Chương 9

“Yuder! Yuder! Xin hãy chờ một chút."

Yuder dừng lại trước tiếng gọi của cô ấy khi anh cố gắng rời khỏi trường ngay sau khi các lớp học đọc và viết tẻ nhạt kết thúc.

Ở thế giới trước khi Yuder qua đời, Kanna không ở trong Kỵ binh, nhưng cô ấy là một trong những người thích nghi tốt với Kỵ binh hơn bất kỳ ai khác.

Việc duy trì một số mối quan hệ thân thiện với tất cả mọi người trong số các thành viên Kỵ binh, những người khác nhau về địa vị, tuổi tác, giới tính và nguồn gốc, thường không được thực hiện chỉ bằng khả năng của họ.

Cô ấy đủ hấp dẫn nhiều người vì cô ấy không nói bất cứ điều gì khó khăn về việc luyện tập chăm chỉ cả, mặc dù cô ấy có khả năng đặc biệt nhưng thể chất của cô ấy lại không được tốt cho lắm. Giống như khuôn mặt quá lo lắng của cô ấy khi họ gặp nhau lần đầu tiên cũng như là một lời nói dối vậy, Kanna với tư cách là một thành viên của Kỵ binh được khen ngợi là người hòa đồng và có năng lực nhất.

Kanna không quên cảm ơn Yuder vì đã giúp cô rất nhiều trong việc vào Kỵ binh. Dù ít dịp gặp nhau vì giờ huấn luyện chia cho số người có phần không trùng khớp nhưng hễ được gặp nhau là họ lại luôn chào hỏi nhau như vậy.

Nhờ trải nghiệm bí ẩn của Kanna và Gakane khi kể cho người khác nghe về lời khuyên thi tuyển Kỵ binh mà Yuder đã đưa ra, Yuder giờ đây đã trở thành đối tượng được đồng đội chú ý thân thiện hơn nhiều so với quá khứ.

Trong quá khứ, anh ấy đã từng đi lại gần như một mình giữa những Người thức tỉnh có cùng sức mạnh vì anh ấy trầm tính và có đôi phần dữ tợn, đó là một trải nghiệm rất kỳ lạ.

"Phù, thật khó để gặp được nhau nhỉ."

Kanna, người đã gọi Yuder, sắp hết hơi và lập tức mỉm cười.

“Có chuyện gì sao?”

“À, cũng không phải là chuyện gì lớn lao đâu. Tôi đang tự hỏi liệu có đúng là cậu vẫn chưa quyết định được phân bộ mà mình sẽ vào không ấy mà.”

Yuder nhìn vào đôi mắt xanh của Kanna và gật đầu ngắn gọn.

"Đúng vậy."

“Có lý do gì sao? Chỉ huy cũng đang thắc mắc y như vậy đó.”

Nghe thấy từ đó, Yuder dừng lại một lúc.

"Chỉ huy?"

Tại sao tên của Kishiar la Orr lại xuất hiện ở đây? Khuôn mặt của Yuder, khi anh ấy ngả người ra sau và hỏi, có những cảm xúc tinh tế đến mức Kanna khó có thể nhận ra.

“Vừa rồi tôi mới đến phòng chỉ huy cùng với Jodie để báo cáo về sự lựa chọn phân bộ của mình. Nhưng ngài ấy lại hỏi ngược lại tôi rằng liệu tôi có biết Yuder sẽ chọn phân bộ nào không á.

“…”

“Thực ra, tôi đã nghĩ rằng cậu chắc chắn sẽ chọn phân bộ Sul vào ngày đầu tiên rồi. Chẳng lẽ cậu có bất kỳ mối quan tâm nào khác hay sao? Tôi rất tự tin về việc đọc thông tin đấy nhé. Nếu cậu cần bất kỳ lời khuyên nào thì cậu có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào cũng được hết. Tôi sẽ giúp cậu miễn phí.”

Kanna đôi khi sử dụng khả năng của mình theo lệnh của các thành viên khác. Khả năng đọc thông tin về các đối tượng đã trở thành một khả năng hữu ích một cách đáng ngạc nhiên đối với mọi người.

Khả năng lấy lại những gì mà người khác đã quên, hoặc nhận ra những điều mà một người nào đó không biết, có cảm giác tương tự như bói toán vậy.

Đó là một sức mạnh hấp dẫn đến nỗi nhiều người muốn tận mắt nhìn thấy nó ngay cả khi họ phải trả tiền để có được nó. Mọi thứ đều đúng như Yuder mong đợi.

"Không cần, cám ơn."

Nhưng Yuder chưa bao giờ nhờ cô ấy giúp đỡ cả. Vì vẫn chưa đến lúc.

Điều duy nhất quan trọng với anh bây giờ là không ngu ngốc đánh mất đi nguồn nhân lực hữu ích đã bị lãng quên trong quá khứ.

‘Nhưng… mình hơi lo lắng về ý định của người đàn ông đó….’

Yuder do dự một lúc và bắt đầu nói chuyện với Kanna.

“Ngài ấy có nói gì khác không?”

“Điều gì khác sao?”

Kanna liếc nhìn xung quanh và lắc đầu như để nhớ lại những ký ức trong giây lát.

“Tôi không nhớ rõ lắm.”

"Tôi hiểu rồi."

“Có lẽ vì tôi là người nói chuyện với cậu nhiều nhất nên ngài ấy chỉ hỏi để biết thêm thông tin mà thôi. Dù sao thì cũng chỉ đến ngày mai thôi mà, nên đừng cảm thấy áp lực quá.”

Kanna nói, nhưng Yuder không nghĩ vậy. Cô ấy không biết Kishiar la Orr là người trông như thế nào.

Các thành viên thường có niềm tin và tình cảm vô tận đối với Kishiar, người đã cùng nhau luyện tập chăm chỉ và thể hiện thái độ công bằng. Nhưng người đàn ông đó không phải là một người đàn ông như anh ta thường thể hiện ở vẻ ngoài. Nếu họ biết được thì…

Yuder cau mày khi nhớ lại một vài kỷ niệm. Những ký ức gắn liền với người đàn ông đó thường không được hay ho cho lắm.

"Nhưng có một sự thật không thay đổi rằng anh ta là người đầu tiên mà mình cần phải cứu ở đây và đứng về phía mình."

Anh đã từng gϊếŧ người đàn ông đó bằng chính đôi tay của mình trong quá khứ, nhưng lần này thì không. Anh ấy vẫn chưa chết, và anh ấy sẽ không chết. Không chỉ vậy, Kishiar còn phải sống để duy trì vị trí chỉ huy của Kỵ binh. Đó là những gì Yuder sẽ làm.

Yuder trấn tĩnh lại. Khi anh khẽ cúi đầu nói lời cảm ơn với Kanna, trên khuôn mặt cô có dấu hiệu của sự tò mò.

“Ồ, nhắc mới nhớ…”

"Hửm?"

Còn gì để nói nữa sao? Khi Yuder nhìn cô ấy với ý định nói như vậy, Kanna hơi cau mày.

“Chỉ huy cho rằng tôi rất thân với cậu đó, nên là cậu không cảm thấy rằng việc vẫn không thoải mái nói chuyện với tôi có chút quá đáng sao? Và tại sao cậu cứ nói chuyện một cách trang trọng với Gakane và bạn cùng phòng của cậu thế, Yuder?

Yuder sững sờ một lúc trước lời nhận xét hoàn toàn bất ngờ như vậy. Đây là lần đầu tiên có người nói như vậy với anh cả ở kiếp trước và kể cả bây giờ. Tại sao anh luôn nói chuyện với ai đó với thái độ trang trọng như vậy vậy? Đó là do…

“Bởi vì cô đã nói chuyện với tôi một cách trang trọng trước, nên tôi cũng làm theo vậy thôi”

"Gì vậy chứ? Vậy nên không hề có lý do gì đặc biệt cho cách nói của cậu hết à?

Tất nhiên nó không có ý nghĩa gì rồi. Trước đây và bây giờ, Yuder luôn rất tệ trong việc xây dựng mối quan hệ với người khác. Có lẽ vì anh đã sống một mình trên núi trong một thời gian dài chăng.

Anh có thể giữ vai trò chỉ huy trong gần một thập kỷ vì Kỵ binh là một nhóm đặc biệt có thể thăng chức cho ai đó chỉ bằng cách xem xét điểm mạnh và điểm yếu của họ.

“Tôi thực sự quan tâm rất nhiều về lý do đó. Nhưng nếu đó là lý do, vậy từ giờ tôi sẽ nói chuyện với cậu một cách thân mật ha? Bạn bè thì nên nói chuyện với nhau một cách thoải mái bất kể điều kiện như thế nào mà.”

“Cứ làm theo ý cô muốn.”

Biểu cảm của Kanna sáng lên khi Yuder chậm rãi trả lời.

“Được rồi, lẽ ra tôi nên hỏi cậu điều đó sớm hơn mới phải. Thật sảng khoái mà. Vậy, hẹn gặp lại cậu sau nha!"

Yuder nhìn Kanna đang biến mất từ

phía sau và quay đầu lại.

Kể từ đó, anh ấy chưa bao giờ tưởng tượng rằng nhiều thành viên của Kỵ binh, những người không thể nói chuyện với anh ấy một cách đàng hoàng vì họ nghĩ rằng điều đó thật khó khăn, sẽ bắt đầu nói chuyện thân mật ngay sau khi nghe những lời của Kanna nói vào ngày hôm sau được.

Lúc đó, trong đầu Yuder chỉ có một suy nghĩ duy nhất. Ngay khi lịch trình của ngày hôm nay kết thúc, anh ấy sẽ đến nơi Kishiar la Orr đang ở và nói với anh ta rằng anh ấy đã quyết định được phân bộ dành cho mình.

* * *

Buổi huấn luyện của kỵ binh đã kết thúc vào lúc hoàng hôn. Ngay sau khi Yuder ăn tối xong, anh ấy đã bỏ lại Gakane, người đã thúc giục anh ấy chơi bài cùng nhau và thay vào đó đi lên tầng trên của khu nhà ở.

Khi anh đi vòng qua cầu thang dường như chạy dài vô tận và lên đến tầng năm, một cánh cửa cổ màu trắng với bờm vàng hình đầu sư tử làm tay nắm cửa xuất hiện. Đó là một con sư tử nuốt chửng ánh sáng, biểu tượng của hoàng gia.

Yuder dừng lại ngay khi nhìn thấy tay nắm cửa. Anh cảm thấy một cảm giác kỳ lạ.

Sau khi Kishiar la Orr giao lại vị trí chỉ huy cho Yuder, anh đã sử dụng hình dạng ban đầu của cấu trúc căn phòng mà không thay đổi bất cứ điều gì.

Điểm khác biệt duy nhất là, không giống như Kishiar, người sử dụng toàn bộ tầng cho mục đích cá nhân với tư cách là một người có địa vị cao, Yuder đã thay đổi phần còn lại của không gian ngoại trừ một phòng ngủ nhỏ thành một nơi công cộng.

Mọi người nghĩ rằng thật đáng sợ khi tình cờ sử dụng không gian của chỉ huy, nơi được đồn đại là địa điểm đã gϊếŧ người đàn ông đó. Nhưng với Yuder, đó gần như là nơi duy nhất anh có thể thở mà không phải nhìn sắc mặt của người khác.

Nếu mở cánh cửa đó ra, anh nghĩ căn phòng mình đã ở gần 10 năm sẽ hiện ra ngay trước mắt. Cảm giác quen thuộc nhưng cũng rất xa lạ.

Yuder bình tĩnh lại và đặt tay lên nắm cửa. Nhưng trước khi anh kịp gõ cửa, cánh cửa đã mở ra từ bên trong và một người đàn ông cao lớn xuất hiện.

“… Hửm?”

“…….”

Kishiar, mặc một chiếc áo khoác dài bên ngoài bộ quần áo thường ngày đơn giản, mở to mắt một chút và nhanh chóng trở lại vẻ mặt thường ngày.

Yuder dự định đến thăm với sự chuẩn bị đầy đủ trong lòng. Nhưng có lẽ bởi vì gặp phải tình huống như vậy, cho nên lúc này anh cũng cảm thấy tim mình đập có chút lớn.

Đây là lần đầu tiên anh đối mặt với Kishiar một cách đàng hoàng kể từ khi hồi quy, và đó cũng là lần đầu tiên anh nhìn thấy anh ta một mình.

Khi Yuder làm bài kiểm tra Kỵ binh, anh ấy có thể duy trì cảm xúc khách quan vì người đàn ông đó có phép thuật biến hình trên khuôn mặt. Và không có lý do gì để chú ý nhiều vì anh chỉ thỉnh thoảng nhìn thấy người đàn ông đó trong số 300 thành viên Kỵ binh.

Nhưng bây giờ đã khác. Liệu anh có cảm thấy như vậy nếu đối mặt với một con quái vật đang đợi anh ở ngõ cụt, nơi anh không thể tìm thấy bất kỳ nơi nào để nhìn đi chỗ khác?

Yuder ngước nhìn Kishiar và hít một hơi thật sâu. Trái tim tôi, vốn chỉ đập mạnh, có hơi chùng xuống một chút.

Lý do tại sao Yuder cứ tìm thấy những cảm giác khó chịu và không cần thiết này mặc dù anh biết rằng con người không có những suy nghĩ như vậy, chỉ là vì anh vẫn còn những ký ức về quá khứ mà thôi.

Kishiar la Orr.

Trên thực tế, Yuder đã biết anh ta chưa đầy hai năm. Nhưng sự tồn tại của anh ấy đã để lại một dấu ấn mạnh mẽ vô tận trong cuộc đời của Yuder, dù ngắn hay là dài.