻ thích ăn uống...?!

- Sợ em đói bụng? - Hạo Nhiên xoa đầu cô

Bỗng nhiên điện thoại của Hạo Nhiên vang lên liên hồi, anh nhìn màn hình hiện lên mà mệt mỏi trả lời. Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói điềm đạm:

- Nhiên nhi, con về nhà đi, ông lão nhà mình lại nổi giận rồi!

- Có chuyện gì sao, Tống phu nhân của con? - Hạo Nhiên vừa nghe liền hiểu nhưng vẫn cố tình hỏi

Đầu dây bên kia vẫn giữ thái độ ôn nhu mà kể chuyện mặc dù chính bà cũng biết con trai đã hiểu:

- Về chuyện hủy bỏ hôn ước, ba con đồng ý thì có thể đồng ý, nhưng lí do của con lại là "Không muốn" nên ông ấy rất giận dữ, ông ấy bảo nếu con không có một ai ở bên cạnh, hôn ước này sẽ tiếp tục.

- Được, con biết rồi! - Hạo Nhiên nghe tới đây liền cười đắc ý, vẻ mặt như đã có suy tính từ trước

Tắt điện thoại xong anh quay sang hỏi Tiểu Hy:

- Có muốn đổi địa điểm ăn không?

Tiểu Hy hất tóc, biết trước anh sẽ hỏi như vậy thì gật đầu đồng ý. Dư Hoàng Bách lái xe đi về hướng Tống thị. Dừng lại ở trước cổng biệt thự Tống thị. Quả không hổ danh là gia đình có tiếng ở Trùng Dương, biệt thự cũng phải là to lớn, đẹp đẽ nhất.

Biệt thự vừa rộng rãi lại có vườn hoa thơm ngát. Tiểu Hy sánh vai bên cạnh Hạo Nhiên, bước đi ở lối giữa để tiến vào trong. Đại sảnh cũng đẹp, còn hẳn một bộ sưu tập đồ gốm cổ và tranh quý giá.

Hạo Nhiên lâu rồi mới về nhà, người đầu tiên chạy từ trong nhà ra đón anh là con cún Chihuahua thuần chủng nhỏ, lông đen, sọc trắng, tên của nó là Hua. Hua vui mừng nhảy lên đón chủ rồi mới để ý tới người lạ bên cạnh. Nhưng bất ngờ, thay vì sủa inh ỏi như những lần nó nhìn thấy người lạ thì nó lại quấn quýt với Tiểu Hy như chủ của mình.

Tiểu Hy cúi xuống bế Hua lên, ôm vào lòng. Hạo Nhiên nhìn nét mặt tươi vui của Tiểu Hy thì cũng bất giác nhếch môi. Người tiếp theo đi ra đón anh là cô em gái nhỏ - Tống Như Bình.

Tống Như Bình vừa nhìn thấy liền nhận ra Tiểu Hy, cô nhiệt tình chào hỏi:

- Xin chào, chị vẫn thật xinh đẹp như lần đầu tiên em nhìn thấy.

Tiểu Hy mỉm cười, đáp lại cái nắm tay của cô bé. Quản gia của Tống thị trực tiếp ra nghênh đón hai người họ vào bên trong. Tiểu Hy trong chốc lát cảm thấy hơi rùng mình. Tống thị được mệnh danh là "hang cọp" trong giới thượng lưu, một khi đã vào thì khó ra, dù có ra được thì cũng khó lành lặn.

Người ra người vào Tống thị đều mang một nét mặt lạnh lùng, vô cảm, không có đến một người nào dám nở một nụ cười. Cả biệt thự chỉ có nhị tiểu thư là tươi cười vui vẻ, còn lại đều mang không khí u ám, lạnh lẽo từ người đến cảnh.

Họ cùng nhau bước vào phòng tiếp khách của Tống gia. Người đàn ông ngồi trên sofa, ăn mặc lịch sự, từ ông toát lên một khí chất bất phàm, thân hình vạm vỡ, cao to, chỉ kém hơn Hạo Nhiên một chút. Tiểu Hy đoán ngay được ông ấy chính là Tống Hào Kiệt, chủ nhân của căn biệt thự và cả tập đoàn Tống thị. Khuôn mặt ông ấy quả thật rất điển trai, gen nhà này tốt thật đó! Tiểu Hy cúi đầu lễ phép, ngẩng đầu lên còn không quên nở một nụ cười tươi.

Tống Hào Kiệt chỉ gật đầu, cơ mặt cũng dần giãn ra. Phu nhân Tống thị từ trên cầu thang bước xuống, ngồi lại bên cạnh Tống Hào Kiệt. Từ khuôn mặt đến khí chất rồi thái độ, cả người bà đều tỏa ra sự cao quý mà quyến rũ.

Giang Như Tuyết dịu dàng mỉm cười:

- Chào con, con gái nhỏ! Mau ngồi đi nào!

Hạo Nhiên vòng tay qua eo Tiểu Hy, đưa cô ngồi vào sofa. Tống Hào Kiệt thấy con trai như vậy thì phấn khởi hẳn:

- Nào, ngồi tự nhiên đi con gái!

Hạo Nhiên đứng bên cạnh cô, khoanh tay nhìn thái độ thay đổi 180 độ của ông bố. Giang Như Tuyết cười, thân thiện hỏi:

- Con là con gái nhà nào? Sao lại có thể xinh đẹp như vậy?

- Con tên là Nguyệt Mộc Hy, phu nhân có thể gọi con là Tiểu Hy! - Tiểu Hy lễ phép đỡ lấy chén hồng trà từ tay của Hạo Nhiên.

Giang Như Tuyết vừa nghe thấy họ "Nguyệt" liền cảm thấy thú vị:

- Con là con gái của Tô Lục Vân?

- Dạ, phu nhân biết mẹ con sao? - Tiểu Hy ngạc nhiên khi nghe thấy Tống phu nhân hỏi vậy

Tống Hào Kiệt nhanh chóng cướp lời:

- Mẹ con là bạn thân của bà ấy. Haha xem ra gia đình ta rất có duyên?

- Cái ông này... - Giang Như Tuyết vừa cau mày vừa cười, đánh vào lưng ông Tống một cái

Tiểu Hy cười bất lực, cô phải công nhận rằng cái tính cách trong nóng ngoài lạnh của Hạo Nhiên giống hệt với bố mẹ anh.