Chương 10

Kishiar la Orr đã dạy Yuder rất nhiều điều.

Làm thế nào để đứng ở vị trí chỉ huy kỵ binh, làm thế nào để đứng trong tòa án đầy linh cẩu, và làm thế nào để sống như một người có năng lực sau khi thức tỉnh và là một Omega.

Trước đây, anh từng cảm thấy phẫn uất vì cho rằng Kishiar đã đơn phương trao quá nhiều hành trang cho mình, nhưng đến lúc chết, anh đã có chút thay đổi suy nghĩ.

Kishiar la Orr rõ ràng đã chọn Yuder làm chỉ huy của hơn 300 thành viên với một ý chí nhất định. Nhưng những gì anh ấy đã hy vọng và lựa chọn vẫn chưa rõ ràng.

Có phải anh ta đã giao lại vị trí chỉ huy Kỵ binh mà không biết rằng Yuder sẽ trở thành một con sư tử đến lấy mạng anh ta sao? Chẳng lẽ hắn không biết hoàng thất rốt cuộc sẽ có mệnh lệnh như vây à?

Kỹ năng của Kishiar chắc chắn sẽ ngăn anh ta chết và thay vào đó có thể chạy trốn trước hoặc gϊếŧ chết Yuder, nhưng anh ta đã không làm thế. Yuder không thể hỏi tại sao anh ta lại làm vậy vì anh đã nhận ra điều đó quá muộn. Người chết thì không nói được mà.

Nhưng bây giờ Yuder có thể biết được ý nghĩ của anh ta ngay cả khi không nhận sự chỉ dạy với tư cách là một chỉ huy. Muốn được như thế thì không nên để anh ta chết như lúc trước nữa.

“Ta đã tự hỏi khi nào thì thành viên được chấp nhận hàng đầu của Kỵ binh sẽ đến đây đấy, và cuối cùng thì cậu ta cũng đã đến rồi nhỉ. Có vẻ như cậu đã quyết định được phân bộ của mình rồi chăng?

Kishiar nhàn nhã nói với một nụ cười. Giọng điệu của anh ta quá thoải mái để một quý tộc của hoàng gia có thể nói chuyện với một thường dân, nhưng Yuder không ngạc nhiên vì điều đó. Bởi vì anh đã biết người đàn ông này có tính cách như vậy.

“Đúng vậy, nhưng nếu ngài đang chuẩn bị rời đi, thì tôi sẽ quay lại vào lần sau.”

“Không, không sao đâu. Ta thực sự không có lịch trình gì cả, ta chỉ định ra ngoài một lúc rồi quay lại mà thôi.”

Kishiar lùi lại vài bước và mỉm cười.

“Vào đi.”

Yuder đã có một trải nghiệm hiếm hoi khi hồi quy với tư cách là khách ở một nơi mà anh ấy đã sử dụng trong một thời gian dài. Mặc dù tòa nhà được xây dựng trong thời gian ngắn, nhưng đó là nơi mà các kỹ sư có thể cảm nhận được dấu vết của những nỗ lực của họ để đáp ứng phẩm giá càng nhiều càng tốt, vì đây là nơi dành cho thành viên hoàng gia ở lại.

Tấm thảm hàng đầu từ ngọn núi phía nam được trải chặt dưới trần nhà hình vòm tròn, và lò sưởi trung tâm, thu thập và đốt đá ma thuật từ phía bắc, trông giống một bức tượng đẹp hơn là một lò sưởi .

Giá sách hoành tráng choán hết một bên tường, bên dưới là chiếc bàn đá bazan đen tuyền, uy nghiêm đến mức người bình thường không dám đυ.ng tới.

Còn vẻ đẹp của hàng chục bức tranh nổi tiếng dựa trên những câu chuyện thần thoại xưa được truyền lại cho Đế chế Orr thì sao?

Bức tường hình khuyên màu trắng với những bức tranh tỏa sáng rực rỡ mà không cần ánh sáng. Du khách khi nhìn thấy cảnh tượng đều rơi vào cảm xúc tuyệt vời giống như khi họ đứng trước bàn thờ của một ngôi đền vậy.

Tất nhiên, Yuder, người đã quá quen thuộc với cảnh quan nơi đây, chỉ nhìn thoáng qua và không hề ngạc nhiên chút nào.

Thay vào đó, ánh mắt anh hướng về phía trên ngọn lò sưởi đang cháy tỏa ánh sáng xanh đỏ.

Trông giống như nó đang lơ lửng trong không trung, Yuder nhìn thấy một vỏ kiếm làm bằng ngọc hoàn toàn trong suốt và một thanh kiếm khổng lồ đỡ lấy nó.

‘Thần kiếm Orr.’

Nhìn thoáng qua, đó không phải là một thanh kiếm mà người bình thường có thể sử dụng. Mặc dù nó được chứa trong một tập hợp tất cả các loại lực lượng thần thánh, mana và kỹ thuật của các chủng tộc khác nhau, nhưng bản thân năng lượng là duy nhất.

Thanh kiếm, dường như đủ sắc bén để cắt anh chỉ có thể nhìn chằm chằm vào nó hàng giờ liền, là một thanh kiếm thần thánh mà vị hoàng đế đầu tiên sáng lập Đế chế Orr được cho là đã nhận được từ sứ giả của Chúa.

Thanh kiếm không thể nâng lên nếu không có máu của gia tộc hoàng gia. Nhưng ngay cả khi nó có thể được nâng lên, thì nó cũng không phải là thứ có thể sử dụng được.

Thanh thần kiếm đó nổi tiếng là kén chọn kỹ năng và phẩm chất của người sử dụng nó. Ít hơn mười người trong lịch sử có thể sử dụng thanh kiếm đó.

Và Kishiar la Orr là người duy nhất trong thời đại của anh ta được chọn bởi Thần kiếm Orr.

Sau cái chết của anh ta, một người đàn ông có thể sử dụng thanh kiếm đã không xuất hiện trở lại cho đến ngày Yuder qua đời.

Một thanh kiếm được đánh giá cao mà ngay cả Yuder tự tin cũng không thể chạm vào nó. Không ai ngoài những người được chọn mới có thể di chuyển thanh kiếm. Đó là lý do tại sao, sau khi Kishiar la Orr qua đời, nó được để lại mãi mãi tại Công quốc Peletta, nơi Kishiar đã ở lại cho đến lúc cuối cùng.

Với một câu chuyện rắc rối như vậy, không nhiều người, kể cả các quý tộc, biết thanh kiếm thần thực sự trông như thế nào. Đương nhiên là Kishiar đã không mang theo hoặc sử dụng nó thường xuyên ngay cả sau khi nó được tiết lộ rằng anh ta đã được chọn bởi thanh kiếm thần thánh.

Tại sao thần kiếm lại chọn Kishiar khi nó không được sử dụng đúng cách bởi chủ nhân mà nó đã chọn? Liệu nó có lựa chọn như vậy nếu thanh kiếm biết rằng nó sẽ sớm bị tách khỏi chủ nhân của nó không?

Đôi khi Yuder tò mò, nhưng đó là điều mà anh ấy chưa bao giờ biết nhiều như di chúc của Kishiar.

“Thanh kiếm đó tuyệt vời lắm phải không?”

Kishiar nói chuyện với Yuder, người chỉ đang nhìn chằm chằm vào thanh kiếm.

“Thông thường, mọi người sẽ bị phân tâm bởi những thứ khác của căn phòng trước, vậy nên họ không quan tâm nhiều đến thanh kiếm thần thánh đó đến vậy đâu.”

Quả thực là như vậy. Đó không phải là một phản ứng mà những người bình thường sẽ có.

Yuder lẩm bẩm trong đầu. Mặc dù thanh kiếm đó là thanh kiếm thần trong truyền thuyết, nhưng nó chẳng hơn gì một thanh kiếm nghi lễ bình thường dành cho những người có danh tiếng cao cả.

Trên thực tế, nó trông không giống một thanh kiếm có thể sử dụng trong cuộc sống hằng ngày, vỏ kiếm quá lớn và sặc sỡ nên bình thường không ai sẽ chú ý đến thanh kiếm trước cả.

"Nhưng thanh kiếm đó từng là thứ làm mình thấy khó chịu nhất."

Yuder nhớ lại một chuyện đã lâu lắm rồi. Bây giờ anh đã biết hình dáng và khả năng của thanh kiếm thần thánh cũng như các sự kiện trong tương lai liên quan đến nó, tất nhiên, ánh mắt của anh bây giờ đang hướng về phía đó, nhưng thậm chí trước cả khi hồi quy, khi mà anh ấy nhìn thấy thanh kiếm lần đầu tiên.

Điều đó là có thể bởi vì Yuder đủ nhạy cảm để cảm nhận được mana thậm chí nhìn vào bên trong vỏ kiếm ẩn chứa năng lượng của thanh kiếm thần thánh. Kishiar là người đầu tiên tỏ ra rất quan tâm đến Yuder vào thời điểm đó.

Chỉ sau đó, Yuder mới rời mắt khỏi Thần kiếm Orr và quay sang Kishiar.

Người đàn ông đó vẫn nhìn Yuder, nhẹ nhàng nhếch lên khóe miệng với vẻ khó hiểu. Cho đến nay, anh ta có vẻ như rất quan tâm đến Yuder, người hơi khác thường, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.

“Có vẻ như đó là một thanh kiếm có cảm giác rất khác so với một thanh kiếm bình thường, nên tôi chỉ nhìn nó vì tò mò mà thôi.”

"Khác thường ư? Ở phần nào thế?"

Lúc này, Kishiar vẫn chưa công khai việc mình là chủ nhân của thanh kiếm thần. Không lâu trước khi anh ta thực hiện một nhiệm vụ tuyệt mật để thu thập và mang về Viên đá đỏ, anh ta được tiết lộ là chủ nhân của thanh kiếm thần thánh.

Vì vậy, bây giờ điều quan trọng là kí©h thí©ɧ sự quan tâm của Kishiar trong khi giả vờ không biết chính xác về thanh kiếm.

“Chỉ nhìn thôi cũng khiến tôi có cảm giác như mình đang bị nhắm tới. Bao kiếm có vẻ đang cố ngăn chặn đi sức mạnh ẩn chứa bên trong, nhưng nó dường như không thể che giấu được hoàn toàn.”

Anh ấy không nói dối. Trên thực tế, anh vẫn cảm nhận được năng lượng sắc bén chảy ra từ thanh kiếm.

"Mình nghĩ nó thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều so với trước đây nữa ... Chẳng lẽ mình đã nhầm rồi sao?"

Trong quá khứ, anh đã cảm nhận được một nguồn năng lượng khác thường phát ra từ thanh kiếm, nhưng ngay cả khi anh đứng yên như thế này, anh cũng không thể cảm nhận được nó trong toàn bộ cơ thể mình.

Hồi đó, Yuder đủ mạnh để được nói rằng anh sẽ không còn đối thủ trên thế giới này. Có phải cảm giác trở nên nhạy cảm hơn so với mức ban đầu ngay lúc này có liên đến việc thời gian đã bị đảo ngược lại sao? Thật sự là một vấn đề rất nan giải.

Ánh mắt của Kishiar hướng về phía thanh kiếm sau khi nghe những lời nhận xét của Yuder. Sau một thời gian, năng lượng tỏa về phía Yuder giảm dần như một lời nói dối.

"Ừm. Cậu có cảm thấy năng lượng của nó đang giảm dần xuống không?"

Có lẽ anh ta thấy vai của Yuder đang bất động, nên Kishiar bắt đầu nói với vẻ mặt quan tâm.

“Ta biết cậu sẽ không nói dối.”

“Tôi chưa bao giờ thấy một thanh kiếm nào có sức mạnh như vậy trước đây cả.”

“Nhưng ít nhất cậu đã nghe nói về nó rồi chứ nhỉ?”

Trong một khoảnh khắc, anh tự hỏi liệu Kishiar có nhận thấy điều gì không. Mặc dù biết điều đó là không thể nhưng Yuder vẫn lo lắng trong giây lát.

“Mọi người đều biết câu chuyện về vị Hoàng đế đầu tiên của Orr và thanh kiếm thánh của ông ấy mà phải không.”

"…À."

Có vẻ như anh đã lo lắng vô ích rồi. Yuder gật đầu, thở ra một hơi nhỏ.

“Vậy ý anh muốn nói đó chính là thanh kiếm trong truyền thuyết ấy sao?”

“Đúng vậy, chính xác thì ta là chủ sở hữu đời thứ 12 của nó. Đứa trẻ đó là một người rất khó tính đấy, nó sẽ không di chuyển trừ khi người đó là người mà nó công nhận.”

Đó là một câu chuyện mà anh đã biết từ trước rồi. Nhưng Yuder lại trông hơi ngạc nhiên, giống như một người xa lạ chưa từng biết đến điều đó vậy. Kishiar tiếp tục câu chuyện mà không nghi ngờ nhiều về phản ứng của anh.

“Ta đã thấy rất nhiều người được đánh thức bởi sức mạnh của Viên đá đỏ, nhưng ta chưa từng thấy ai nhạy cảm như cậu cả. Có phải là kể từ khi cậu thức tỉnh nên mới vậy không? Hay cậu đã cảm thấy nhạy cảm với năng lượng hơn những người khác từ trước đây rồi?”

“Là kể từ khi…tôi thức tỉnh.”

"Thì ra là vậy."

Kishiar xoa môi dưới và gật đầu.

“Bây giờ cậu đã ở đây rồi nên ta sẽ nói luôn, ta đã ở đó với tư cách là giám khảo khi cậu lần đầu tiên làm bài kiểm tra với số hiệu 423 đấy. Cậu có biết điều đó không?”

“Ngài ngồi ghế ngoài cùng bên phải.”

"Đúng rồi. Có vẻ như cậu nhạy cảm với nguồn năng lượng đến mức cậu có thể biết chính xác nó là gì luôn nhì. Quả là một tài năng hiếm có đấy.”

Yuder nhận ra anh ta không phải vì anh nhạy cảm với năng lượng, mà vì anh đã nhìn thấy Kishiar thay đổi thành diện mạo ấy trước đây, nhưng anh quyết định không tiết lộ sự thật với ngài ấy.

“Vào thời điểm đó, ta nghĩ tài năng của cậu hiếm khi phù hợp với cả hai phân bộ Shin và Sul. Nhưng nếu phải chọn, ta nghĩ cậu sẽ chọn vào Sul đấy… Cậu nói thử xem suy đoán của ta có sai không nào?”