Chương 4: Thất Liên Học Viện

Sáng sớm tinh mơ, mặt trời lâp ló, lạnh buốt vì xung quanh dày đặc một làn sương mờ mịt, Nam nằm vắt vẻo trên cành cây, ắt xì liên tục. Thùy Dương tỉnh đạy, nhìn thấy chiếc áo khoác trên người mình, nhìn lên cái cây đăng phát ra tiếng hắt xì liên tục, miệng nở nụ cười ấm áp.

- Sao, hắt xì, dậy rồi hả, hắt xì.. - Nam người run bần bật, hắt xì liên tục, hỏi Thùy Dương

- Ngươi bị ngốc à, sao không dùng chân khí để giữ nhiệt? - Thùy DƯơng bụm miệng cười, quay ra hỏi hắn

- Ủa, làm vậy được hả hệ thống?

Tất nhiên

- Sao ngươi không nói? - Nhật Nam bực dọc hỏi

Vì kí chủ đâu có hỏi

- Ê sáng nay ăn gì vậy?

- Làm gì có gì, tối qua cô ăn hết rồi còn đâu?- cơn lạnh tạm qua đi, Nam tụt xuống khỏi cây, nhàn nhạt trả lời.

- Tại ta đói chứ bộ. Nhưng mà ngươi mời ta ăn còn gì.

- Rồi rồi, chờ một chút, nói rồi hắn đi đến một cái cây to gàn đó, đám mạnh một cái, một đàn chim bay lên

- Thủy đạn, hăn sbanws viên đạn nước về mấy con chim đang bay, ngay lập tức vày con chim bắt đầu rớt xuống

- Đồ độc ác. - Thùy dương kinh ahix trướ hành động của hắn

_ Chính cô đòi ăn còn gì? - Nam quay sang, vô tri hỏi

- Nhưng ta không bảo ngươi gϊếŧ chùng. - Thùy DƯơng cãi cố

- Àii, phiền phức, được rồi nếu cô không ăn ta sẽ ăn một mình, nói rồi hắn bẻ cổ mấy con chi còn ngắc ngoải rồi bắt đầu gom củi, đun nước bằng cái nồi hắn mua trong cửa hàng hệ thống, nước sôi, hắn nhúng vào rồi bắt đầu vặt lông, rồi cắt nhỏ, cái gia vị, mua thêm lọ mật của ong hoàng kim, chính thức cạn điểm khoái lạc, quét đều lên mấy con chim, xiên que, rồi bắt đầu quay.



Thùy Dương ngửi thấy mùi thơm, ngó sang, tháya Nhật Nam đang quay 3 con chim, được một lúc, hắn lấy một con xuống, bắt đầu ăn

- Trời ạ, thịt chim ngon vậy mà có người lại chê. - Hắn nói giọng trêu tức hướng về thùy dương

Thùy Dương hơi động tâm, nhưng vẫn quay lưng lại phía hắn. Hắn ăn xong một con thấy Thùy Dương vẫn chưa quay lại. Lại nhấc thêm 1 con lên, hít hà thành tiếng rồi ăn bắt dầu ăn phát ra tiếng nhồm nhoàm, rồi ứm ừm. Lúc này cô kia không nhịn được nữa, quay lại đã thấy Nam chìa một con ra, miệng cười trêu tức. Đói đến không quan tâm liêm sỉ,nàng giằng láy vội rồi bắt đầu ăn. Nam nhìn thấy thế, cười nhẹ, mỉa mai.

- Ác quấ, nỡ lòng nào gϊếŧ mất ba con chim, haizz.

- Ngươi còn nói thêm một câu nữa là ta không dẫn ngươi ra khỏi rừng đâu. - Thùy Dương phụng phịu trả lời, nàng đã hơi cáu

- Vậy thì nếu ta tự ra được thì ta sẽ loan tin rằng ta đã làm cho Đỗ gia nhị tiểu thư thất thân, trước sau gì ta cũng thấy hết cơ thể cô rồi, kiểu gì cũng có kẻ tin. - Nam cười nhẹ, tỏ vẻ ta đây kèo trên

- Ngươi dám. - Thùy Dương không còn giữ được bình tĩnh nữa - Đã vậy, ta sẽ gϊếŧ ngươi ngay tại đây

- Cô không thể đâu.

- Ngươi nghĩ vậy ư? - Thùy dương đứng dậy, trong tay đã có một hỏa cầu khá lớn

Nhưng ngay tức thì, một cái thủy ngục hiện lên, úp ngay vào Thùy Dương, Nam giờ đã sử dụng thành thạo hơn thủy ngục, hắn kết chú ấn nhanh hơn nhiều so với hôm qua.

Nam thả nàng ra rồi để nàng dùng lửa hong khô bản thân. Sau đó lại bảo nàng dắt hắn ra khỏi rừng, Thùy Dương hậm hực làm theo, nàng dắt hắn theo hương Tây khoảng chừng 2 tiếng thì đến một vách đá, chỉ thấy nàng kết ấn gì đó rồi điểm vào vách một cái cổng hun hút được tạo ra, Nam nhìn vào mà sởn da gà.

- Cái lỗ gì đây? - Nam nghi ngờ hỏi Thùy Dương

- Ngươi bảo đến đây bằng cổng không gian mà không biết à? - Thùy Dương nghi hoặc hỏi

- Nó dẫn đến Thất liên học viện?

- Đúng vậy, vào nhanh đi không nó đóng. - Thùy Dương giục Nam

Bước vào trong không gian hư vô đi theo Thùy Dương khoảng chừng 5 phút thì nàng lại bắt đầu kết ấn rồi điểm vào một vùng không gian, từ đó lại có một cái cổng hiện ra..



- Chào mừng đến với Thất Liên học viện, Thùy Dương bước ra trước, quay lại hướng mặt về Nam nói

Chỉ thấy trước mắt hắn là một cánh cổng nằm ở phía bên kia một cây cầu bắc qua một hồ sen đủ màu, trên Cánh cổng là một đài sen lớn, phía xa xa có những ngọn tháp cao chọc trời mà trên đỉnh là các đài sen, đi lên cây cầu hắn nhìn xuống dưới thì thấy những loại cá kì lạ, thùy dương nói đó là kì thú của thế giới này, có khả năng cảm ứng tâm địa của người đi qua cầu, nếu có địch ý chúng sẽ hóa thành dạng hung tợn và từ chiến với kẻ dịch, mỗi con có tu vi ngang Hồn Tướng cấp 2, đóng vai trò như lớp bảo vệ đầu tiên của học viện, học viện có 4 cổng tương ứng với 4 cánh hoa sen. Đi vào trong học viện, hắn thấy có hai cây cổ thụ to lớn khủng khϊếp mà vừa nãy hắn có thấy loáng thoáng qua cánh cổng. Trên mỗi cây có một khuôn mặt dữ tơn. Theo lời Thùy Dương thì đây là lớp bảo vệ thứ hai của học viện, Đại Diện Thần Mộc, tu vi sánh ngang hồn tướng cấp 10, muốn vượt qua thì phải có thẻ học viên hoặc nhân sự của học viện, qua hai lớp này, sẽ vào được khuôn viên học viện.

Bước theo Thùy Dương vào khuôn viên học viện, hắn như bước vào tiên cảnh nơi trần thế, xung quanh là các thảm cỏ thay cho lớp gạch đá được lót ở ngoài, có các tòa nhà đặc trưng với các tòa sen có màu khác nhau, mỗi khu nhà xếp thành hình tròn xung quanh một khuôn viên hình tròn, có một đài sen giả có thể đứng lên ở phía trên một hồ sen, xung quanh hồ tỏa ra hồn lực nhàn nhạt, rất nhanh thông tin hiện lên, tỏa hồn liên hoa, có tác dụng thanh tĩnh tâm cảnh, tránh nhập ma trong quá trình đột phá đại cảnh giới.

Hai bên phân biệt thành 2 nửa hình tròn, mỗi bên có 7 tòa nhà, theo lời thùy dương đây là kí túc xá phân biệt theo 7 năm học của học viện, bên trái là kí túc xá nam, bên phải là kí túc xá nữ, kí túc xá nằm ở cổng phía Đông của học viện. Nhìn xa hơni, hắn để ý có tổng cộng 8 ngọn tháp ứng với 8 cánh hoa sen. Thấy lạ là tên là thất liên học viện nhưng chu vi của trường lại là 8 cánh, hắn hỏi Thùy Dương thì được nàng cho biết là mỗi cánh tương ứng với một khu cảu học viện, nó lập nên bát phẩm liên hoa trận bảo vệ học viện.

Thêm một đoạn nữa, khi đứng trước của của một toàn kí túc có đóa Bạch liên trước cửa, Thùy Dương yêu cầu hắn đứng ở ngoài, tòa nhà này cũng có 7 tầng giống các tòa nhà khác. Hắn đang đứng chờ trước của thì một vài cô gái đi qua và nhìn hắn như một kẻ ngoại lai vì hán không mặc đồng phục của học viện làm hắn có hơi khó chịu, một lúc sau, Thùy Dương đi ra đã mặc lên đồng phục của học viện, gồm có một chiếc áo sơ mi, đeo nơ, ngực áo bên trái là một đóa bạch liên tượng trưng cho năm học hiện tại của học viên, phía dưới là chiếc vày dài chưa tới đầu gối, khoác ngoài là chiếc áo choàng dài màu đen có họa tiết hoa sen lớn ở sau lưng, nàng đi một đôi giày da, nhẹ nhàng kéo hắn đi về phía Nam, đó là khu ở của giáo viên, hắn không để ý, tiếp tục đi theo nàng.

Khu của giáo viên lại xếp thành các tòa nhà tương ứng với các môn học của học viện, trên đương từ kí túc xá đến đây hắn đi qua quảng trưởng trung tâm của học viện, đây là nơi được thiết kế đặc biệt với các rào chắn hồn lực, khán đài xung quanh rộng gần ngang sân vận động ở thế giới cũ, có 8 con đường đi đến 8 khu của học viện, Nhà ở của hiệu trưởng và các giáo viên nằm giữa khu kí túc xá và khu giáo vụ.

Nàng dắt hắn đi vào một khu nhà tại khu giáo vụ, trước của có mấy chữ, khu tiếp nhận yêu cầu. Thùy Dương thuê xe cho Nam đi về đế đô để hắn bán các vật phẩm.

Sau đó hắn tiếp tục đi tham quan quanh học viện với sự hướng dẫn của Thùy Dương, qua đó biết được vài thông tin thú vị về học viện ( mình sẽ nói thêm ở chương sau).

Tham quan xong, Thùy Dương dắt hắn về cổng Đông, ở đó đã có một chiếc xe có dạng như xe kiệu thời xưa, được kéo bằng những con thú kì lạ, trông giống một loại bò sat, bảng thông tin hệ thống lại hiện lên.

Thông tin: Đại lực thằn lằn, sinh vật có thể chất mạnh mẽ, sinh vật tự nhiên ở hỏa diễm đế quốc, được nuôi nhiều ở Việt Long đế quốc để kéo xe, thồ hàng

Trước khi hắn lên xe, Thùy Dương lấy một túi vải dúi vào tay hắn, bên trong là một ít ngân lượng.

- Cầm lấy, coi như ta cho ngươi mượn để chi trả trong một thời gian, sau này nhớ trả lại ta. - Thùy Dương vừa cầm tay hắn đặt túi tiền vào, rồi chợt nhận ra, nàng nhanh chóng rụt tay lay rồi bảo hắn mau lên xe

- Ừm, cảm ơn hẹn gặp lại. - hắn cười nhẹ, tay xoa cái đầu đang quay đi vì ngại ngùng của nàng

Lúc lên xe rồi, hắn vẫn ngoái ra cửa sổ, nhìn về người con gái đang đứng nhìn theo xe của hắn, tóc tung bay trong gió, hắn hét lớn: NÀY, TẠM BIỆT, HẸN GẶP LẠI, THÙY DƯƠNGGG

Thùy dương mỉm cười, hét to đáp lại: " ĐỪNG QUÊN TA, 2 THÁNG NỮA HỌC VIỆN SẼ LẠI TUYỂN SINH, HẸN GẶP LẠI NGƯƠI, NHẬT NAM Biếи ŧɦái", dứt câu Nhật Nam cũng đã khuất xa, nàng chọt thấy một nỗi buồn lạ lạ. Nhật Nam lúc này cũng đã không còn nhìn rõ nàng nữa, trên khóe miệng hắn cũng đang cười, đang định rụt cổ vào thì hắn đặp đầu vào một cái cây bên đường, ngất lịm, rồi cứ lặt lẹo ở bên của sổ kiệu. Mãi cho đến khi chiếc xe đột ngột thắng gấp hắn lộn cổ ra ngoài. tỉnh lại, phía trước có vài kẻ bịt mặt, tay cầm đao kiếm, có kẻ cầm dao găm, diện mục hung dũ, sat khi tỏa ra nhàn nhạt, tu vi mỗi tên dao dộng từ hồn sĩ cấp 7 đến hồn sĩ cấp 10. Tên đi đầu là hồn sư cấp 1. Trong đầu Nam lúc này chỉ hiện lên một suy nghĩ: Chạy

Thế nhưng.....