Chương 7

Lời này của hắn nói ra nghe xuôi tai cực kỳ, đã làm người ta chiếm tiện nghi lại không mất mặt mũi, Lưu đại nương nghe xong lập tức liền nói: “vậy đợi lát nữa lúc ngươi làm bánh bao nhớ kêu đại nương một tiếng, ta nặn bánh bao cũng rất tốt, trước kia khi còn ở trong thôn, mọi người đều hay kêu ta đến hỗ trợ.”

“Vậy thì tốt quá, có đại nương hỗ trợ, cháu liền không lo.” Giang Miểu cười đến càng vui vẻ, các vị đại nương đều là cái dạng này, tuy có một ít tật xấu, nhưng tâm tính cũng rất nhiệt tình, cũng không chỉ nghĩ đến việc chiếm tiện nghi của người khác, nếu quan hệ tốt, có thể giúp đỡ rất nhiều.

Giữa trưa Giang Miểu dùng cải trắng nấu canh, đổ vào chén cháo buổi sáng uống thừa làm thành cơm chan canh, tùy ý mà giải quyết xong một bữa ăn.

Sau khi ăn xong, hắn mang chậu bột qua lật cái nắp ra nhìn, phát hiện cục bột đã lớn hơn so với ban đầu hai ba lần, lấy ngón tay nhấn một cái bên trong liền biến thành tổ ong, có thể thấy được làm nở bột rất thành công.

Giang Miểu cắt một miếng bột để vào trong chén, cái này để làm bột nở cho ngày mai nở bột bánh bao.

Sau khi nhồi xong bột là có thể băm nhân. Hắn đem củ cải bên ngoài vào phòng, phát hiện đã phơi khô hơi nước, hắn liền bắt đầu thái củ cải thành sợi mỏng.

Ngồi trong phòng không có ánh nắng chiếu vào, không được một chốc, Giang Miểu liền cảm thấy hơi lạnh. Hắn bưng hai cái cái ghế đi ra ngoài, đem cái thớt gỗ đặt phía trên, phía dưới phóng một chậu lớn sợi củ cải vừa mới thái xong.

Tiếng dao thái củ cải phát ra không ngừng “Thùng thùng”, Giang Miểu phát hiện có một đứa nhỏ nhịn không được nhô đầu ra xem, không lâu sau đã lại bị ấn trở về, không khỏi hiểu ý cười. Cảnh tượng như vậy, bao lâu rồi hắn có không thấy qua, lần cuối cùng hình như là ở khi còn nhỏ.

Giang Miểu dao thái rất nhanh, một đống lớn củ cải không bao lâu hắn đã thái hết, từng sợi đều rất nhỏ, hơn nữa độ lớn cũng không sai biệt lắm. Hắn thả chút muối vào chậu rồi trộn đều, rất nhanh củ cải liền héo, phía dưới chậu đọng một đống nước.

Hắn mang củ cải đi rửa qua một lần nữa để rửa bớt độ mặn, sau khi rửa thì cho lại chất đống ở trong chậu to. Nếu muốn bánh bao ăn ngon, trộn nhân là cái mấu chốt, bởi vì củ cải còn có còn sót lại vị mặn, cho nên hắn không cho thêm nhiều muối để tránh nhân quá mặn. Sauk hi cho muối, lại đổ thêm chút dầu mè, gia vị thập tam hương, hành, gừng. Vốn nên cho thêm chút đường trắng, nhưng mà Giang Miểu đã đi dạo một vòng cũng không tìm được, chỉ có thể từ bỏ.

Tuy nhiên hắn lại chuẩn bị một thứ khác, thứ này chỉ cần bỏ vào nhân, vị của bánh bao sẽ càng thơm ngọt. Giang Miểu lấy ra một cái túi tiền, từ bên trong đổ ra một đống nhỏ tôm khô, sau khi rửa sạch thì đặt ở trên cái thớt băm đến dập nát, sau cùng đổ vào trong chậu nhân rồi trộn đều.