Chương 9: Kẻ thù truyền kiếp giữa hai hệ

Dị năng hệ mộc dưới sự kiên trì bồi dưỡng của hệ thủy bây giờ nó đã trở thành cây con cứng cáp khỏe mạnh, ban đầu là những lá mầm mới nhú nhỏ xíu, giờ đã mọc đầy đủ các bộ phận gai lá, thân cây cũng cao to hơn một chút.

Hệ thủy cũng không phải cho đi mà không được nhận lại, trong ngũ hành các hệ có tương khắc sẽ có tương sinh với nhau, dù nhiều hay ít. Dòng nước nhỏ xíu giờ có thể hóa hình, màu nước từ trong suốt chuyển sang màu xanh lam nhạt.

Hai tụi nó vui vẻ chơi đùa với nhau, rõ ràng cây con cũng có cùng thuộc tính trẻ con với dòng nước baby này. Chơi mệt rồi, chúng nó liền vui vẻ đi tìm chủ nhân nhà mình khoe thành tích, lúc muốn cảm ứng chủ nhân đang ở nơi nào thì một đứa hoảng sợ, còn một đứa thì cố gắng vặn vẹo những giọt nước thành biểu tình nhân tính hóa. Nó không phải sợ ngu người như thằng nhóc xanh lá kia mà là nó bất ngờ về một dị năng khác trong cơ thể của chủ nhân.

Dòng nước baby biểu thị đau đớn, bây giờ nó có thể hiểu tại sao các anh em của nó không muốn đáp lại lời kêu gọi lúc trước của chủ nhân nó rồi.

Chỉ có ngũ hành biết, tất cả dị năng giả trên toàn thế giới đều không biết đến sự tích này. Cội nguồn của ngũ hành nằm sâu trong tận không gian hỗn độn, lúc đó có đầy đủ các hệ, có quang, ám, lôi, phong.

Tụi nó sống rất biết tính tự chủ, hầu như không gây xích mích với nhau, nhưng không phải hệ nào cũng nghĩ như vậy, ít nhất chỉ có những hệ khắc nhau thôi. Nhưng cái đáng nói ở đây là hệ thủy với hệ quang là kẻ thù của nhau, là kẻ thù truyền kiếp, cho tới lúc con người thức tỉnh được dị năng kêu gọi chúng nó từ hỗn độn cũng không có khá hơn bao nhiêu.

Đã ghét nhau thì nhìn nhau sẽ đỏ cả mắt, người đã có dị năng thủy thì sẽ không có dị năng quang, có dị năng quang thì sẽ không có dị năng thủy. Điều này các nhà nghiên cứu chuyên sâu cũng không có đi vạch lá tìm sâu mà tìm hiểu, họ chỉ nghĩ đơn giản dựa trên cấp bậc phân loại dị năng mà thôi. Bởi vì các dị năng nằm ngoài ngũ hành sẽ mạnh mẽ hơn và áp chế được tụi nó.

Còn một điều khác nữa, hệ thủy được đánh giá là hệ yếu nhất, không có tính công kích lớn nhưng điều đó hoàn toàn sai lầm, do cách tu luyện dị năng của dị năng giả quá kém cỏi, không kích phát được hướng đi của hệ thủy, tối ngày xoay vòng trong việc tăng cường khả năng hỗ trợ các dị năng khác, thậm chí có người còn bỏ hẳn dị năng này, không tu luyện, lâu dần thì bị phế, không dùng được nữa.

Nguyên nhân này được các nhà khoa học nhận định rằng, khi các dị năng đã đột phá, đạt từ cấp 15 trở lên, nếu không tu luyện một dị năng còn lại lên ngưỡng cấp 1 thì dị năng đó sẽ tự động bị dị năng cấp cao hơn bài trừ và chiếm dụng không gian đó.

Chỉ có trường hợp của Farrah là đặc biệt, do gen của cô quá mạnh, quá cường đại, cộng thêm linh hồn Thanh Lam nhập vào đã làm tăng điểm trị số tinh thần lực vượt mức, lại thêm thuốc kích phát gien của hệ thống, thuốc tinh khiết trăm phần trăm không tạp chất đã làm thuốc dẫn kết nối linh hồn và cơ thể lại với nhau.

Tất cả điều đó cộng lại đã tạo ra một trường năng lượng biến dị, không cố tình nói quá đà mà là do dị năng là một phạm trù vô cùng phức tạp, bởi vị tụi nó có ý thức riêng của tụi nó, nhiêu đó đã có đủ loại hình thù đa dạng khác nhau.

Nhưng không phải lúc nào tụi nó cũng thể hiện ý thức của mình rõ ràng, chỉ những lúc phản phệ chủ nhân thì tụi nó mới sinh ra ý niệm mãnh liệt tháo chạy khỏi chủ nhân của mình. Còn bình thường chúng nó sẽ ở trạng thái ẩn, chủ nhân kêu làm gì thì làm đó.

Phần còn lại nói sau, giờ quay lại chủ đề chính trước đó, ở nơi ra vào không gian.

"Ủa, kỳ quái? Sao không cảm ứng được nhóc con ở đâu vậy?" Lão sư ở bên ngoài đang đọc sách thưởng trà tâm sự vui vẻ với hệ thống về lịch trình huấn luyện sắp tới của Farrah thì hai người tái mặt, họ nghe được tiếng cầu cứu phát ra từ tiềm thức của ký chủ nhà mình, vội vàng chạy vào không gian này để tìm người.

Hệ thống thao tác nhanh như bay trên bàn phím ảo không trung, một bản đồ mặt cắt của không gian lần lượt hiện lên, nhanh chóng xuất hiện và biến mất, rồi dừng lại ở một màn hình kèm cả một video quay đặc tả lại khoảnh khắc.

"Lão sư, ngươi xem, đây là? Tụi nó… đang làm cái gì vậy?" Hệ thống đưa cho lão sư xem, lão sư cũng thắc mắc nhìn.

"Hai dòng năng lượng đang bao lấy ký chủ nhà ngươi là dị năng, dường như là dị năng hệ quang và dị năng vừa thức tỉnh, mà sao lại có màu trong suốt? Nhưng có thể chắc chắn là hệ thủy, tụi nó có vẻ đang bài xích nhau, cố gắng loại trừ nhau ra khỏi có thể của chủ nhân mình.”

"Kỳ quái quá, ban đầu xem dị năng của nó là hệ thủy có màu xanh lam, sao bây giờ lại trong suốt?" Là người dạy lâu năm, đã thắc mắc là phải tìm tòi nghiên cứu, liền theo quán tính mà đặt câu hỏi với người bên cạnh.

"Sao tụi nó lại bài trừ nhau?" Người được nghe là hệ thống thì chỉ tập trung chú ý vào mỗi một việc là tại sao lại xuất hiện tình trang đó.

Cùng một lúc, hai câu hỏi vang lên, hệ thống thì đầu đầy dấu chấm hỏi nhìn lão sư, lão sư thì thắc mắc tự hỏi bản thân, lát sau mới phản ứng lại lời nói của hệ thống, vô tội nhìn nó.

"Đừng nhìn ta, ta làm sao biết tụi nó bị gì? Phải hỏi người trong cuộc chứ, theo lý thuyết bình thường có các hệ thì sẽ có song hệ, tam hệ, tứ hệ và ngũ hệ, thường gọi là hỗn độn thế giới, có thêm dị năng nằm ngoài hỗn độn sẽ không phát sinh bài trừ nhau gay gắt đến trường hợp này, ngươi nhìn đi, tụi nó giống kẻ thù truyền kiếp của nhau thì hơn."

"Sẵn tiện có thứ để hỏi này." Lão sư vừa biện minh vừa đưa tay hút lấy hai cái năng lượng cỏn con đang đứng ở cổng ra vào.

Hai dị năng bé nhỏ phải đối mặt với hai đôi mắt sắc bén liền run rẩy, tụi nó nhớ chủ nhân quá đi, chủ nhân đối xử với tụi nó rất dịu dàng, không có hung như hai người này, muốn khóc quá.

"Tụi bây? Muốn khóc? Cái gì vậy trời?" Lão sư nhìn biểu tình quái dị của tụi nó mà đỡ trán, ông cảm thấy ngày hôm nay là ngày kí©h thí©ɧ nhất cuộc đời của ông.

"Mau đưa bọn ta đến chỗ chủ nhân của ngươi, nhanh lên." Hệ thống bé trai shota đáng yêu mặt hậm hực quát mắng hai dị năng bé nhỏ, không vì tụi nó còn nhỏ mà nhân nhượng chút nào.

Hai dị năng bay vυ"t nhanh đến nơi Farrah đang bị phong ấn, bây giờ chỗ này đã trở thành trung tâm của vòi rồng, lốc xoáy rất mạnh, trong vòi rồng hiện lên hai dòng năng lượng một xanh lam một trắng, chúng đang đánh nhau đến giai đoạn cao trào nhất của cuộc chiến.

"Đi xa được tới như vậy? Còn là đi bộ, đã đi vào trung tâm của không gian luôn rồi, hèn gì nơi này hệ thủy mới mạnh như vậy." Ban đầu lão sư chỉ nghĩ là Farrah bị phong ấn ở một nơi gần cửa ra vào nhưng ông sai rồi, ông phải bay một lúc khá lâu mới tới.

Do cuộc chiến đang rất căng thẳng, người ngoài không thể can thiệp vào nữa, lão sư và hệ thống chỉ có thể đứng nhìn từ xa mà lo lắng sốt vó.

"Không có cách nào nữa à? Cứ như vậy ký chủ của ta chắc đi đầu thai trước khi có được một trong hai dị năng mất." Hệ thống nhìn giao phong phía trên bầu trời, cậu không thể giúp, ít ra là với năng lực và quyền hạn hiện tại cậu không thể giúp ký chủ nhà mình vượt qua cửa tử được.

"Không ổn rồi, cơ thể của nhóc con sắp đến giới hạn rồi, muốn giúp trừ phi loại bỏ một trong hai dị năng, phải chọn một cái, nhưng…" Lão sư biểu tình thập phần nghiêm trọng nói.

"Có cách thì mau cứu, nhưng nhị cái gì?"

Lão sư trợn mắt nhìn hệ thống bên cạnh, đúng là người không phải cùng nghề thì sẽ không hiểu.

"Ngươi quên rồi à, các hoàng gia trực hệ đều có quang dị năng, nếu loại bỏ thì cũng phải loại bỏ hệ thủy, lấy hệ quang, nhưng hệ thủy bây giờ đã đạt cấp khá cao rồi, còn là biến dị, có khi còn có ích hơn hệ quang. Hệ quang cũng tốt nhưng phải do nhóc con tự quyết định, ta không thể thay nó giúp đỡ được." Lão sư trầm ngâm nhìn bầu trời, thật tình ông muốn học trò nhà mình có thể thu phục được cả hai, tương lai sẽ cực kỳ có lợi.

"Nhưng tại sao tụi nó lại tấn công nhau? Sao không thể cùng một lúc có cả hai?" Hệ thống nói ra nghi ngờ của mình.

"Nếu ta đoán không lầm, hệ thủy biến dị của Farrah sẽ phát triển theo hai hướng, hướng tấn công và hướng chữa trị, còn có khả năng có lực bảo hộ rất mạnh."

"Ngươi có nghe qua về sự cạnh tranh chưa, một núi không thể có hai hổ, có lẽ ta nghĩ nguyên nhân là do hệ thủy có thể có năng lực chữa lành, hệ quang cũng có năng lực tương tự nên hai tụi nó đang tranh giành."

Hệ thống: "…"

"Piu… Piu…" Đang lúc tình hình căng thẳng, đoàn năng lượng hệ thủy nhỏ bé bay lại gần cố gắng truyền đạt giải pháp, chỉ nghe một tràng gì mà [Piu… Piu… Piu].

Hệ thống: "…"

Lão sư: "…"

Đoàn năng lượng hệ mộc cũng ra sức cố gắng truyền đạt: "Xoẹt… xoẹt… xoẹt."

"Hoàn toàn không thể hiểu nổi tụi nó muốn nói cái gì, chỉ có chủ nhân của nó mới hiểu." Hệ thống đỡ trán nói, tay vò vò cái đầu của mình thành ổ quạ.

"Piu… Xoẹt." Hai dị năng nhỏ sốt ruột nhìn con người hai chân trước mặt. Rốt cuộc cũng không câu thông được, tụi nó liền tự thân mà làm.

Chỉ thấy, hai phần năng lượng bay vào dưới đáy biển, càng tới gần chủ nhân, ánh sáng xanh trên tay trái càng tỏa sáng hơn, khi đã gia nhập phần năng lượng vào cơ thể, các vết thương do cuồng phong bão tố gây ra dưới mắt thường có thể thấy chúng như được một cái gì đó bảo vệ, da thịt trở nên cường kiện hơn để có thể chống lại cơn đau.

Phần năng lượng hệ thủy chỉ có một ít, không đủ sức chữa lành cho chủ nhân nhà mình, chỉ có thể cố gắng dùng đoàn năng lượng ít ỏi mà bao bọc lấy những vết thương nghiêm trọng trên cơ thể.

"Thì ra là như vậy, hiểu rồi, chúng nó muốn bảo vệ chủ nhân của mình. Mà… hình như không đúng, sao năng lượng hệ mộc lại dao động mạnh mẽ đến như vậy? Đừng nói là…" Lão sư sợ hãi nhìn cảnh tượng đang phát sinh dưới đáy biển.

Trước khi vào đây tu luyện, ông đã chỉ điểm cho học trò của mình cách áp chế dị năng, trừ phi chủ nhân cho phép thì chúng mới có thể thăng cấp, hoặc là lúc chủ nhân còn tỉnh táo nhưng bây giờ trạng thái tinh thần của Farrah không ổn, cộng thêm các vết thương chằng chịt, nếu tự ý trùng cấp mà không có sự chuẩn bị về mặt an toàn thì sẽ rơi vào trạng thái hư vô.

Nhưng rõ ràng cây non không rãnh để quan sát tâm tình của người ta, nó đang cố gắng kêu gọi anh em, đồng bào trong không gian hỗn độn giúp nó.

"Ngươi đang làm cái gì vậy? Cô ta có chết thì các ngươi có thể đi tìm chủ nhân mới mà?"

"Không được, các ngươi mau nghe ta, cô ấy có thể giúp chúng ta đó, sẽ không như các nhà dị năng giả trong biển sao chết đâu." Cây non của Farrah hình như đang nói chuyện với ai đó.

"Ngươi nói đùa gì vậy, cái nhị phân thời không này không thể sinh ra cường giả đỉnh cấp đâu, đừng tốn công vô ích nữa, ngươi nên đến đại thế giới ấy, ở đó có khả năng hơn."

"Đúng đó, ngươi còn nhỏ, ngươi không hiểu nhiều bằng chúng ta, ngươi nên nghe tụi ta đi, bỏ con nhỏ đó đi."

Cây non mếu máo nhìn đồng bào của nó, cành lá đau đớn xoắn lại hết mức, bên ngoài là chủ nhân mà nó yêu thích đang phải chịu đau đớn mà nó chỉ có thể đứng nhìn thôi sao.

"Ta nói, nếu các ngươi cứ chần chừ không muốn cứu chủ nhân của mình thì cút bà nó ra khỏi cái cơ thể chủ nhân dùm đi, để tộc hỏa vào thế chỗ cho các ngươi." Một giọng nói mang đậm khí chất trung niên nhưng có phần gai góc trong lời nói vang lên bên cạnh.

"Ai đang nói chuyện? Ý? Các ngươi xuất hiện ở đây làm gì, nơi này là lãnh địa của gia tộc ta, không ai bảo các ngươi không được cho phép thì không thể đi vào lãnh địa nhà người khác sao?"

Từ lúc nào trong không gian hỗn độn lại xuất hiện các màu sắc khác nhau, tất cả tụ lại như một biển sao thu nhỏ của thế giới. Màu vàng sáng tượng trưng cho tộc, màu đỏ tượng trưng cho tộc hỏa, màu vàng đất tượng trưng cho tộc thổ. Xa xa còn có tộc lôi, phong và ám đang ngồi xem kịch vui ở không gian tu luyện thủy hệ.

"Ủa? Có cái cách nói đó à? Sao ta không biết nhỉ?" Một tràng cười nhạo vang lên, bị chế nhạo, tộc thảo liền tức giận muốn đại chiến ba trăm hiệp với tộc hỏa.

"Dừng, dừng, dừng, ta không muốn đánh lộn với ngươi, ngươi không muốn giúp thì đi dùm cái, không tiễn." Ba tiếng dừng liên tục vang lên, chúng nó tụ lại đây không phải để đánh nhau mà là có tâm tư riêng của mình.

"Mắc cái mớ gì các ngươi muốn cứu cô ta? Còn chưa bước được cái giò vào cấp 1, đừng nói với ta vì cô ta có khả năng thừa kế hỗn độn nên các ngươi mới tới giúp, cái nhị phân thời không này còn có những người khác tiềm năng hơn nhiều." Lần này là một giọng nói khác trong tộc thảo vang lên, giọng nói có chút già nua lộ ra mang theo sự bảo thủ của năm tháng.

"Ta nói, ngươi ngủ trong thâm sơn, ổ cóc lâu quá rồi nên bị ngờ nghệch à, ngươi nhìn ra xa kia mà xem, lôi, phong, ám, còn có quang đang bận đi đấm nhà mình ngoài kia, tụi nó đang muốn cắn nuốt ngũ hành, các ngươi không thấy hả?" Rất ghét cái giọng điệu bảo thủ của tộc thảo, tộc thổ đứng bên cạnh lên tiếng phản bác.

"Chỉ nghe người ta nói tộc hỏa là nhà có tích cách bảo thủ và khó gần nhất, ta nghĩ cái ngôi bảo thủ này tộc hỏa nên truyền lại cho tộc thảo các ngươi thì đúng hơn." Nhà kim sẵn tiện xen mồm vào chê bai.

"Các ngươi… các ngươi." Giọng nói già nua đó lộ rõ mười phần tức giận, ánh sáng xanh nhấp nháy liên tục như muốn nổ tung đến nơi.

"Đừng có đứng đây cãi nhau nữa, cái người đó sắp chịu hết nổi rồi, cãi cái gì không biết nữa, nhà mộc các ngươi luôn sống trong thâm sơn sẽ không biết tình hình ở thế giới bên ngoài. Hồi xưa còn có chủ nhân các nhà được sống yên ổn, từ khi chủ nhân mất tích, bốn hệ ngoài ngũ hành cứ lăm le cắn nuốt ngũ hành." Tộc kim lên tiếng giải vây cho trưởng lão tộc thảo, tuy không biết rõ người đang nói là ai nhưng nghe giọng nói cũng biết là một người có chức vị cao trong tộc, cái gì đùa quá trớn cũng không tốt.

Mọi người hỏi tại sao cậu không tiếp tục châm chọc, thật xin lỗi, tộc kim bọn họ cũng không muốn đâu, là hệ đứng đầu trong ngũ hành, dù thích hay không thích cũng phải đứng ra làm thuyết khách cho mấy anh em này, ai biểu tụi nó nằm trong ngũ hành, tương sinh tương khắc lẫn nhau chứ.

Tộc thảo nghe vậy liền tạm thời không phản bác lại, tụi nó như đang rơi vào trạng thái chờ, các ánh sáng xanh đột nhiên giảm đi chút độ sáng. Thấy những con người bảo thủ có vẻ chịu tiếp thu lời nói của mình thì các tộc khác đồng thời thở phào một hơi.

Trong một biển sao khác.

Trong một đại điện được xây dựng trên một cây cổ thụ cành lá dày đặc, từng chiếc lá mang đậm hơi thở của sự tươi mới, sức sống bừng bừng vươn mình trước gió. Lúc này đang đứng rất nhiều người, tiếng tranh cãnh kịch liệt từ căn phòng vang lên không dứt:

"Ngươi nói cái gì? Bốn hệ ngoại lai dám ức hϊếp ngũ hành chúng ta, thiệt là con… nó dám coi chúng ta là người hầu kẻ hạ cho bọn chúng đấy à." Người ngồi trên ghế cao lúc này đang cực kỳ tức giận đập mạnh tay lên thành ghế dựa, dáng người cao ngất được bao bọc trong bộ lễ phục đẹp đẽ xa hoa, đặc biệt là hai lỗ tai hơi nhọn về một đầu. Không chỉ có mình người này mà cả những người khác đều có hai tai như vậy, điểm khác biệt duy nhất là đồng phục họ mặc trên người, tuy cùng là màu xanh lá nhưng độ đậm nhạt có đủ cả.