Chương 4: Thế giới 1: Rất yêu em(4.Là bạn gái của tôi.)

"Thích" Không hiểu sao chưa kịp load được câu hỏi của Tuệ Vi đã buộc miệng trả lời, hắn thích thật.

"Thích? Nhiều không?" Tuệ Vi bày ra vẻ mặt không tin, chả nhẽ nhanh như vậy hả? Liền mở hệ thống lên xem, ừm đúng như hắn nói, lên được 70% dừng lại mức độ thích. Gần được 100% là cô hoàn thành nhiệm vụ rồi.

"Có" Lại buộc miệng trả lời, tay Cảnh Thành càng xiết chặt tay cô, cứ nghĩ đến cảnh cô cười với tên lớp phó đó liền không tự chủ được cảm xúc của mình.

Nghe hắn nói vậy Tuệ Vi chỉ tin được một phần, hiện giờ nữ chính chưa xuất hiện, tình cảm của hắn có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Có thêm tuột xuống cũng có thể tăng thêm, nhưng tỉ lệ hảo cảm giảm khi gặp nữ chính rất cao, cần đẩy nhanh tiến độ này.

Cô gật gù cái đầu nhỏ đáp: "Ừ. Tôi cho phép cậu thích tôi."

Cảnh Thành đứng nhìn chằm chằm cô, mẹ nó cho phép? "Làm bạn gái tớ đi!"

Cô không nói gì nhếch mép môi nhìn hắn, thật ra là cho ngầu lòi vậy thôi chứ đang đọc thông tin từ "V"

"Thành ý một chút có thể suy nghĩ lại"

Hảo cảm lên được 76% rồi, Tuệ Vi đây là rất hài lòng với thái độ của hắn.

"Vi Vi, em làm bạn gái anh đi!?" Thành ý của Cảnh Thành chính là thay đổi cách xưng hô. Trường học ở Việt Nam không cấm học sinh yêu đương nên họ có thể thoải mái công khai đều được.

Anh em lúc nào vậy? Lớn hơn cô sao? Khi nào là anh em rồi?

Vì nữ phụ nên cô phải hi sinh tấm thân à nhầm tấm thân là của nữ phụ, linh hồn mới là của Tuệ Vi cô, cô sẽ hi sinh linh hồn này để cíu vớt nữ phụ này hyhy.

Vì hỏa cảm! Vì hắn đẹp! Vì hắn giàu! Vì hắn học giỏi! Vì hắn cao!..."Được!"

"Thật...thật sao?" hắn ngạc nhiên nhìn cô, hai mắt hết sức mở to như muốn ghi lại hình ảnh này. Hắn không nghĩ cô sẽ đồng ý nhanh như vậy, hẳn là Vi Vi của hắn thích Hoắc Cảnh Thành hắn từ lâu rồi a~

Thấy cô không nói chỉ gật đầu, hắn liền như một tia sét bế Tuệ Vi lên ôm, ôm thật chặt như muốn gói bánh tét cô luôn, sắp tắt thở đến nơi hắn mới chịu buông lỏng ra nhưng vẫn ôm Tuệ Vi để cô đu lên người mình, hiện giờ Cảnh Thành hắn hạnh phúc muốn chết đi được. Hắn thật sự rất rất rất rất thích cô nhóc này.

Cùng lúc đó, cách một lớp áo Tuệ Vi có thể cảm nhận được cơ bắp ẩn hiện trong lớp áo sơ mi trắng của hắn, phải nói là cứng rắn lắm luôn. Nữ phụ này thật may mắn đó nha.

Những người đi TTTM đều nhìn họ như sinh vật lạ, một phần vì họ phải nói là rất đẹp, một phần vì người nữ đang đu hai chân sau hong của người nam, người nam ngược lại rất ôn nhu, nhẹ nhàng với người nữ, thật sự khiến người ta ghen tị

"Cậu bỏ tôi xuống đi." Tuệ Vi mặt ửng đỏ khi thấy mọi người nhìn mình như vậy, có một số người còn chụp ảnh lại nữa.

"Gọi anh một tiếng liền cho em xuống!" Hắn cũng thấy mọi người nhìn họ, biết cô ngại, nhưng giờ hắn nghiện cô quá đi mất, không muốn thả xuống, ngầm cho mọi người biết Tuệ Vi cô chính là bạn gái hắn rồi.

Con mẹ nó, cô bị gài. tên này phải là một con cáo mới đúng.

"Có gọi không? Anh bế em đi mau đồ nhé?" Hắn thấy cô im lặng, chân di chuyển được một bước thì cô mới chịu lên tiếng, người đông như vậy thì với tư thế này ngại quá đi mất.

"A...Anh"

Cảnh Thành lắc đầu, nhìn là biết không hài lòng với cách gọi của cô. "Vi Vi, nói là "Anh, cho em xuống." nói như vậy đấy. Nói xong chắc chắn sẽ cho em xuống, nhé!?"

Mẹ nó, tôi vì cô đấy nhé nữ phụ.

"Anh, cho...cho em xuống." mẹ nó, ngại thật sự.

"Được, cho em xuống nhé bé yêu." hắn cười thõa mãn, xoa nhẹ đầu cô rồi hôn nhẹ vào má bánh bao của Tuệ Vi một cái mới chịu cho cô xuống đất.

Ngại.

Chỉ một từ "Ngại" thôi.

.

30 phút sau họ đã tập trung trước một quán ăn cạnh TTTM, Cảnh Thần và Tuệ Vi đi vào cuối cùng, bốn người kia đã ở đó đợi được 5 phút rồi.

"Hai người là sao đây hả?"

Toàn Mỹ và Phương Nga trợn mắt nhìn họ, bất ngờ thật đấy.

"Vi Vi là bạn gái tôi."