Chương 6

“Hôô!”

Đó là một hành động quên đi nhân phẩm, nhưng không ai trách được họ. Đó thật sự là một cảnh tượng rất tuyệt vời.

Tiếp theo là nước. Yuder thay đổi năng lượng xung quanh thanh kiếm. Sau đó, ngọn lửa tan chảy và một dòng nước xoáy quấn quanh toàn bộ lưỡi kiếm. Âm thanh của một cơn gió lốc vang dội trong toàn bộ căn phòng.

Yuder nắm lấy thanh kiếm và vung nó vài lần trước khi từ từ tiến về phía trước.

"Đó là tất cả những gì tôi có thể cho các ngài thấy, và tôi sẽ chứng minh rằng đó là thực sự là nước thật. Có ai muốn chạm vào nó không?"

Yuder quan sát các giám khảo đang rất phân vân giữa sự tò mò và sợ hãi, mọi người đều sợ hãi trước những gì họ chưa từng thấy.

Họ đã từng nhìn thấy một Kiếm sư bao phủ thanh kiếm bằng hào quang và một pháp sư tài ba xử lý ma thuật thuộc tính, nhưng khi cả hai kết hợp với nhau, ngay cả những gì họ nghĩ rằng họ biết, đột nhiên trở nên xa lạ với họ.

Các giám khảo đều không nói nên lời, và cũng không ai chịu đứng lên để kiểm chứng cả. Yuder kiên nhẫn chờ đợi. Cuối cùng, khi anh định cho kiếm vào vỏ, thì vị giám khảo ngồi ở ngoài cùng bên phải lần đầu tiên mở miệng.

"Nếu không có ai bước ra, vậy thì ta sẽ làm điều đó."

"Không, ngài không thể làm vậy được. Điện ...!"

Vào lúc đó, phó chỉ huy của Hiệp sĩ Hoàng gia hét lên với vẻ mặt sợ hãi và ngay lập tức im lặng.

"Hừm. Mình đoán dự đoán của mình đã đúng rồi nhỉ."

Phó chỉ huy dường như đã gần như không kiềm chế được lời nói của mình vì nghĩ rằng mình không nên để người khác tìm ra danh tính của người giám định ngoài cùng bên phải, nhưng điều đó chỉ tạo thêm sự tự tin cho Yuder.

“Không sao, không sao. Thư giãn đi. Dù gì tôi cũng không phải là "người đó" mà."

Giám khảo ngồi ngoài cùng bên phải mỉm cười thoải mái với người đã ngăn anh ta lại. Nếu có ai khác ngoài Yuder ở đây, họ sẽ không bao giờ đoán được tại sao anh ta có vẻ thoải mái nhất trong số những giám khảo còn lại.

Nghe thấy lời nói của anh ta, phó chỉ huy của Hiệp sĩ Hoàng gia mở miệng như thể muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng, ông ta thở dài và lắc đầu.

“Vậy cứ làm theo ý ngài đi.”

"Tôi cũng nghĩ vậy. Cuối cùng thì, một thứ gì đó thú vị cũng đã xuất hiện sau một thời gian dài rồi, không phải sao?”

Ai sẽ không sợ hãi chạm vào một thanh kiếm bọc trong dòng nước và ai sẽ dám ngăn cản anh ta lại chứ? Nếu không biết một bên là phó chỉ huy của Hiệp sĩ Hoàng gia, Yuder sẽ bỏ qua mà không cần suy nghĩ nhiều. Nhưng ý nghĩa là khác nhau đối với những người biết.

Các Hiệp sĩ Hoàng gia hầu hết bao gồm các quý tộc cấp cao. Sinh ra trong một gia đình đã phục vụ hoàng gia qua nhiều thế hệ, đó là nơi tốt nhất mà chỉ những người chăm chỉ luyện tập cầm kiếm ngay cả trước khi cầm thìa mới có thể vượt qua các bài kiểm tra khó khăn.

Tất nhiên, việc thăng chức chỉ có thể đạt được khi một người được coi là có cả kỹ năng và ảnh hưởng của gia đình, nghĩa là một người vươn lên vị trí phó chỉ huy của Hiệp sĩ Hoàng gia phải xuất thân từ một gia đình ít nhất phải là Bá tước trở lên.

Ai sẽ là người duy nhất họ cúi đầu và quỳ xuống trước đây? Câu trả lời rất đơn giản.

Họ là dòng máu hoàng gia, hoàng tộc, được sinh ra với sức mạnh ánh sáng thuộc về Thần Mặt trời.

Gia đình hoàng gia đều được sinh ra với vẻ ngoài nổi bật, với mái tóc vàng nhạt và đôi mắt đỏ. Giám khảo trước mặt anh ta sẽ sử dụng phép thuật để thay đổi ngoại hình của anh ta thành bình thường để che giấu nó ngay lập tức.

Ở thế giới này, có một loại phép thuật gọi là biến đổi được tạo ra để sử dụng vào những lúc như thế này. Tất nhiên, đó là phép thuật rất khó, nên hầu như anh chưa bao giờ thấy ai thay đổi diện mạo của mình bằng cách sử dụng nó. Nhưng Yuder biết một thành viên của gia đình hoàng gia đã sử dụng nó theo ý muốn trước đây.

Một thành viên hoàng gia kỳ lạ thường xuyên thay đổi ngoại hình. Yuder không biết tất cả những lần xuất hiện của anh ta khi cải trang, nhưng anh biết chắc chắn một trong số họ trông giống như giám khảo trước mặt anh ấy ngay bây giờ.

"Nếu mình không nhìn thấy anh ta trước đây, thì có khi sẽ rất khó để mình đoán được. Đã lâu rồi mình mới được nhìn thấy thứ phép thuật này gần như vậy, nhưng dù sao thì đây vẫn là một loại phép thuật rất tinh vi."

Ông là người tiền nhiệm của Yuder, Kishiar la Orr, Công tước Peletta, chỉ huy đầu tiên của Kỵ binh.

Trong số vô số tội ác mà Yuder đã nghe thấy ngay trước khi nhận án tử hình là việc anh đã gϊếŧ ông ấy. Vụ sát hại Công tước Peletta là một trong những mối nghi ngờ lớn nhất đã theo Yuder trong một thời gian dài. Đó cũng là sự cố duy nhất vẫn còn là gánh nặng trong tâm trí anh.

Bởi vì chính Yuder đã lấy đi mạng sống của ông ấy. Đó là nhiệm vụ đầu tiên theo lệnh của hoàng đế…….

Anh không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp một người đàn ông mà chính tay anh đã gϊếŧ sớm như vậy. Anh nghĩ rằng ông ấy là người đầu tiên Yuder nên gặp khi anh ấy gia nhập Kỵ binh, nhưng anh không ngờ rằng ông ấy đang ở trong văn phòng giám định.

Yuder cố gắng làm dịu tâm trạng phức tạp của mình và giơ kiếm về phía người đàn ông đang đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

“Làm ơn chỉ chạm vào bề mặt nước ở xung quanh nó thôi, đừng chạm vào lưỡi dao.”

Anh lịch sự, nhưng giọng nói của anh không có cảm xúc, điều này khiến anh nghe có vẻ hơi kiêu ngạo. Các giám khảo đã nghĩ như vậy và nhìn chằm chằm vào người dân thường, nói, "Thật điên rồ". Nhưng Yuder vẫn ở đó mà không thay đổi biểu cảm.

Nếu người đàn ông mà Yuder nghi ngờ thực sự đúng, anh ta sẽ không bao giờ tức giận. Thay vào đó anh ta sẽ cảm thấy chuyện này rất thú vị…

“Hahaha, vui thật đấy.”

Đúng vậy, mọi thứ đều diễn ra đúng như anh nghĩ.

Người đàn ông đưa tay ra không do dự trong khi Yuder cảm thấy có chút kỳ lạ. Khi anh ta ngồi, Yuder không biết được, nhưng khi anh ta đứng thẳng, anh ta cao hơn bất kỳ ai khác ở đây.

Thật khó để thay đổi vóc dáng của một người mặc dù người ta có thể thay đổi khuôn mặt của họ bằng phép thuật biến đổi. Yuder thêm phần tự tin hơn vào danh tính của anh ta hơn là anh nghĩ.

Thanh kiếm của Yuder đủ lớn để trông giống như một thanh kiếm đồ chơi, nhưng chuyển động của anh ta không hề buồn tẻ chút nào, nó thoải mái và thanh lịch một cách đáng ngạc nhiên.

Khoảnh khắc ngón tay của người đàn ông chạm vào dòng nước xoay tròn quấn quanh thanh kiếm, các giám khảo đồng loạt giật giật vai.

“…”

Và nước trong tay anh ta lắc lư như dòng nước bình thường và bắn tung tóe khắp nơi.

Ngay lập tức, có nước trên mặt Yuder, cũng như trên tay và quần áo của người đàn ông đó.

“Đó là nước thật.”

"Tôi đã nói rồi mà."

"Sao ngươi dám..!"

Một trong số những người đàn ông không thể chịu nổi khi nghe những lời của Yuder và làm ầm lên, nhưng người đàn ông trước mặt anh chỉ giơ một tay lên và nheo mắt ra hiệu cho ông ta im lặng. Yuder giao tiếp bằng mắt với người đàn ông đang nhìn xuống anh một cách thú vị.

Đôi mắt đỏ như viên ngọc thực sự duy nhất trong chiếc mặt nạ dưới vỏ bọc tầm thường. Thật kỳ lạ khi nhìn thấy đôi mắt đỏ rực sáng rực rỡ trước mặt anh ta. Anh ấy nghĩ rằng anh ấy đã loại bỏ chúng mãi mãi bằng chính đôi tay của mình. Có phải anh ấy cảm thấy như vậy lần đầu tiên anh ấy nhìn thấy anh ta trong quá khứ hay không? Anh ấy không biết. Và cũng không nhớ.

“Thật thú vị, một khả năng tuyệt vời như vậy. Cậu đúng là không sợ hãi gì cả nhỉ”

“Có phải đó là một sự thất bại khi tôi không tỏ ra sợ hãi?”

Yuder phớt lờ anh ta và chỉ nói những gì anh phải nói. Người đàn ông lắng nghe Yuder và mỉm cười dịu dàng với khóe miệng nhếch lên.

“Không, tất nhiên là cậu đã được chấp nhận. Chúng ta không thể bỏ lỡ một tài năng như thế này, phải không nào?”

"Cảm ơn."

Yuder lấy năng lượng ra khỏi thanh kiếm, tất cả những gì còn lại là ra ngoài và đi đến chỗ ở nơi các ứng viên thành công sẽ ở.

“Số 423.”

Nhưng ngay trước khi đi qua cửa, một người nào đó từ phía sau gọi Yuder, người đàn ông có đôi mắt đỏ đang mỉm cười.

"Tôi sẽ nhớ đến cậu. Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau."

Tất nhiên, chúng ta sẽ gặp lại nhau rồi. Vì bây giờ anh chính là chỉ huy của Kỵ binh mà.

Yuder đẩy cửa bước ra, cảm thấy tiếc vì không thể trả lời như vậy.

* * *

Tổng cộng có 330 Người thức tỉnh cho đợt tuyển dụng đầu tiên kể từ khi thành lập Kỵ binh.

Lần tuyển dụng đầu tiên là thời điểm họ không biết cách phân loại những Người thức tỉnh đó và loại người nào họ cần trong Kỵ binh, thông tin về bản thân của những Người thức tỉnh cũng khan hiếm một cách nực cười.

Tuy nhiên, số lượng ứng viên thành công đã giảm đáng kể kể từ vòng tuyển dụng thứ hai sau khi những thông tin đó được tích lũy cũng như qua quá trình chọn lọc.

Sau đó, mặc dù những người làm công chuyên nghiệp cũng được phép ứng và thi tuyển mọi lúc, nhưng số lượng đã giảm xuống đến mức không có ai vượt qua kỳ thi trong một tháng.

Nhưng đó chỉ là tương lai xa, những ứng viên thành công đầu tiên đã tập trung tại một sân tập lớn trong nhà với sự pha trộn giữa niềm vui và sự hoang mang.

Đó là nơi duy nhất mà 330 người có thể tụ tập tại một chỗ.

"Chỉ huy sẽ đến đây bất cứ lúc nào. Hãy chú ý lời nói của mình đi."

Người quản lý bọn họ không phải là những người Thức Tỉnh giống như họ, mà là các Hiệp sĩ Hoàng gia, tổ chức vừa mới thành lập, chưa có hệ thống nên bọn chúng không thể làm gì được họ vào lúc này.

Các hiệp sĩ không thể không có một cái nhìn ghê tởm trước những thành viên Kỵ binh đang túm tụm lại với nhau, Những người thức tỉnh trong mắt họ chẳng là gì ngoài những tên bẩn thỉu, tầm thường, vô danh.

Hầu hết các thành viên Kỵ binh vừa đi qua đều bị những ánh mắt đó đe dọa, nhưng một số người trong số họ đủ can đảm để quay lại với một cái khịt mũi.

"Nhìn vào đôi mắt đó mà xem kìa. Anh mà vung tay một cái có khi chúng sẽ chết ngay lập tức ấy chứ."

"Chuẩn, emc cũng đang định nói thế đó.Nếu bọn chúng dám chống lại chúng ta, bọn chúng sẽ chết mà chưa kịp vung kiếm nữa. Nhưng bọn chúng sinh ra đã là một quý tộc và không thể tự hạ mình xuống được."

“Yếu đuối mà còn xấu xí thật chứ.”

“Bọn chúng thậm chí còn không biết kỹ năng đặc biệt của em là gì cơ.”

Khuôn mặt của hiệp sĩ đang đứng nghiêm trang bảo vệ với một ngọn giáo nghe thấy tiếng thì thầm của một người đàn ông và phụ nữ tóc xanh đang nói chuyện cởi mở như thể để anh ta lắng nghe. Mặt anh đỏ bừng. Anh nghiến răng nhưng không thể trả lời vì đây không phải là chỗ để làm càn.

Các thành viên mới, những người bị đe dọa bởi sự xuất hiện cũng cổ vũ ở một mức độ nào đó. Tất cả đó đều là những cảnh mà Yuder đã thấy trong quá khứ.

‘Anh chị em Hinn và Finn. Họ đã từng rất nổi tiếng ở đây đấy.’

Cặp chị em sinh đôi, đặc trưng bởi mái tóc xanh lam, xuất thân từ một gia đình được đồn đại là có dòng máu tiên lai với tổ tiên và bị cấp trên ghét bỏ vì ngoại hình nổi bật, năng lực xuất sắc nhưng tính cách lại quá thẳng thắn.

Tuy nhiên, Yuder nghe nói rằng cuối cùng trong vòng vài năm nữa, họ sẽ rời khỏi Kỵ binh và trở về quê hương của mình.

Không giống như vẻ ngoài ngây thơ của họ, họ gây ấn tượng mạnh với khả năng tăng cường thể chất không thể tin được, vì vậy họ vẫn ở trong ký ức của Yuder cho đến tận bây giờ.