Chương 5

Sếp Tưởng nhỏ chắc là muốn giả vờ giả vịt trước mặt người trong lòng, người kia phỏng đoán như vậy, nên cũng xem nhẹ luôn lực của cú đá vừa rồi, chỉ tốt tính cười cười.

Hạ Cận Du đang hất nước lạnh rửa mặt, thì sau lưng bị người sờ soạng, anh quay đầu lại xem thì thấy là một người đàn ông trung niên uống say khướt, một chiếc bút máy cắm trong túi áo trước ngực đối phương, dưới ánh đèn, ánh sáng khúc xạ lại khiến anh có hơi gai mắt.

Hạ Cận Du nhíu mày, không chỉ vì ánh sáng đó, mà còn là vì vẻ mặt bỉ ổi của gã đàn ông.

Gia cảnh của Hạ Cận Du cũng không giàu có, điều này có thể thấy từ việc anh thường xuyên làm thêm ở khắp nơi, hay mặc những bộ quần áo lỗi thời cùng với đôi giày chơi bóng bị giặt tẩy trắng đến phai màu, Tưởng Quy nhìn ra được, thì gã đàn ông trung niên này cũng nhìn ra được.

“Ngủ với anh một đêm nhé?” Gã đàn ông híp mắt cười cười nhìn Hạ Cận Du, cảm thấy có thể dùng tiền mua được cậu sinh viên gia cảnh nghèo khó trước mặt.

“Xin ông tự trọng giùm.” Hạ Cận Du chỉ cảm thấy bọ dáng của gã khiến anh buồn nôn, vốn không ăn gì nay lại muốn ói, anh lách người đi qua.

“Em ra cái giá đi, em như thế…Có thể ra một cái giá cao lắm đấy.” Gã đàn ông vẫn đi theo anh, “Nói tóm lại là anh có rất nhiều tiền.”

Hạ Cận Du vẫn đi về phía trước, hiện tại anh muốn rời khỏi quán bar này ngay lập tức, chỉ muốn có thể nhanh chóng đi ra ngoài hít thở không khí trong lành.

Nhưng dù đã đi ra ngoài đám đông, gã đàn ông kia vẫn tiếp tục đi theo anh, thậm chí còn còn bày ra dáng vẻ giấy dầu không thấm muối lớn giọng tức giận nói: “Tao nhìn trúng mày, mày nên biết đều chủ động dạng chân nằm trên giường mới phải.”

Hạ Cận Du dừng lại, anh nghiêng mặt nhìn qua, vẻ mặt không chút cảm xúc nhìn gã đàn ông đang đứng sát bên.

“Tao khuyên mày đừng nên không biết…”

Chữ “Điều” còn kẹt trong cổ họng đã bị Hạ Cận Du một đấm đấm cho trở lại trong cuống họng.

Miệng mũi người đàn ông chảy máu ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt không thể tin, sau khi được bảo vệ dìu đứng dậy thì chỉ vào Hạ Cận Du rống lên: “Mày đánh tao? Mẹ nó, mày dám đánh tao?”

“Mày biết tao là ai không? Mày đảm đương nổi chuyện mày dám đánh tao không hả?” Gã đàn ông liên tục dậm chân, sai người đi dạy dỗ Hạ Cận Du, “Má nó, hôm nay tao không dạy cho mày một bài học, tao không phải họ Trương!”