Chương 10: Ngón tay hắn

“Nghiên Nghiên, con kêu cái gì vậy? Quân Lâm đã lâu không tới nhà mình chơi, con không nhiệt tình tiếp đón nó, còn ngây ngốc hỏi tại sao cái gì?”

Từ mẹ đem hoa quả đặt trên bàn trà, vừa nghe thấy Từ Nghiên kêu lên một tiếng kì quái, lập tức xoay đầu giáo huấn cô.

“Mẹ!”

Cô không biết phải nói chuyện của hắn như thế nào cho mẹ biết, cô cắn cắn môi, chỉ có thể oán hận mà trừng mắt nhìn Mạc Quân Lâm một cái.

Mạc Quân Lâm lưng thẳng tắp ngồi ngay ngắn ở ghế sô pha không hé răng, bị cô trừng, mi mắt càng rũ xuống, che khuất một đôi mắt, có vẻ ngoan ngoãn vô cùng.

Từ Nghiên nhìn đến ở trong lòng hừ lạnh, cô mới sẽ không lại bị bộ dáng đáng thương của hắn lừa nữa!

Cô chọn một góc cách hắn xa nhất ngồi xuống, không nhìn hắn mà quay sang hỏi Từ mẹ, “Mẹ, cậu ta tới làm cái gì?”

“Con nha đầu này, như thế nào lại hỏi như vậy? Quân Lâm chính là vì con mới đến a!”

“……” Có ý tứ gì, cô như thế nào một chút cũng nghe không hiểu?

Từ Nghiên chính là không hỏi Mạc Quân Lâm, Từ mẹ quay đầu nhìn về phía Quân Lâm, hắn cũng nhấp môi không mở miệng, bà thở dài, thật không biết hai đứa nhỏ nháo cái gì, giận dỗi cái gì nữa! Còn có đứa nhỏ Quân Lâm này, rõ ràng có tâm như vậy, như thế nào vừa thấy Nghiên Nghiên liền biến thành đầu gỗ?

Từ mẹ đành phải chính mình chủ động nói, “Quân Lâm nói có thể giúp con học thêm…… Nghiên Nghiên con không phải môn toán học không tốt sao, Quân Lâm chính cao thủ trong môn học này, còn được xếp hạng đứng đầu đại học, nó tình nguyện dạy kèm con, không có gì tốt hơn! Mẹ biết con cùng Lý Húc chia tay cũng không liên quan đến Quân Lâm, Lý Húc là Lý Húc, Quân Lâm là Quân Lâm, con sao có thể coi họ là một được?”

“Mẹ con……” Từ Nghiên nghĩ mở miệng giải thích, lại khó có thể mở miệng, hắn làm loại chuyện này đối với mình, nói ra mẹ biết nhất định sẽ tức chết! Cô dù sao cũng không có khả năng nói ra.

Từ mẹ xua tay nói, “Được rồi, việc này mẹ đã thay con đồng ý rồi, con hiện tại chuyên tâm chuẩn bị thi, còn có sẵn gia giáo ở đó, làm ít công to!”

Từ mẹ nói xong hung hăng trừng mắt con gái nhà mình, trừng đến Từ Nghiên cũng không dám nói chữ ‘không’.

Cô cắn môi, còn chưa nghĩ ra lý do cự tuyệt, mẹ đã liền chủ động sắp xếp rồi.

Từ mẹ cười hỏi, “Quân Lâm, cháu chừng nào thì rảnh? Nghiên Nghiên buổi sáng 7 giờ dậy, cùng bác đi vận động một giờ liền về nhà đọc sách, buổi chiều ngủ trưa đại khái là đến hai giờ rưỡi……”

Mạc Quân Lâm lập tức trả lời: “Cháu buổi sáng cùng buổi chiều đều không có việc gì.”

“Thật tốt, không bằng giữa trưa liền ở lại ăn cơm! Vậy cháu tính toán một tuần tới mấy ngày a?”

“Giúp Nghiên Nghiên ôn tập đến khi thi xong, mỗi ngày cháu đều có thể tới.”

“Không được!” Từ Nghiên lập tức nôn nóng lên tiếng, cô mới không cần mỗi ngày đều thấy hắn!

Từ mẹ mày liễu dựng ngược, “Quân Lâm đã không chê phiền toái, Nghiên Nghiên con nói không được là sao?”

“Hắn, chẳng lẽ không muốn nghỉ ngơi một chút sao…… Cho nên, cho nên……” Từ Nghiên cắn môi nói, rất muốn nói hắn tốt nhất đừng tới, nhưng cô không lay chuyển được mẹ, đành phải cau mày trừng mắt Mạc Quân Lâm, “Ngày nghỉ cậu ở nhà nghỉ ngơi đi, không cần tới!”

Đã bị cô làm lơ gần hai tháng, thấy cô cuối cùng tình nguyện nói chuyện cùng mình, ánh mắt Mạc Quân Lâm lập tức được thắp sáng, hắn nhìn Từ Nghiên chăm chú, trong mắt đều là vui mừng, “Tôi ngày thường ban ngày đều không có việc gì, gần đây thời tiết nắng nóng, chỉ có buổi tối sẽ đi vận động, mặt khác thời gian đều ở nhà nghỉ ngơi…… Nghỉ ngơi đủ nhiều rồi.”

Từ mẹ vừa nghe liền nhếch lên khóe miệng, bà thích đứa nhỏ Mạc Quân Lâm như vậy! Vừa ngoan lại thích đọc sách, đâu giống Lý Húc? Cả ngày đều nói muốn mang Nghiên Nghiên đi chơi, nếu không phải bà quản nghiêm, nói không chừng Nghiên Nghiên đã sớm bị dạy hư!

“Đẫ nói cậu cứ về nhà nghỉ ngơi!” Từ Nghiên không cao hứng nói.

“Nào có ai giống như con vậy? Người ta tới giúp con mà con lại còn ra một đống yêu cầu!” Từ mẹ quay đầu sang hắn nói, “Chuyện cứ quyết định như vậy nhé, Quân Lâm cháu liền mỗi ngày tới, dì nấu mấy món ngon cho ăn!”

“Mẹ!”

Từ mẹ lại hung ác trừng mắt liếc nhìn Từ Nghiên một cái, trừng đến cô muốn mở miệng không dám nói gì nữa.

Từ mẹ lại hỏi Mạc Quân Lâm, “Bắt đầu từ hôm nay trở đi sao?”

Từ Nghiên: “Ngày mai!”

Mạc Quân Lâm: “Vâng.”

Hai người đồng thời lên tiếng, hai đôi mắt đối diện nhau, Từ Nghiên lập tức không vui ngoảnh lại qua một bên.

Từ mẹ lại làm như không nghe thấy Từ Nghiên nói, cười đi giúp Mạc Quân Lâm dọn ghế dựa đến phòng Từ Nghiên.

Từ Nghiên nhấp môi, nhưng lại thấy đối với mẹ mình chính mình cũng không có biện pháp, ở trong lòng gào thét với mẹ một hồi, đành phải sinh hờn dỗi trở lại bàn học ngồi xuống, Mạc Quân Lâm cũng đi theo ngồi ở bên cạnh, cầm lấy sách tham khảo cô đang xem ở trên bàn nghiêm túc nghiên cứu.

Rốt cuộc nam nữ vẫn khác biệt, cửa phòng tự nhiên đều mở ra, Từ mẹ là bà chủ gia đình, ở trên mạng cùng bạn bè hợp tác bán chút vật phẩm trang sức thủ công nhỏ, ngày thường đều ở nhà, có mẹ ở đây, Từ Nghiên cũng không sợ Mạc Quân Lâm lại đối với cô làm ra chuyện gì.

Cô liếc liếc mắt nhìn Mạc Quân Lâm một cái, hắn biểu tình nghiêm túc, nhìn một hồi liền chủ động nói muốn dạy cô như thế nào, cầm lấy giấy bút đem trình tự nội dung ôn tập sắp xếp viết thật tốt.

Từ Nghiên nhấp nhấp miệng, nghiêm túc nghe, kế tiếp hắn dạy cái gì, cô liền lẳng lặng nghe, hai người không nói một câu dư thừa, toàn bộ đều vòng quanh sách vở.

Trong không khí nỗ lực học tập, rất nhanh trời liền chạng vạng, Mạc Quân Lâm lên tiếng cùng Từ mẹ nói phải về nhà, sáng mai lại đến.

Thấy Quân Lâm lúc đi, Từ Nghiên một câu gặp lại cũng chưa nói, Từ mẹ lại giáo huấn cô một trận, Từ Nghiên ủy khuất cực kỳ, lại không dám giải thích, chỉ có thể lại buồn rầu lên phòng giải đề.

Từ mẫu nhìn hình ảnh hai đứa nhỏ trong một buổi trưa nghiêm túc đọc sách, trong lòng nhịn không được lại so sánh Mạc Quân Lâm cùng Lý Húc…… Thật lòng mà nói, khi bọn họ còn nhỏ, bà không cảm thấy thích đứa nhỏ nào nhất, nhưng từ khi Lý Húc muốn Nghiên Nghiên cùng hắn yêu sớm, bà liền xem đứa nhỏ Lý Húc này có chỗ không được rồi, khuyết điểm một đống lớn! Nhìn xem Quân Lâm, có kỳ nghỉ không chơi, mỗi ngày đều phải tới giúp Nghiên Nghiên học thêm, quả thực tốt không còn lời gì để nói! Bà nghĩ nghĩ, càng thấy thật may mắn Nghiên Nghiên đã cùng Lý Húc chia tay.

Mà nếu ngày nào đó Quân Lâm cùng Nghiên Nghiên ở bên nhau, bà tuyệt đối tán thành cả hai tay hai chân!

Kỳ thật, từ việc Quân Lâm đến giúp Nghiên Nghiên chuẩn bị thi này, bà cũng đã nhìn ra, hắn khẳng định thích Nghiên Nghiên nhà mình, chỉ là Nghiên Nghiên hình như bởi nguyên nhân vì Lý Húc, liền ghét luôn cả Quân Lâm…… Bà thở dài, đứa nhỏ này thật là vô tội, trong sạch lại bị vạ lây!

Hai tuần bình yên không có việc gì xảy ra giống quá khứ, Mạc Quân Lâm không quản gió mưa, mỗi ngày đều đến nhà Từ Nghiên báo danh, Từ mẹ thấy hai đứa nhỏ nghiêm túc đọc sách bộ dáng rất là cao hứng, mỗi ngày đều hứng thú đều tăng vọt nấu ăn ngon cho hai đứa nhỏ bồi bổ.

Từ Nghiên đương nhiên là chỉ nghĩ chuyên tâm đọc sách, nhưng có đôi khi ánh mắt nhìn thấy động tác cầm bút của ngón tay thon dài xinh đẹp ở trước mắt mình kia, trong lòng lại nhớ tớ hình ảnh mình muốn quên nhất.

Ngón tay hắn khớp xương rõ ràng, mỗi ngón đều thật dài thật thô, hắn…… Chính là dùng ngón tay thô như vậy cắm vào tiểu huyệt của mình sao?

Từ Nghiên chỉ cần vừa nhớ tới trái tim liền tăng nhanh tốc độ, xấu hổ đến nỗi khuôn mặt nóng lên.

Mạc Quân Lâm sao có thể không chú ý tới? Mỗi lần thấy mặt cô hồng, đều khiến hắn muốn xoa bóp khuôn mặt đáng yêu mềm kia!

Nhưng hắn không dám ở thời điểm này lại cho ấn tượng của cô về hắn bị hủy hoại, trước kia hắn làm như vậy, là bởi vì Từ Nghiên vẫn luôn không xem hắn là một người đàn ông, cho nên hắn liền hành động…… Hơn nữa không chỉ là hắn, cô cũng không đem Lý Húc thành đàn ông.

Bọn họ quá thân thiết, từ nhỏ đến lớn, chưa từng phân biệt khoảng cách nam nữ cùng nhau trưởng thành, thân mật như người một nhà, mà cô giống như đang chơi đùa, cùng Lý Húc ở bên nhau căn bản là không suy xét quá nhiều.

Tình bạn cùng tình yêu là không giống nhau, Từ Nghiên căn bản không hiểu.

Mà bọn họ ở bên nhau sau, Mạc Quân Lâm không thể chịu đựng được hắn không bao giờ có thể cầm tay cô, không thể chịu đựng được không bao giờ có thể lại gần cô quá, quá nhiều quá nhiều, chỉ cần cô cùng Lý Húc thân mật đi cùng một chỗ, hắn vừa chói mắt vừa đau lòng…… Hắn lúc này mới hiểu rõ,tình cảm hắn đối với cô không chỉ là thanh mai trúc mã, hắn thích cô nhiều hơn những gì hắn tưởng tượng!

Hắn, sớm đã yêu cô tận xương.

Tuy rằng hắn vẫn luôn xem Lý Húc là huynh đệ, Lý Húc muốn cái gì hắn đều có thể cho…… Nhưng chỉ có Nghiên Nghiên, hắn tuyệt đối không thể nhường cho hắn!

Cho dù là cướp đoạt, hắn cũng muốn đem cô cướp về.