Chương 775: Hiện thế an ổn

Editor: Đào Tử

____________________________

Phượng Tố Ngôn cảm thấy có lẽ mình là người phụ nữ xuyên không xui xẻo nhất.

Kiếp trước cô là vua lính đánh thuê, trên đường đi làm nhiệm vụ bị tâm phúc phản bội xuyên qua một thiếu nữ bình thường khác trong thế giới song song.

Thiếu nữ này cũng tên "Phượng Tố Ngôn", cha mẹ ly hôn nhiều năm, bởi vì hai vị phụ huynh đều không muốn có thêm gánh nặng trễ nải việc tái hôn, xem con gái như bóng da đá khắp nơi, cuối cùng bà ngoại lớn tuổi cưu mang cô lớn lên.

Cô học không giỏi cũng không thích học tập, không chịu được khổ cũng không bền lòng, điển hình cho kiểu người đặt tiêu chuẩn vượt quá khả năng khuyết thiếu sự đánh đập của xã hội.

Đúng lúc mười mấy năm gần đây ngành công nghiệp giải trí bùng nổ, trên mạng khắp nơi đều là tin tức lan nhanh như rễ cỏ một đêm bùng nổ.

Những nữ diễn viên thậm chí còn chưa tốt nghiệp trung học cơ sở cũng có thể vào làng giải trí, quay một tập phim truyền hình đã có mấy vạn mấy trăm ngàn, ra vào đều có xe sang đưa đón, ở biệt thự xa hoa siêu to khổng lồ, trải qua những ngày ngợp trong vàng son...

Những cám dỗ này quá lớn đối với "Phượng Tố Ngôn".

Cô tin rằng với lợi thế ngoại hình của mình, bước vào làng giải trí chắc chắn sẽ có thể lăn lộn rất khá.

Một cơ hội tình cờ, cô tham gia show tuyển chọn "Tìm kiếm Idol" của một đài truyền hình, dựa vào gương mặt và giọng nói coi như vượt qua, trắc trở đi đến top 100 toàn quốc -- nhưng cũng dừng bước ở đó.

Làm ầm ĩ trong trại huấn luyện, xung đột với các học viên khác, bị thương ngất xỉu, khi tỉnh lại đã thay đổi linh hồn.

Phượng Tố Ngôn thay thế nguyên chủ kiên trì đi đến cuối cùng, debut nhóm nhạc bảy thành viên.

Như vậy là sẽ hot?

Không không không, chương trình cùng thể thức này trên thị trường quá nhiều, nhóm vừa debut đã mờ nhạt.

Vì tạo độ hot, từng thành viên thường công kích nhau, đám fan hâm mộ cũng không ngừng làm trò, cực kỳ giống chú hề nhảy nhót.

Ngược lại Phượng Tố Ngôn vẫn duy trì bình thản, lặng lẽ tăng cường năng lực nghiệp vụ, chuyên chú phấn đấu trong giới showbiz.

Dựa vào sức nóng khi ra mắt, Phượng Tố Ngôn lấy được tài nguyên của một nữ ba web drama, vừa mới vào đoàn quay phim, một trận tai họa lan rộng khắp trái đất nổ ra. Cô buộc phải ngừng làm việc cách ly ở nhà, mỗi ngày rảnh rỗi đến mức chân tay táy máy, bắt đầu nghiện game online « Cửu Trọng Thiên ».

Bất hạnh lây nhiễm bệnh trở nặng, tiến vào ICU.

Sau đó nữa, cô không nhớ rõ lắm.

Dường như cô đã có một giấc mơ rất, rất, rất dài, dài đến nỗi cô cảm thấy mệt mỏi.

Không biết ngủ say bao lâu, Phượng Tố Ngôn mới chậm rãi tỉnh lại.

Trước mắt là ánh sáng xanh tỏa ra từ nắp khoang trò chơi.

Cô thử cử động tay chân một chút.

Đây là...

Sao vậy?

Trong chốc lát liền có người nói cho cô đáp án.

Nói đúng ra là "Người máy".

Sau mấy tiếng, Phượng Tố Ngôn ngơ ngác bị nhồi nhét một đống tin tức lớn, xách túi xách chứa đầy đồ đạc của mình về nhà.

Bốn năm rồi cô không có về nhà, trong phòng tích đầy tro bụi.

Đúng vậy, cô đã ngủ mê bốn năm.

Di chứng của bệnh do bức xạ thiên thạch gây ra quá nghiêm trọng, nhân loại tử chiến đến cùng rốt cuộc đánh hạ được nó.

Robot âm thầm duy trì trật tự sản xuất của xã hội loài người, gần đây con người dần dần thức tỉnh có thể trở về nhà riêng của họ, bắt đầu cuộc sống mới. Công việc nên làm hãy còn đó, cuộc sống vẫn còn tiếp tục, Phượng Tố Ngôn mấp máy môi, do dự tiếp theo nên mưu sinh như thế nào.

Cô không phải nhóm người đầu tiên thức tỉnh.

Nhóm nhân loại thứ nhất đã tỉnh lại từ một năm trước.

Có bọn họ và robot, trật tự xã hội loài người dần trở lại bình thường.

"Reng reng reng -- "

Điện thoại di động kêu lên, nhìn điện báo suy nghĩ hồi lâu mới nhớ ra đây là người đại diện.

Một miếng bánh nướng từ trên trời giáng xuống.

"Ớ -- Chị xác định?"

Trước khi sinh bệnh tài nguyên nữ ba còn phải tranh đến nỗi sứt đầu mẻ trán, bốn năm sau tỉnh lại được cho biết mình sẽ tham gia đóng nữ chính bộ phim đầu tư lớn? ? ?

Cô đang nằm mơ ư? ? ?

Người đại diện cũng không biết, người ở phía trên lên tiếng như thế.

Phượng Tố Ngôn hoài nghi: "Đừng bảo có người muốn quy tắc ngầm với em nhé?"

Người đại diện cười nhạo: "Em bớt mơ mộng đi."

Trong một tháng thức dậy từ kho trò chơi phải đến trung tâm phục hồi chức năng cộng đồng chuyên dụng để để hỗ trợ phục hồi cơ thể.

Phượng Tố Ngôn ăn cơm xong xuôi liền đi.

"Giãn gân cốt? ? ?"

Ngay lúc nghe được ba chữ này, hai đùi mất khống chế giật lên.

Cô luôn cảm thấy thứ này vô cùng vô cùng không tốt.

Tiến vào đoàn phim, cô cẩn thận chú ý khắp nơi, yên lặng quan sát diễn viên khác.

Cho đến khi --

"Ngọc Cẩn đến rồi!"

Ngọc Cẩn? ? ?

Phượng Tố Ngôn lắc lắc đầu óc, cứ cảm thấy cái tên này rất quen tai.

Hỏi thăm người đại diện, người đại diện hỏi lại: "Ngay cả ảnh đế Tư Mã mà em cũng không biết?"

"Em mới tỉnh lại từ khoang trò chơi mà..."

Không đợi người đại diện mở miệng.

Giọng nam vừa lạ lẫm vừa quen thuộc gọi tên cô.

"Tố Ngôn!"

Phượng Tố Ngôn vô thức đáp một câu.

"Sư tôn, con ở đây!"

Đám người an tĩnh một hồi.

Phượng Tố Ngôn cũng an tĩnh.

Đầu lưỡi phảng phất bị thắt nút.

Tư Mã Ngọc Cẩn, người đàn ông đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp ngành giải trí.

Vừa vào nghề đã vào vai nam chính, năm sau cầm được giải ảnh đế, sau đó giải thưởng không ngừng vào tay.

Con trời "Nếu không cố gắng diễn xuất tốt thì chỉ còn nước về nhà kế thừa gia sản trăm triệu" trong miệng đám dân mạng.

Mà lúc này, thứ cô nhìn thấy không phải ảnh đế Tư Mã mặc âu phục giày da, mà là phảng phất trên người y nhìn thấy nhìn thấy tiên nhân áo trắng tóc đen lành lạnh.

Phượng Tố Ngôn há to miệng, cứ cảm thấy có thứ gì đó ở trong lòng khiến cô cảm thấy hai mắt chua xót.

Lúc này, ảnh đế cuộn kịch bản lên và gõ nhẹ vào trán cô.

Vẻ mặt lạnh lùng nói: "Sững sờ cái gì, kịch bản lời thoại thuộc lòng hết chưa?"

Phượng Tố Ngôn: "..."

Nghe nhân viên công tác nói, ảnh đế ban đầu khá hoạt bát hiếu động, thức tỉnh từ khoang trò chơi liền lạnh không chịu nổi.

Nhưng cô cảm thấy --

Hình như y nên lạnh lùng như vậy...

Thẳng nam xi măng cốt thép.

Tuy Phượng Tố Ngôn có thiên phú, thiết lập của nữ chính rất phù hợp với cô, nhưng dù sao cũng là chiếu mới, kéo chững tiến độ quay phim.

Cô cực kỳ hổ thẹn.

Ảnh đế tự mình mở tiêu chuẩn thấp nhất cho cô.

Phượng Tố Ngôn không nhịn được thất thần lầu bầu: "Nếu có huyễn thuật thì tốt -- "

Không đúng!

Huyễn thuật là cái quái gì? ? ?

Cô hốt hoảng lấy lại tinh thần, ngẩng đầu một cái lại nhìn thấy đôi mắt phức tạp của ảnh đế Tư Mã.

"Em... Nhớ lại?"

Phượng Tố Ngôn mê mang.

Cái gì mà nhớ lại?

Sau khi hai người quen thuộc --

"Nghe người đại diện nói -- là tiền bối Tư Mã đề cử em ư?"

Cô chỉ là một con tép bước vào ngành giải trí, có tài đức gì đâu.

Ảnh đế trông không có vẻ gì là muốn quy tắc ngầm với mình.

"Ừm."

"Nhưng kỹ năng của em sẽ liên lụy toàn bộ đoàn phim, đến lúc đó phải bồi thường thì phải làm sao?"

Ảnh đế Tư Mã nghe thấy cô lo lắng, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như trước, điều này hoàn toàn khác với vẻ mặt phong phú, diễn xuất tinh tế của y khi quay phim.

"Cái này rất nghiêm trọng?"

"Biểu hiện của em không tốt dẫn đến doanh thu phòng vé thua lỗ, sau này sẽ không ai tìm em quay phim nữa. Em cũng muốn kiếm cơm."

"Không sao, anh nuôi."

Phượng Tố Ngôn: "? ? ?"

Quần què gì thế? ? ?

Ảnh đế Tư Mã ban đầu còn bình tĩnh, lúc này hai má ửng đỏ, mất tự nhiên ho khan một tiếng.

"Ý của anh là... Anh muốn lấy kết hôn làm mục đích..."

Lời còn chưa dứt, điện thoại trong túi vang lên.

Phượng Tố Ngôn nhìn sang, phát hiện ghi chú là 【 Thanh mai Hàm Ngư 】.

Ảnh đế không hề tránh đi, trực tiếp nhận điện thoại.

Dựa vào thính lực cực tốt, cô nghe thấy điện thoại truyền đến giọng nữ khá quen tai.

"Ngọc Cẩn, có vẻ mình sắp kết hôn rồi."

Ảnh đế nhàn nhạt ồ một tiếng.

"Hai người quen biết như thế nào?"

"Mình ra đường bị cướp bóc, anh ấy cứu mình, nói với mình là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, muốn theo đuổi mình -- "

Ảnh đế lạnh nhạt sửa chữa nhận thức sai lầm của thanh mai.

"Phải gọi là thấy sắc nổi lòng tham."

"Tướng mạo của anh ấy hình như còn đẹp hơn mình, cái câu thấy sắc nổi lòng tham cảm giác anh ấy thiệt thòi hơn đó..."

Ảnh đế nói: "Hẹn thời gian gặp một lần, mình giúp cậu trấn ải."

Vài ngày sau, Phượng Tố Ngôn ngơ ngác bị ảnh đế hẹn gặp thanh mai của y và vị hôn phu của thanh mai.

Dung mạo thanh mai của ảnh đế thật xinh đẹp.

Phượng Tố Ngôn chỉ nghĩ đến bốn chữ "Hoa rọi mặt hồ".

Bốn người nhìn nhau.

Ánh mắt hai người đàn ông dường như có tia lửa điện.

Người đàn ông tên Nguyên Tiêu chào hỏi trước.

"Chào Ngọc Cẩn sư đệ."

Ảnh đế lạnh lùng hừ một tiếng.

Quay đầu nói với thanh mai: "Cá nhân đề nghị, hai người tốt nhất đừng kết hôn."

"Vì sao?"

"Thận anh ta không tốt."

Nguyên Tiêu cũng trầm ngâm nửa ngày, nói với Phượng Tố Ngôn: "Tố Ngôn sư điệt à, tôi cũng đề nghị cô đừng gả cho Ngọc Cẩn sư đệ."

"Hả?"

"Nghe tôi, thận cậu ta không tốt."

Hai người phụ nữ ở đây: "..."

Ánh mắt hoài nghi lơ lửng giữa hai người đàn ông.

Dưới tình huống nào, hai người này sẽ quen thuộc với thận của nhau như vậy? ? ?

Thử rồi, thử qua rồi!

Phim còn chưa hơ khô thẻ tre, Phượng Tố Ngôn đã hẹn hò với ảnh đế, Weibo @ lẫn nhau dẫn đến nền tảng tê liệt.

Cô còn bị kéo vào một nhóm Wechat tên là "Lăng Tiêu tông".

【 Vân Xung Thái tử 】: # pháo hoa # pháo hoa # pháo hoa, Tố Ngôn sư muội, hoan nghênh về nhà.

【 Thiếu niên Thích Thủy 】: Ể... Tôi phải gọi cô là thẩm thẩm hay là sư muội?

【 Chiêu Dung quận chúa 】: Luận văn tốt nghiệp khiến người ta muốn trọc...

【 Liễu Thừa Trạch 】: Vẫn gọi sư muội đi...

【 Nga Thiên Nguyên 】: Lại thêm hai người mở hack, tốc độ nhanh thật.

【 Cơ Kích chân nhân 】: @ Ngọc Cẩn chân nhân, chỗ tỷ có kịch bản không tệ, muốn thử không?

【 Hàm Ngư chân nhân 】: Hoan nghênh trở về (*▽*), nghe bọn họ nói, cô là sư điệt của "Tôi"?

Phượng Tố Ngôn nhìn những nội dung này, trong đầu hình như có thứ gì đó vỡ vụn, vô số ký ức bừng lên.

【 Phượng Tố Ngôn 】: Ừm, tôi đã trở về.

Nếu phải nói có cái gì tiếc nuối, có lẽ là "Hàm Ngư sư bá" mình quen thuộc, tìm nhiều năm cũng không tìm được.

Thế nhưng tất cả mọi người tin tưởng cô vẫn còn sống tốt ở một góc nào đó của thế giới.

-- -- -- -- -- -- --

Bùi Diệp được lặng lẽ chúc phúc bày tỏ hiện tại không tốt chút nào.

Chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế của cô sắp tái phát!

"Vì sao độ hoàn thành không phải SSS?"

Rõ ràng bảy đồ đệ đều đã thuận lợi "Xuất sư".

Dù trong đó có ba đứa là công cụ hình người, nhưng căn cứ điều kiện trò chơi đưa ra, Bùi Diệp nên hoàn mỹ thông quan phó bản này, chứ đừng nói cô còn hoàn thành chính tuyến ẩn giấu, chắc phải có thêm khen thưởng. Tại sao không cho cô SSS, mà còn là S thôi? ? ?

Hai cái S kia bị chó ăn rồi sao?

Bùi Diệp lựa chọn khiếu nại, 【 Yêu và nuôi trẻ 】 nhanh chóng giải thích.

【 Quy tắc trò chơi là 'Thu dưỡng 7 đồ đệ nam phụ/nữ phụ đồng thời xuất sư', người chơi chỉ có bốn người. 】

Ba công cụ hình người khác không phải là nam phụ nữ phụ trong tiểu thuyết gốc, không đủ điều kiện.

Có điều Bùi Diệp hoàn thành chính tuyến che giấu, miễn cưỡng cho một cái "S", không thì đã thất bại rồi.

Bùi Diệp tức giận đẩy điện thoại đi chỗ khác.

"Không chơi nữa!"

Một cái "S" xen lẫn trong một đống "SSS", chứng OCD sẽ gϊếŧ chết cô mất.

【 Nếu người chơi có thể hoàn thành phó bản đặc biệt tiếp theo một cách hoàn hảo, họ sẽ có cơ hội tăng độ hoàn thành lên hai bậc. 】

Tăng lên hai bậc, S liền có thể biến thành SSS.

Bùi Diệp trầm ngâm nửa ngày, cò kè mặc cả nói: "Để tôi trở về đi, tôi sẽ đồng ý."

Hệ thống không có trả lời, cảm giác không trọng lượng quen thuộc tràn tới.

_________________________

Đào: Phó bản sau mình đăng trên acc cũ nhé vì mình nhận ra nhỏ reup nó xóa rồi, có lẽ sẽ mở quyển mới hoàn toàn vì là một trong hai phó bản yêu thích của mình và dùng tên phó bản mới nha, phần này bị reup cũng không sao, trong tâm thế thoải mái nà , qua acc cũ tìm đi nha, đăng kích cầu hihi Thank u~