Chương 3

“Airic? Ý cậu là chỗ gần Dãy núi Ric ấy hả?”

Gakane không thể biết Yuder đang nghĩ gì và có vẻ ngạc nhiên khi nghe tên quê hương của Yuder.

"Anh biết về nó sao?"

“Làm sao tôi có thể không biết được? Hòn đá đỏ đã rơi xuống dãy núi Ric đó mà!”

“Đúng vậy.”

Yuder nhếch mép cười. Nơi Viên đá Đỏ rơi cách khá xa nơi Yuder sống nên anh không thể tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó. Tuy nhiên, cả bầu trời đã chuyển sang màu đỏ và anh có thể nghe thấy một tiếng gầm đủ lớn để rung chuyển cả trời đất.

Lúc đó, anh đã rất ngạc nhiên và nghĩ rằng thế giới đã đột ngột sụp đổ. Nó dẫn đến thiệt hại nghiêm trọng cho một ngôi làng nhỏ nơi Yuder thường bán cây cối.

“Vậy, cậu có tình cờ… nhìn thấy Viên đá Đỏ không?”

Vì Gakane chỉ nghe tin đồn nên anh tò mò hỏi. Yuder lần mò về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ và thản nhiên gật đầu.

"Thật sao? Cậu đã thấy nó rồi hả?"

Gakane nhảy và hét lên. Mặt anh đỏ bừng vì quá phấn khích.

Chỉ sau đó Yuder mới nhận ra rằng đáng lẽ anh ấy phải trả lời rằng anh ấy đã không nhìn thấy nó mười một năm trước, nhưng anh ấy đã gật đầu rồi.

“Tôi nghe nói rằng các hiệp sĩ của Hoàng đế Bệ hạ đã dựng trại canh gác để không ai có thể vào được. Cậu thấy viên đá như thế nào? Nó có rơi gần nơi cậu ở không? Cậu thực sự có nhìn thấy viên đá không? Cỡ nào thế?"

“Đợi đã, tôi…”

Yuder ngập ngừng một lúc không biết phải nói gì. Anh ấy có nhìn thấy Đá Đỏ không? Tất nhiên anh ấy đã thấy. Nhưng đó là trong tương lai vào thời điểm này sau khi anh ấy gia nhập Kỵ binh.

Viên đá đã được thu thập bởi chỉ huy đầu tiên của Kỵ binh. Và sau đó, các pháp sư của Tháp Ngọc trai đã cắt và tinh chế các tạp chất trong hơn một năm còn lại.

Kể từ đó, hòn đá được gọi là ‘Quả cầu thế giới’. Cái tên được đặt có nghĩa là nó có sức mạnh hỗ trợ thế giới này.

Việc viên đá đưa ra lý do quyết định cho cái chết của Yuder thực sự khiến anh bình tĩnh lại.

“Tôi không nhìn thấy nó một cách chi tiết. Như anh đã nói… các hiệp sĩ đang bảo vệ nó mà.”

“Nhưng không phải cậu nói là đã nhìn thấy nó rồi sao?”

Gakane đã kiên trì. Anh ấy rất kiên quyết lắng nghe nó bằng cách nào đó.

“Nếu tôi phải giữ bí mật, tôi sẽ không bao giờ nói với ai khác. Tôi thề trên thanh kiếm của mình, trên Ngôi đền và trên nấm mồ của mẹ tôi. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì mà cậu yêu cầu tôi."

Có phải Gakane Bolunwald luôn là loại người này? Yuder cảm thấy ấn tượng mờ nhạt của mình về anh ta đang sụp đổ đáng kể.

Dù nhìn có xa cách đến đâu, anh ta vẫn là một chàng trai trẻ không kìm được sự tò mò. Yuder khẽ thở dài và mở miệng.

"Thật không tuyệt chút nào khi anh tuyên thệ như vậy."

"Nếu nó không tuyệt vời thì cậu có thể nói thẳng với tôi."

"Nếu anh không nghe tôi nói lúc này, anh cũng sẽ biết về điều đó sau khi anh được chấp nhận vào Kỵ binh mã thôi. Anh kiên nhẫn thật đấy".

Sau khi nghĩ vậy, Yuder nhớ lại rằng Gakane đã chết vào thời điểm Viên đá Đỏ được lấy và quay trở lại thế giới.

Sau đó đột nhiên, thiếu niên trước mặt có chút đáng thương, làm cho anh có chút đồng cảm. Yuder do dự và bắt đầu nói.

“Đó là một hòn đá bình thường. Nó trông giống như bất kỳ viên đá nào khác, và nó có kích thước bằng một nắm tay.”

Anh sẽ không ngại nói với anh ấy những điều như thế này. Gakane mở to mắt trước những lời của Yuder.

“Nó nhỏ như vậy sao? Vậy thì làm sao cậu biết đó là Đá Đỏ? Tôi nghĩ màu của nó sẽ là màu đỏ vì nó tên là ‘Đá Đỏ’ mà nhỉ "

Yuder khẽ nhếch khóe miệng để không bị anh ta chú ý. Mọi người đều có cùng một trí tưởng tượng. Yuder cũng đã nghĩ như vậy mười một năm trước.

Lý do tại sao nó được đặt tên là "Đá Đỏ" là bởi vì toàn bộ bầu trời có màu đỏ khi nó rơi xuống. Khi ai đó đối mặt với viên đá, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể cảm nhận được rằng có một năng lượng bất thường phát ra từ nó. Đó là lý do tại sao bất cứ ai cũng có thể nói ngay danh tính của nó.

Đối với những người bình thường, viên đá tràn ngập năng lượng đến mức họ thậm chí không thể tiếp cận nó.

“Tôi không biết điều đó.”

“Thì ra là cậu không biết à. Chà, tôi rất tò mò đó nha. Dù gì chúng ta cũng sẽ biết khi gia nhập Kỵ binh mà, phải không?”

“…”

Yuder ăn món hầm mà không nói gì. Gakane cũng ngậm miệng lại như thể không muốn câu trả lời cho câu hỏi đó.

"A đúng rồi. Cậu đăng ký xong chưa? Chúng ta phải đăng ký kiểm tra để tham gia Kỵ binh mà. Cậu có biết làm thế nào không?"

Đến cuối bữa ăn, Gakane chợt nhìn và hỏi lên. Yuder gật đầu.

"Tôi biết."

Anh ấy đã không biết trước đây. Không có ai sẵn sàng kể lại chi tiết cho gã quê mùa nghèo khó với ấn tượng nghiệt ngã như anh ta. Vì vậy, phải đến sát ngày đăng ký mới nhận được đơn đăng ký dự thi riêng.

Anh nhớ như in những ngày khờ khạo lạc lối giữa Thủ đô rộng lớn khi cố gắng tìm nơi nhận hồ sơ.

“Cậu phải đến được Blue Crown mà phải không. Khi tôi đến đó, nó thực sự khá xa để đi bộ từ đây đấy. Sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu cậu được tôi hướng dẫn hơn là bị lạc mà nhỉ. Vì vậy, cậu thấy thế nào nè?

Có lẽ bởi vì Yuder đã nói với anh ấy về Viên đá Đỏ, biểu hiện của Gakane đầy thiện chí. Đã bao lâu rồi anh không nhận được một đặc ân thuần túy như vậy mà không cần bất kỳ điều kiện nào? Điều đó rất khó xử, nhưng khi anh ấy cố gắng không để lộ ra ngoài, Yuder lặng lẽ nhìn anh ấy.

"…Được."

"Tốt lắm."

Gakane cười thật tươi. Người đàn ông đẹp trai cũng biết cười nữa à. Yuder đã nghĩ rằng thế giới quả thật không công bằng tí nào.

***

Blue Crown không xa cung điện. Đó là nơi làm việc của các quan chức chủ yếu phụ trách hành chính.

Trên thực tế, có khá nhiều giả thuyết về việc tại sao nó lại đổi thành một biệt danh khá lạ lùng, “Vương miện xanh”, mặc dù nó có tên chính thức dài là Paklamannuteia. Lý thuyết là do một phần của mái nhà có màu xanh lam và một số hoa văn hoa hồng xanh được vẽ trên con đường dẫn đến lối vào lớn nhất.

Tuy nhiên, lý thuyết được nhận nhiều nhất là do mực sơn mà các quản trị viên sử dụng để ký các văn bản có màu xanh lam đặc biệt.

Đứng trước tòa nhà khổng lồ được xây dựng theo phong cách cổ xưa, Yuder cảm thấy rất nhiều cảm xúc lẫn lộn. Cuộc sống của anh đã thay đổi lần đầu tiên trong cánh cửa đó.

“Thật may là hôm nay hàng người xếp hàng không dài đến thế nhỉ. Chúng ta nhanh vào thôi.”

Gakane đang nhìn dòng người xếp hàng trước cổng, gật đầu và dẫn đường.

Những người đến thi phải xếp hàng nộp đơn. Đó là bởi vì chỉ có một vài nhân viên tiếp tân so với nhiều người muốn đăng ký.

Trước đây, Yuder đã may mắn nhảy vào và đăng ký ngay trước khi thời gian đăng ký kết thúc, nhưng lần này thì không. Khi họ đến gần cuối hàng, người phụ nữ ngay trước mặt họ quay đầu lại.

"Xin chào. Hai người là ứng viên phải không?

Cô ấy trông có vẻ tức giận và lời nói của cô ấy cứng nhắc như thể cô ấy đang tranh cãi. Yuder không nhớ gì về người phụ nữ này. Cô ấy có lẽ là một trong những người đến đây vì cô ấy có khả năng không thể sử dụng trong đời thực, hoặc vì cô ấy nghĩ rằng mình đã đánh thức được khả năng của mình.

Đây là đợt tuyển dụng kỵ binh đầu tiên, nên có vô số người như vậy. Đó là một câu hỏi lẽ ra đã bị bỏ qua, nhưng Gakane đã rất vui lòng trả lời.

“Đúng vậy, mặc dù tôi đã đăng ký rồi.”

"Thật ư? Anh ở đây là vì để giúp người đàn ông bên cạnh anh sao?"

“Đại loại thế.”

Người phụ nữ liếc nhìn Yuder đang đứng cạnh Gakane.

“Vậy anh biết phải trả lời gì khi nộp đơn rồi à. Nếu được thì, anh có thể cho tôi biết được không? Tôi đã rất lo lắng về điều đó đến nỗi tôi không thể ăn bất cứ thứ gì kể từ sáng nay đấy.”

Chỉ sau đó, đôi mắt của Gakane càng dịu lại hơn vì anh nhận ra rằng vẻ mặt cứng đờ của cô ấy thực sự là do lo lắng.

“Không có gì nhiều đâu. Tên, tuổi, xuất xứ, cô có giới tính thứ hai hay không, sau đó cô có thể giải thích giới tính thứ hai của mình và quan trọng nhất chính là khả năng của cô đấy”.

Giới tính thứ hai thực sự là giới tính thứ hai của một người, ngoài giới tính hữu hình của nữ giới và nam giới.

Đó cũng là một tính năng mới bắt đầu xuất hiện sau khi Đá Đỏ sụp đổ. Ban đầu, nó được coi là lời nguyền của Chúa vì nó được thể hiện một cách tùy tiện bất kể giới tính thứ nhất. Tuy nhiên, phản ứng của mọi người sau đó đã thay đổi sau khi tiết lộ rằng hầu hết các thay đổi chỉ được thực hiện đối với những người đã đánh thức khả năng của họ.

Hoàng đế Orr và Giáo hoàng chính thức công bố quyết định đặt nó là “Giới tính thứ hai do Chúa ban tặng”. Và công chúng, những người từng lo sợ khi biết cơ thể mình sẽ thay đổi đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Dù giới tính thứ nhất là gì, giới tính thứ hai có tên là “Alpha” có thể mang thai cho một giới tính thứ hai khác có tên là “Omega”. Họ có thể bắt cặp với những người khác để sinh ra con cái, nhưng hầu hết những người thuộc giới tính thứ hai chỉ cảm thấy hấp dẫn tìиɧ ɖu͙© với nhau.

Những người được xác định là “Alpha” thường được mọi người ngưỡng mộ vì họ có thể chất đặc biệt tốt và khả năng Thức tỉnh mạnh mẽ, nhưng những người được xác định là “Omega” lại yếu hơn những Người thức tỉnh bình thường không có giới tính thứ hai.

Cả con đường và kỳ phát tình của Alpha và Omega đều trôi qua tương đối lặng lẽ. Tuy nhiên, so với lối mòn của Alpha, kỳ phát tình của Omega tỏa ra một mùi hương nồng nặc mà ngay cả những người chưa thức tỉnh cũng có thể ngửi thấy. Họ bị chỉ trích là loài động vật không cưỡng lại được ham muốn tìиɧ ɖu͙© và bị khinh bỉ ngầm.

Vì mùi hương của họ, nhiều Omega đã được sử dụng làm đồ chơi tìиɧ ɖu͙© cho giới quý tộc. Họ đã bị bắt cóc và đối xử như những thứ quý giá và bất thường vì không có khả năng làm việc đúng như những người có năng lực.

Vào thời điểm Yuder qua đời, hầu hết những người được xác định là Omega không thể vào Kỵ binh. Đó là vì nhận thức phân biệt đối xử rằng họ sẽ là những tên trộm vô dụng ngay cả sau khi vượt qua bài kiểm tra đầu vào.