Chương 7

Khi bầu không khí trở nên nhẹ nhàng hơn, mọi người đã tự xếp vào hàng. Yuder tìm thấy mái tóc đỏ đáng chú ý cách đó không xa. Đó là Gakane.

Anh ấy dường như vẫn chưa tìm thấy Yuder, nhưng việc anh ấy cứ nhìn quanh để tìm Yuder nhìn trông hơi buồn cười.

“Chỉ huy tới rồi. Mọi người, đứng thẳng lên.”

Cuối cùng, bên ngoài ầm ĩ, có người đã đứng ở trước sân huấn luyện trên bục cao.

Một số hiệp sĩ đi theo anh ta như thể hộ tống anh ta, nhưng chỉ có một người đứng trên bục.

Người đàn ông cao, tóc vàng, mắt đỏ trong bộ đồng phục trắng đã thu hút sự chú ý của mọi người ngay khi xuất hiện. Chỉ đứng đó thôi cũng cảm thấy mọi thứ như mất đi ánh sáng trong tích tắc.

"Rất vui được gặp mọi người. Ta là Công tước của xứ Peletta, Kishiar la Orr.”

Một người đàn ông tỏa sáng giống như ánh mặt trời vậy. Đó là bộ mặt thật của Kishiar la Orr khi hắn không sử dụng ma thuật biến hình.

Tất cả 330 thành viên Kỵ binh và Hiệp sĩ Hoàng gia không thể rời mắt khỏi Kishiar. Anh liếc nhẹ xung quanh như để chắc chắn rằng mọi người đang nhìn mình.

Yuder nhìn thấy đôi mắt đỏ của anh ta cong đến mức khó có thể nhầm lẫn ngay khi anh nhìn thấy anh ta, nhưng anh ta không có bất kỳ dấu hiệu nào.

“Như mọi người thấy đấy, ta là một thành viên của gia đình hoàng gia được sinh ra với sức mạnh của ánh sáng và là một công tước. Nhưng điều đó thì có ý nghĩa gì với tất cả mọi người đang đứng tại đây không? Không, điều đó chắc chắn chẳng có ý nghĩa gì ở đây cả.”

Mỗi khi chất giọng trầm của Kishiar vang lên trong không gian, nó có cảm giác như thể mọi thứ đang bị chiếm hữu bởi anh ta vậy. Chỉ có các Hiệp sĩ Hoàng gia là tỏ ra xấu hổ.

“Ta cũng chỉ là một người đàn ông được đánh thức bởi sức mạnh của Viên đá Đỏ giống như mọi người ở đây mà thôi. Và ta đã quen thuộc với nó nhiều hơn các ngươi một chút, vì vậy ta chỉ là người đại diện cho số đông đang đứng ở đây. Biểu ngữ của Kỵ binh chỉ là sự an toàn và sức mạnh của Đế chế và tự do là của chính các ngươi. Như vậy là quá đủ rồi. Có thể các ngươi chưa biết điều đó có nghĩa là gì, nhưng ta hy vọng một ngày nào đó các ngươi sẽ nhận ra điều đó.”

“…”

Ngoài sự khác thường, mọi người đều im lặng trước tuyên bố gần như gây sốc. Họ thậm chí không thể nghe thấy tiếng thở của mình.

“Đó là cho lễ nhậm chức. Trong tương lai, chúng ta sẽ thuê địa điểm của Hiệp sĩ Hoàng gia trong một thời gian cho đến khi hoàn thành việc xây dựng tòa nhà dành riêng cho Kỵ binh. Nếu mọi người có bất kỳ câu hỏi nào, hãy đến văn phòng tổng của Chỉ huy nhé. Chỉ thế thôi."

“C-chỉ huy vạn tuế.”

Hiệp sĩ Hoàng gia hét lên, không thể che giấu sự bối rối của mình. Tân binh như những chú gà con, chưa học chào đã phải chào hỏi theo. Các hiệp sĩ chứng kiến

cảnh tượng như thể nó vô cùng khủng khϊếp và thở dài thườn thượt.

Người duy nhất mỉm cười ở đó chỉ có Kishiar la Orr.

* * *

“Cậu biết Chỉ huy mà. Ngài ấy là một người đàn ông rất kỳ lạ.”

Sau buổi lễ khánh thành gây sốc ấy, các thành viên Kỵ binh được hướng dẫn đến khu nhà ở tạm thời. Dựa trên giới tính thứ nhất và thứ hai, họ được chia thành bốn người và sống trong một phòng.

Họ đã nghe một lời giải thích khá thẳng thừng rằng họ nên giữ nguyên như vậy cho đến khi hoàn thành việc phân chia nhiệm vụ trong Kỵ binh, nhưng không có một ai phàn nàn cả.

Đó là bởi vì họ đã bị sốc bởi Kishiar tại buổi lễ nhậm chức, và họ tò mò muốn nhìn thấy những người như họ lần đầu tiên trong đời.

“Yuder! Cậu đã vượt qua bài kiểm tra rồi nhỉ!

Yuder nhìn thấy Gakane, người cuối cùng đã tìm thấy anh ấy trong số các thành viên mới, chạy như một chú cún đã tìm thấy chủ nhân của nó vậy.

“Tôi cũng đã vượt qua rồi. Và Kanna cũng vậy. Cậu có tình cờ nhìn thấy Kanna không?

Rõ ràng, anh ấy nói chuyện mà không sử dụng kính ngữ, nhưng trước khi anh ấy biết điều đó, tình cảm của Gakane dành cho Kanna, người cũng nói chuyện thân mật là khá đáng ngạc nhiên. Khi Yuder lắc đầu, Gakane vui vẻ vỗ lưng anh, nói rằng anh sẽ sớm gặp được cô.

“Tôi không thể tin rằng cả ba chúng ta đều vượt qua hết đó, tất cả đều là nhờ vào sự hướng dẫn của cậu.Thế, đâu là phòng của cậu vậy?"

“Ừm…”

Yuder nhìn xuống tờ giấy trên tay. nó cho biết của chỗ của anh ấy nằm ở phòng thứ 36 trên tầng ba của tòa nhà. Gakane cũng nhìn tờ báo và khẽ reo lên.

“Cùng phòng với tôi luôn này. Hai người còn lại là ai thế?”

“Chúng ta sẽ biết khi đến đó thôi.”

Yuder không quan trọng việc ở cùng một chỗ với ai, nhưng Gakane dường như không như vậy. Anh ấy không giấu được sự phấn khích cho biết khi chưa bao giờ ở chung với ai như thế này.

“Tôi cảm thấy như mình đã trở thành một hiệp sĩ thực thụ vậy đó. Ngủ cùng nhau, tập luyện cùng nhau. Cậu không nghĩ rằng như thế sẽ rất vui sao?

“…”

‘Anh ta nói vui ư…’

Yuder nhớ lại những thời điểm khó khăn nhất trong ký ức của mình. Sau khi gia nhập kỵ binh lần đầu tiên, họ sẽ lăn lộn đến chết trong khoảng một tháng. Đó là thời điểm mà ngay cả những phương pháp đào tạo phù hợp với từng người có kỹ năng vẫn chưa được chính thức hóa.

Kishiar tung những thành viên đầu tiên đây đó theo đúng nghĩa đen như những đối tượng để tạo ra hệ thống. Điều này cho phép họ quản lý để trở thành Kỵ binh có hệ thống trong lần tuyển dụng tiếp theo.

Có lẽ lần này sẽ không tạo ra sự khác biệt. Ngay cả khi Yuder ở vị trí của Kishiar ngay bây giờ, anh sẽ không thể nghĩ ra cách hay để thiết lập một hệ thống tốt hơn lúc trước.

"Hãy xem liệu anh ta còn có thể nói rằng nó rất vui ngay sau một tuần không."

Quay trở lại quá khứ không tệ, nhưng thật không hay khi nghĩ đến việc thực hiện lại khóa huấn luyện địa ngục một lần nữa. Bản thân Yuder dù sao cũng biết cách tốt nhất để cải thiện khả năng của mình. Có rất ít lăn lộn vật lý ở đó.

Nhưng anh không thể giải thích điều đó với người đàn ông tên Kishiar, vì vậy anh chỉ im lặng.

Hai người đàn ông khác đã đến chỗ ở cùng một phòng với một tiếng thở dài.

“Hai người là bạn cùng phòng của chúng tôi à?”

Người đàn ông gầy gò tàn nhang hỏi với vẻ mặt sợ hãi. Tên anh ta là Juan và anh ta nói rằng khả năng của anh là có thể di chuyển với tốc độ vô hình ngay tức thời.

“Tôi là Juan, còn cậu ta là Kurga.”

Yuder thấy Kurga nằm trơ trẽn ở một bên giường. Anh ta trông giống một con gấu hơn là một con người.

Trên thực tế, khả năng của anh ta là tối đa hóa khả năng chiến đấu của mình bằng cách thổi phồng cơ thể lên rất nhiều, vì vậy đó có vẻ như là một ngoại hình phù hợp.

Anh nhớ trước đây cả hai người họ đều đã qua đời, nhưng vì bọn họ không thành thạo về kỹ năng của mình nên anh chưa bao giờ có một cuộc nói chuyện tử tế với họ cho đến khi anh chế cả.

Đó là bởi vì Yuder và những Người thức tỉnh bình thường khác khác nhau ở vị trí đứng. Anh nhận chức chỉ huy ngay sau khi gia nhập Kỵ binh.

Trước đây, anh không hề để ý đến những người kém năng lực hơn mình. Mối quan tâm của Yuder luôn là trở nên mạnh mẽ hơn và bảo vệ cơ thể hạn chế của mình, và kể từ khi thế giới xuất hiện những dấu hiệu kỳ lạ, anh đã tập trung vào việc tìm ra nguyên nhân và ngăn chặn chúng.

Nhưng lần này thì khác. Anh biết rõ rằng đó là điều mà anh không thể giải quyết một mình, vì vậy anh nghĩ rằng anh sẽ chú ý đến môi trường xung quanh nhiều nhất có thể và không bao giờ trở thành chỉ huy của Kỵ binh.

“Tôi là Gakane, và đây là Yuder. Khả năng của tôi là gọi ra cái bóng của mình bất cứ khi nào tôi muốn, còn của cậu ấy thì… Nghĩ lại thì, Yuder. Tôi hình như chưa biết khả năng của cậu là gì luôn đó."

Yuder nhớ rõ khả năng của Gakane Bolunwald, thứ mà trước đây anh nghĩ là sẽ khá hữu ích.

‘Đúng vậy, anh ta được đánh giá cao vì đã sử dụng cái bóng làm liên lạc viên hoặc tiến hành chiến đấu bằng cách lôi bản ngã thay thế ra khỏi bóng tối mà.’

“Tôi có thể truyền lửa và nước vào một thanh kiếm.”

“Lửa và nước sao? Hai thứ cùng một lúc luôn hả?"

"Tuyệt thật đó."

Những người đang nghe Yuder đồng loạt mở to mắt. Trên thực tế, sẽ còn ngạc nhiên hơn nếu họ biết rằng khả năng của Yuder có thể hơn thế, nhưng đây không phải là lúc để tiết lộ điều đó.

"Vậy thì, từ giờ mong mọi người giúp đỡ nhé.”

“À, vâng. Tôi cũng vậy."

Họ chào nhau rồi chia giường, phân khu. Không có xung đột vì nhiều người đã mong đợi một cuộc sống tập thể như vậy ngay cả trước khi gia nhập vào Kỵ binh rồi.

"Nó giống như là một giấc mơ đối với thường dân vậy."

Trong số bốn người sẽ ở trong căn phòng này, tất cả trừ Gakane đều là dân thường không có tên họ. Sẽ là một trải nghiệm rất kỳ lạ đối với họ khi sống trong một căn phòng rộng rãi với bốn chiếc giường, bộ đồ giường sạch sẽ và các bữa ăn.

‘Họ sẽ sớm quen thôi.’

Đó là cách mà lần trải nghiệm thứ hai của anh trong Kỵ binh bắt đầu.

* * *

Trong số 330 thành viên Kỵ binh, chỉ hơn 200 người không có tên họ.

Điều đó có nghĩa là hơn đa số thậm chí không biết viết. Trước khi Viên đá đỏ rơi xuống, họ thậm chí còn không thể chạm mắt với những người có họ nữa, nhưng số phận của họ giờ đã hoàn toàn thay đổi.

Tất cả các cơ sở đào tạo chỉ có thể được sử dụng bởi các Hiệp sĩ Hoàng gia đã bị chiếm giữ bởi các thành viên Kỵ binh.

Ngày nào cũng vậy, pháo nổ trên sân tập, dụng cụ thì gãy nhưng chẳng ai cảm thấy lạ cả. Đó là điều tự nhiên đối với những người có kỹ năng.

Chỉ huy Kishiar ra lệnh cho các thành viên Kỵ binh rèn luyện sức mạnh thể chất, tập cho họ làm quen với sức mạnh của mình, đồng thời rèn luyện kỹ năng cá nhân, thậm chí là học chữ cái.

Nó khủng khϊếp đến mức bùng lên sự phẫn nộ, nhưng mọi người đều biết đây là một đặc ân lớn như thế nào, vì vậy tất cả đều di chuyển theo lịch trình đào tạo.

Nhờ đó, nhiều tuần sau, các thành viên Kỵ binh đã đạt được kết quả đáng kể với tốc độ nhanh chóng.

Tất nhiên, không một ai theo kịp Yuder, người đã làm tất cả những điều đó những hai lần trong quá khứ.