Chương 4

Trong sự nhận thức của Thương Lam mấy ngón tay có vẻ đâm thọc một cách lung tung kia thực sự là rất có kỹ thuật khıêυ khí©h, nhưng lại chưa thể gợi lên được du͙© vọиɠ trong lòng nàng.

『 Nàng tu theo Vô Trần Đạo Tâm, đây là một loại đạo pháp dựa trên sự vô tình, không dễ dàng động tình, động tâm, động dục. 』

Nhận thấy được điểm này, Hoa Uyên liền buông hai đùi Thương Lam ra, nâng nàng dậy, ngay sau đó kéo tay nàng xoa hàm răng hắn, “Ngươi sờ thử xem, hai cái răng này của ta rất nhọn, không giống với ngươi, hơn nửa phía sau răng của ta còn có một tuyến thể, có thể phân bố chất lỏng, ngươi có không?”

Thương Lam duỗi tay sờ sờ vào hàm răng nhọn của hắn, đúng là có một cái túi nhỏ ở phía sau, lại sờ vào mình… không có.

Sau đó nàng nghĩ đến cây gậy mà mình chưa kịp sờ kia, 『 Vì sao người bạn tốt của mình lại có nhiều thứ không giống mình như vậy nhỉ....』 Thương Lam có chút ủ rũ, vốn dĩ nàng cho rằng, cuối cùng cũng có một sinh vật sống giống mình ở đây...

Nhưng sau đó nàng lại vui vẻ lên, bởi vì người bạn tốt muốn chia sẻ túi chất lỏng kia với nàng, hắn nói thứ này có thể khiến nàng trải nghiệm được sự vui vẻ tột cùng, Thương Lam cảm thấy hôm nay chính là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời nàng cho đến nay, nhưng hắn nói nàng còn có thể hạnh phúc hơn.

“Nhưng trước khi vui vẻ thì sẽ có chút đau đớn, ngươi đừng cựa quậy, răng của ta sẽ phá rách làn da chỗ này của ngươi một chút.”

Thương Lam gật gật đầu, “Ngươi cắn đi, ta sẽ không cử động đâu.” Cảm giác đau đớn truyền tới từ bên gáy, có thứ gì đó theo miệng vết thương chảy vào trong cơ thể nàng.

Hoa Uyên quan sát thần sắc nàng, “Có cảm giác gì không?”

Thương Lam lắc đầu, biểu hiện vẫn bình tĩnh như cũ.

『 Tu vi của nàng đã là Nguyên Anh, công pháp lại có tác dụng thanh tâm hỏa dục, chỉ tiêm vào một lần có lẽ không tác dụng. 』

“Nếu vậy có lẽ phải cắn thêm một lần nữa... ta đổi nơi khác có được không? Nếu cắn một chỗ nhiều lần thì sợ là vết thương sẽ khó lành lại.”

Thương Lam tiếp tục gật đầu, nàng vẫn còn rất muốn nếm thử cảm giác vui sướиɠ cực hạn mà người bạn tốt này nói.

Ngay sau đó trước ngực liền có cảm giác ướt nóng, Hoa Uyên cúi người ngậm lấy bầu ngực nàng, đầu lưỡi liếʍ qua núʍ ѵú, răng nhọn đâm thủng da thịt trên ngực, bộ ngực trắng như tuyết bỗng dưng in dấu hai điểm nhỏ xíu đỏ tươi.

Thương Lam vẫn không có biểu hiện gì thay đổi, chỉ là cảm thấy hắn cắn ở ngực đau hơn một chút, nhưng vẫn chưa có cảm giác vui sướиɠ, chỉ là có chút tê dại bắt đầu từ chỗ ngực lan tràn ra bốn phía.

Sau khi Hoa Uyên để lại dấu răng trên ngực nàng, môi lưỡi vẫn không rời khỏi da thịt, một đường giám sát rồi trượt xuống má trong đùi nàng, hô hấp nóng rực phả lên chỗ cửa động bên dưới, lại một lần nữa cảm giác làn da bị đâm thủng truyền tới, hơi thở của Hoa Uyên còn đang bao phủ chỗ kia, hai cánh hoa môi bỗng nhiên run lên một chút, giống như cánh hoa bị gió thổi, lay động rung rinh.

『 Nọc rắn tiêm vào ba lần nhất định có hiệu quả, tiểu nha đầu này quả nhiên linh lực hồn hậu thuần khiết. 』

Tuyến nọc của hắn có thể phân bổ ra hai loại chất lỏng, một loại là nọc độc khiến con mồi chết ngay lập tức, một loại là xuân dịch có hiệu quả kí©h thí©ɧ tính dục.

Hoa Uyên hài lòng nhìn thấy biểu hiện của nàng khi xuân dịch bắt đầu phát huy tác dụng, thời gian càng trôi qua, khuôn mặt băng tuyết thuần khiết không nhiễm bụi trần dần dần ửng hồng như thoa phấn, đôi mắt trong trẻo đã long lanh mơ màng, chiếc miệng thơm tho khẽ mở để lộ hơi thở dồn dập, hai chân khép lại đã không tự chủ được mà bắt đầu cọ vào nhau.

Một bàn tay cầm lấy bộ ngực đang căng phồng, nhẹ nhàng mà xoa nắn, một bàn tay khác cảm thấy hạ thể ngứa ngáy, liền đi tới xâm nhập vào bên trong cửa động mà thọc vào rút ra, lần này đã tự mình ngả xuống bụi cỏ, thân thể khó chịu vặn vẹo liên tục.

“Thật... thật là kỳ lạ...” Nàng há miệng thở dốc, ngón tay càng thêm đi sâu vào, tốc độ thọc vào rút ra cũng càng lúc càng nhanh, “Hoa Uyên, ta cảm thấy… thật là khó chịu, không thoải mái....”

Từ chỗ sâu nhất bên trong cơ thể truyền tới cảm giác càng hư không mãnh liệt, nàng cảm thấy mình đang bức thiết mong muốn một thứ gì đó, nhưng nàng không biết rốt cuộc là mình đang chờ mong điều gì, chỉ có thứ cảm xúc xôn xao đang cắn nuốt nàng là tồn tại thực tế.

“Không phải muốn sờ vào cây gậy của ta sao, mau sờ sờ đi, nó cũng trở nên rất kỳ quái rồi.” Cảnh tượng dâʍ đãиɠ quyến rũ trước mắt kí©h thí©ɧ dục tính trong người Hoa Uyên, nữ nhân đang tự an ủi kia không hề hay biết thân hình mình quyến rũ đến mức nào, khuôn mặt nhỏ mỹ lệ đỏ hồng lại còn mơ màng mê mẩn, lộ ra cùng sự khiêu gợi dụ dỗ người khác, hoàn toàn không phù hợp với khí chất thiên chân đơn thuần của nàng.

『 Tiên tử còn không hiểu sự đời, bây giờ đã biến thành da^ʍ phụ rêи ɾỉ cầu xin dưới thân ta. 』

Hoa Uyên kéo tay nàng ra khỏi tiểu huyệt, huyệt động khô khốc vừa rồi bị hắn thọc vào rút ra bây giờ đã ướt đầm đìa, bàn tay dính đầy chất lỏng, tỏa ra mùi hương đặc trưng của xử nữ.

Tay nàng rất mềm mại, mang theo chất lỏng kia cầm lấy cây gậy của hắn, chỉ trong phút chốc Thương Lam cảm thấy quả nhiên dương v*t của mình đã thực sự thay đổi, khác hoàn toàn với lúc nãy.

Nàng gian nan tập trung tinh thần, tầm mắt nhìn về phía cây gậy kia, lại phát hiện vốn dĩ một nửa thân gậy còn đang vùi trong bụi cỏ bây giờ đã ngẩng đầu thẳng tắp, vừa rồi còn có chút mềm mại hiền lành, bây giờ đã được nhiên biến thành vừa to vừa dài, vừa thô vừa cứng.

“Vì sao chỗ này của ngươi lại biến đổi?” Giọng nói thốt ra cũng trở nên khó khăn, Thương Lam hơi sợ hãi muốn rút về tay, đồng thời thế giới của nàng cũng đã không chịu đựng được thêm, nàng muốn dùng ngón tay cắm vào một lần nữa, lần này nàng có thể thử dùng ba ngón tay.

“Ta cũng không biết, vừa rồi nhìn ngươi, thì nó liền biến thành như vậy, bây giờ ta cảm thấy căng tức và đau đớn.” Thanh âm Hoa Uyên tỏ ra vừa uất ức vừa khổ sở, nghe thấy như vậy, Thương Lam cũng không thể không đau lòng.

『 Làm sao bây giờ? Phải làm thế nào mới có thể giúp được Hoa Uyên? Bây giờ bản thân ta cũng rất khó chịu. 』

Thương Lam gần như đã không nói nên lời, dâʍ ɖị©ɧ của xà yêu ngàn năm, uy lực không thể khinh thường, vừa rồi nàng liên tục bị tiêm ba lần, cho dù có là thánh nhân cũng phải phá giới, huống chi nàng còn không hề có chút kinh nghiệm nào, căn bản là không thể chống cự được.

“Thương Lam ngươi xem đi! Phía dưới người ta có một cây gậy, ngươi thì có một cái động, có phải đúng lúc nên thọc gậy vào trong động hay không?!” Hoa Uyên giả vờ kinh ngạc mừng rỡ, giống như vừa phát hiện ra một chuyện kinh thiên động địa.

Thương Lam cố gắng suy ngẫm một chút, cảm thấy những gì hắn nói dường như rất có đạo lý, bây giờ bọn họ khó chịu như vậy, có phải cũng có liên quan đến sự thay đổi kỳ diệu phía dưới hay không? Nàng cảm thấy phía dưới rất ngứa, Hoa Uyên cảm thấy phía dưới rất đau, nếu hợp lại với nhau, có thể nào sẽ thoải mái hơn không?

Nghĩ như vậy, Thương Lam vươn ngón tay bẻ hai cánh môi âʍ ɦộ đỏ tươi xung huyết của mình ra, ở giữa hai ngọn núi trắng tinh bóng loáng, một chiếc miệng nhỏ mê người non nớt khẽ nhếch lên, có cảm giác mời mọc trong yên tĩnh, rồi lại cực kỳ quyến rũ.

“Ngươi, đến đây đi, thọc vào đi....” Thanh âm nữ nhân đã bắt đầu khàn khàn.

Hoa Uyên nhìn chiếc miệng nhỏ hơi mấp máy bên dưới, chứng minh đường đi bên trong đang co rút lại theo một quy luật, dưới thân tức khắc lại thiêu đốt hơn mấy phần, nhưng khuôn mặt vẫn tỏ ra hết sức ngây thơ.

“Ta vào đây!”

Hắn nói xong, một tay khống chế eo thon của nữ nhân dưới thân, một tay nâng mông nàng lên, điều chỉnh góc độ, để cho cửa huyệt đối diện với con rồng to lớn dữ tợn của hắn, sau đó không hề có lòng thương tiếc, cũng không dự định tiếp tục ôn tồn, giờ phút này hắn đã cứng đến phát đau, chỉ muốn lập tức đi vào bên trong, để con rồng hung ác của mình mặc sức mà vùng vẫy.

Con rồng hung ác không chút thương tình, dừng ở cửa huyệt mấp máy, qυყ đầυ nghiền nát hai vòng dính lấy hoa dịch bôi trơn, rồi mang theo nước sốt đầm đìa kia xông thẳng vào bên trong một cách không hề do dự!

Nhưng trên thực tế, Hoa Uyên đã nghĩ theo chiều hướng quá tốt đẹp, kết quả qυყ đầυ vừa mới tiến vào được một chút đã bị kẹp chặt lại, hắn lại càng ngoan cố tiếp tục đi vào, nỗ lực nhích từng chút một muốn đi qua trạm kiểm soát, sau đó lại cảm thấy dường như tầng tầng lớp lớp núi non mềm mại bên trong, phập phồng co rút rồi bỗng dưng thu hẹp lại.

Cả con đường đi giống như sinh ra vô số bàn tay nhỏ, đang chống đẩy không cho con mãnh long của hắn qua cửa, nhưng đồng thời lại có vô số cái miệng nhỏ hút vào muốn hắn nhanh chóng tiến vào khu vực thần bí, sự co rút mạnh mẽ như vậy, nếu là người bình thường nhất định vừa đi vào huyệt động, đã lập tức buông vũ khí đầu hàng, phong độ oai hùng cũng biến mất, may mắn thay Hoa Uyên là xà yêu ngàn năm, vật ở dưới háng mạnh mẽ oai dũng, tuyệt đối vượt xa sự tưởng tượng.

『 Nàng ấy thật là một bảo bối, hoa huy*t chật chội vô cùng, lại còn biết hút như vậy! 』

Tròng mắt không tự chủ được trở nên đỏ tươi, huyết mạch toàn thân giống như được châm lửa trở nên tràn đầy hưng phấn và khát máu, bàn tay bóp lấy eo nàng cảm nhận được làn da trơn trượt mềm mại, liền hung hăng kéo nàng xuống dưới thân mình, giúp cho côn th*t có thể tiến vào sâu hơn một cách không hề kiêng nể!

“A!” Thương Lam thét lên một tiếng chói tai, hai chân vốn tùy tiện mở ra trên mặt đất, bỗng nhiên vùng lên dùng sức kẹp chặt lấy eo hắn giống như vì đã quá đau cần phải có chỗ nương tựa lại giống như bản thân chủ động đến gần cầu xin nam nhân cắm mình.

Cuối cùng một lần tấn công mãnh liệt hắn cũng đã thành công phá ải xông vào, đi thẳng một đường lên đến tận hoa tâm bên trong, cánh cửa phòng vệ nghiêm mật cuối cùng cũng nhanh chóng làm nhiệm vụ, xoắn chặt lấy hắn trong nháy mắt không thể động đậy.

『 Sướиɠ quá! 』

Cả cây côn th*t đều bị quấn chặt lấy trong hoa huy*t, qυყ đầυ là may mắn nhất, vọt vào cửa tử ©υиɠ, đến được khu vực hạnh phúc nhất, hưởng thụ cảm giác êm ái vui vẻ khi tắm mình trong hoa dịch, nhưng cũng thật sự bị kẹp chặt đến đau đớn.

“Thương Lam, nàng kẹp chặt như vậy, ta vừa đau vừa sướиɠ, còn nàng thì sao?” Hắn rất hài lòng với thân thể của nàng, hắn cũng có thêm mấy phần kiên nhẫn, đột nhiên muốn nói chuyện với nàng, giúp nàng quên đi đau đớn khi bị phá thân.

“Đau, ngứa.” Khoảnh khắc bị phá thân vừa rồi trong nháy mắt nàng đã có cảm giác cơ thể của mình bị xé rách từ tận cùng bên trong, cảm giác đau đớn chưa bao giờ trải qua khiến cho nàng suýt chút nữa thì đã dùng tay đẩy Hoa Uyên ra, may mắn là cho dù nàng có chút xúc động thì cũng vẫn kịp thời ổn định linh lực tán loạn, mới không làm tổn thương đến hắn.

Sau khi trải qua đau đớn, thời gian này mọi thứ dường như chững lại, bị vật to lớn mạnh mẽ gần như không thể cất chứa được kia căng ra, nàng đã cảm thấy nỗi đau đớn giảm đi, ngược lại nàng đã hiểu được thứ mà mình mong muốn là gì, chính là cây gậy này, sau khi nó thọc vào thân thể nàng, thì cảm giác trống trải đã lập tức biến mất.

“Ngươi, cử động một chút đi, rất ngứa.” Âm thanh tham muốn của Thương Lam vừa mềm dịu vừa ngọt ngào, lại giống như có ẩn giấu hai chiếc móc câu nhỏ cào vào lòng, khiến người ta không thể kiềm chế.

Nhưng nàng quả thật rất ngứa, huyệt động phía dưới cũng thật sự rất khó nhịn, nàng muốn cây gậy vào gãi giúp nàng, nàng đã không thể chịu đựng được nữa.

Con ác thú ẩn sâu trong hoa huy*t nàng giống như có sinh mệnh, nghe được lời nàng nói, lập tức nổi gân xanh, cơ thể bành trướng thêm một vòng.

“Được rồi Thương Lam, ta bắt đầu cử động đây!”

『 Tiểu nha đầu, đây là nàng tự chuốc lấy! 』