Chương 16

Bề ngoài, Nathan Zuckerman không phải là một bậc thầy kiếm thuật. Trên thực tế, Yuder đã rất ngạc nhiên rằng anh ta tài năng đến mức không thể bị đẩy lùi trước những Người thức tỉnh.

Không giống như những hiệp sĩ sặc sỡ mà anh gặp ban ngày, anh có thể cảm nhận được nguồn năng lượng dày đặc phát ra từ cơ thể Nathan Zuckerman, đều đặn được tinh luyện và tích tụ trong một thời gian dài. Số lượng tương đương với các pháp sư xuất sắc mà Yuder đã từng đối mặt trong quá khứ.

Đối với các pháp sư, số lượng mana được tích lũy rất quan trọng, nhưng đối với các kiếm sĩ, chất lượng quan trọng hơn số lượng mana. Vì nạp năng lượng vào thanh kiếm khó hơn nhiều so với sử dụng phép thuật, nên chỉ mana thuần túy được lọc kỹ mới có thể nạp năng lượng vào thanh kiếm.

Để tạo ra một thứ như vậy với tư cách là một kiếm sĩ thì Nathan Zuckerman phải có những kỹ năng tuyệt vời đến mức nào chứ.

"Mình không biết là vì lúc trước mình đã gặp anh ta quá trễ... Anh ta đã rất tuyệt ngay từ lúc ban đầu rồi."

Điều này cũng có thể xảy ra bởi vì khả năng cảm nhận năng lượng của người khác của Yuder đã được phát triển một cách vô song.

Việc sử dụng khả năng không khác gì so với 13 năm trước, nhưng các giác quan của nó không hề phai nhạt ngay cả khi anh hồi quy vì nó đã khắc sâu vào linh hồn của anh rồi.

Có lẽ bởi vì đó là một mánh khóe mà anh đã học được trong một thời gian dài bằng cách gặp gỡ nhiều người quyền lực trong kiếp trước.

“…”

Yuder nhìn quanh phòng mà không uống trà mà Nathan đã đưa cho anh. Diện mạo của căn phòng không thay đổi nhiều so với trước đây. Thanh kiếm thần trên bao kiếm trong suốt phía trên lò sưởi vẫn như cũ.

"Vẫn tỏa ra những rung cảm thật khó chịu."

Yuder cố phớt lờ thanh thần kiếm khó nắm bắt như thể nó đang nhắm vào cơ thể anh kia.

"Ôi trời. Có vẻ như cậu đã đến đây trước rồi nhỉ.Ta xin lỗi vì đã để cậu phải chờ nhé ."

Đã bao nhiêu phút trôi qua rồi? Kishiar cuối cùng đã quay trở lại. Nathan, người mở cửa, cởi bỏ áo khoác, găng tay và sắp xếp chúng mà không nói một lời nào. Một công tước đế quốc không có người hầu theo hầu, nhưng mọi việc đều do phụ tá của anh ta lo liệu.

Thật kỳ lạ, nhưng Yuder biết anh ta đã làm điều đó trong quá khứ nên anh quyết định không nói gì cả.

“Ồ, là chè ngao này. Đã đến mùa của chúng rồi sao? Kỹ năng pha trà của Nathan rất xuất sắc nên cậu có thể yên tâm tận hưởng nó đấy. Đừng nói với ta là cậu ấy đã bỏ thứ gì đó vào trong rồi nhé?”

"Không có, thưa ngài."

“Hahaha. Ta chỉ đùa chút thôi mà."

Khi Kishiar ngồi trước mặt Yuder, một mùi thơm thoang thoảng phả vào mũi anh. Anh nghĩ đó là một loại xà phòng thơm cao cấp dùng để tắm, nhưng thứ anh ngửi thấy sau đó là mùi nước hoa nồng nặc còn vương lại. Yuder ngay lập tức gồng cứng vai và hướng mắt về phía anh ta.

Đầu mái tóc vàng của Kishiar hơi ướt.

“Chắc ngài đã tắm rồi nhỉ.”

"Hửm? Ồ. Đúng rồi. Cậu có đôi mắt tốt thật đấy."

Kishiar mỉm cười khi vuốt tóc. Nhưng Yuder lại không cười đáp lại.

"Đó là một loại nước hoa phổ biến đối với các quý cô. Mình chắc chắn về điều đó.’

Làm sao mà mùi nước hoa của ai đó vẫn còn trên người anh ta và sẽ không bị xóa đi ngay cả khi đã tắm rửa chứ? Kishiar la Orr đã gặp ai và làm gì? Yuder cũng có thể đoán đại khái ra được rồi.

‘Anh ta nói họ đã có một khoảng thời gian rất vui vẻ…’

Mặc dù những tin đồn về Kishiar không tốt nhưng anh ta vẫn luôn nổi tiếng trong giới quý tộc. Bởi vì anh ta là kiểu người có vóc dáng tự tin và vẻ ngoài xinh đẹp như đứa con của Chúa mà.

Anh ta nổi tiếng vì anh ta đã không từ chối những cám dỗ đổ dồn lên mình.

Yuder nghĩ Kishiar đã sống lặng lẽ sau khi trở thành chỉ huy trong ký ức quá khứ của anh ấy, nhưng anh ấy đoán rằng anh ấy lại đoán trật nữa rồi nhỉ.

Dù sao thì, đó không phải việc của Yuder. Tuy nhiên, anh ta chỉ nghĩ rằng một trò chơi lửa cầm kiếm như vậy sẽ giúp tăng mệnh lệnh của anh ta mà thôi.

“Tại sao ngài lại triệu tập tôi đến đây vào giờ này vậy.”

“À, đúng rồi. Ta triệu cậu đến là để nói về những gì đã xảy ra ngày hôm nay.”

Kishiar nhấp một ngụm trà.

“Lần này may mắn là ta đã đến đúng lúc và mọi chuyện đã kết thúc tốt đẹp. Nhưng sự xuất hiện của ta đáng lẽ không nên xảy ra mới đúng. Hoặc có lẽ do ta đã không đứng lên để bảo vệ cậu chăng. Tại sao cậu lại làm một chuyện liều lĩnh như vậy chứ? Ta đã nghĩ rằng cậu không phải dạng người sẽ làm ra một hành động liều lĩnh như thế đâu đấy.”

“…”

“Kiolle da Diarca đúng là có những hành động và phát ngôn gây khó chịu đến các cậu. Nhưng dù gì cậu ta cũng là người thuộc dòng dõi quý tộc thượng lưu đấy.”

Kiolle da Diarca là ai? Chỉ vài giây sau, Yuder mới nhớ ra rằng đó là tên của hiệp sĩ mà anh đã gặp trong ngày hôm nay.

Anh đã quyết định nhớ lại những gì anh đã làm với chàng hiệp sĩ trẻ và quên đi phần còn lại. Nó thực sự đã trôi tuột ra khỏi đầu của anh. Điều đó có nghĩa là bộ não của anh không cảm thấy tên đó chính là thứ anh cần phải ghi nhớ.

“Tôi đã hành động như vậy bởi vì tôi nghĩ rằng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra một lần nào nữa, vì vậy sẽ ổn thôi.”

“Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra sao?”

Kishiar hỏi lại với vẻ mặt quan tâm.

"Điều đó nghĩa là gì thế?"

“Phía tôi mạnh hơn bên đó rất nhiều. Bên cạnh tôi, còn có rất nhiều thành viên khác có thể giành chiến thắng ngay cả khi những hiệp sĩ đó tập hợp lại và đâm lén sau lưng họ. Đó là giới hạn chúng tôi có thể làm với bất cứ điều gì có thể xảy ra trong tương lai mà thôi.”

“Ý của cậu là, cậu không cần đợi ta tới, vì cho rằng phe của cậu mạnh hơn nhiều sao?”

"Đúng vậy."

"Thú vị thật đấy."

Kishiar phá lên cười.

“Vậy cậu định giải quyết vấn đề của mình với Kiolle da Diarca như thế nào đây? Gia đình cậu ta đã gây áp lực lên chúng ta và nói rằng họ muốn trừng phạt cậu đấy ”.

“Ý ngài muốn nói là tôi đang gặp rắc rối sao?"

Thay vì trả lời, Yuder đưa ra một câu hỏi ngược lại.

"Nếu chuyện của tôi thực sự gây rắc rối cho sư đoàn, ngài có thể đuổi thẳng tôi ra ngoài."

“…”

Nụ cười của Kishiar dày hơn một chút. Anh ta úp mặt vào tay trên tay vịn của chiếc ghế. Đôi mắt đỏ ánh lên qua mái tóc vàng.

“Cậu đã vượt qua bài kiểm tra Kỵ binh, nhưng cậu lại không có tình cảm gắn bó với nơi này nhỉ.”

“…”

Đối với Yuder, sẽ tốt hơn nếu tương lai không diễn ra như trước đây nữa. Bị đuổi khỏi đây không có nghĩa là trường hợp kia sẽ biến mất.

Ngược lại, nếu anh rời đi, cơ hội để Kishiar ở lại làm chỉ huy của Kỵ binh có thể lớn hơn. Đó không phải là một kết quả tồi nếu anh nghĩ về nó.

“Đã lâu rồi ta mới được thấy một người không hề ngần ngại mà nói ra lời vừa rồi đấy. Cậu đã luôn không sợ hãi như vậy sao?

"…Tôi đoán vậy."

Nhìn lại ký ức của mình, Yuder đã từng nhận được những đánh giá tương tự từ Kishiar trong quá khứ.

[… Yudrain, em quá can đảm, đó mới chính là vấn đề lớn nhất đấy. Nhưng đó lại là điều khiến ta…]

"KHÔNG."

Bằng cách nhắm mắt lại, Yuder đã buông bỏ một ký ức vô nghĩa về quá khứ. Không, tương lai đó sẽ không bao giờ đến. Anh không cần phải nghĩ về điều đó bởi vì anh sẽ không để nó trở thành hiện thực đâu.

“Sao đột nhiên trông cậu cứng đờ lên thế? Như thể ta vừa hỏi điều gì đó mà ta không nên hỏi vậy.”

"Không, không có chuyện gì cả đâu. Không quan trọng nếu họ có ác cảm với tôi. Tôi sẽ tự chăm sóc lấy bản thân mình để không làm ảnh hưởng đến sư đoàn.”

“Ha ha. Nathan, cậu có nghe cậu ấy nói gì không? cậu ấy nói sẽ tự mình giải quyết chuyện này đấy.”

Kishiar lại phá lên cười.

“Không ngờ đây lại là lời nói xuất phát từ một thường dân mồ côi đấy, như thể cậu ấy có thể đánh bại một gia đình công tước vĩ đại đã tồn tại hàng nghìn năm vậy. Thật sự rất thú vị đấy chứ."

“…”

Đôi mắt xanh băng giá của Nathan liếc nhìn khuôn mặt của Yuder. Một lúc sau, anh ta lại quay mặt về phía trước.

“Ta tự hỏi không biết tại sao cậu lại tự tin cho rằng sức mạnh của bản thân là rất to lớn nhỉ. Từ những gì ta đã thấy cho đến nay, thì chẳng phải sự tự tin mà cậu đang có có hơi cường điệu quá hay sao. Hay cậu thực sự nghĩ rằng mình có thể giành chiến thắng trước ta?

Chống lại Kishiar la Orr ư? Đó là một cuộc nói chuyện rất nguy hiểm đấy. Nếu ai đó khác nghe thấy, Yuder sẽ bị báo cáo về tội âm mưu ám sát gia đình hoàng gia. Nhưng anh thực sự tập trung hoàn toàn vào ý nghĩa bên trong câu nói ấy.

Liệu Yuder có thể giành chiến thắng nếu đấu với Kishiar không?

Kỹ năng của Kishiar mà Yuder đã thấy trước đây hầu như chỉ giới hạn ở khả năng thể chất. Một người dường như có một sức mạnh to lớn và khả năng phòng thủ ma thuật cao, vì vậy nếu Yuder chiến đấu trực tiếp với anh ta, điều đó sẽ rất khó khăn.

"Và cũng không phải là chúng ta sẽ dốc hết sức mình để chiến với nhau hay gì cả... Mình đoán anh ta có lẽ là người duy nhất mà mình từng thấy chưa dốc hết sức mình trên một cuộc chiến."

Tuy nhiên, Yuder có lẽ cũng là người duy nhất biết khả năng của Kishiar ở một mức độ nào đó. Có thể bởi vì anh đã đi theo anh ta khi anh còn là phó chỉ huy.

Kishiar là kiểu người lãnh đạo thường xác định tình hình và đặt những tài năng cần thiết vào đúng chỗ khi có một sự cố xảy ra, vì vậy anh ta cực kỳ ít có khả năng tự mình ra tay để xử lý vấn đề.

Hoàn toàn trái ngược với Yuder, người sẽ bước lên trước cấp dưới của mình và càn quét sạch tất cả.

"Mình đã từng thấy một hoặc hai kỹ năng mà anh ta đã sử dụng, nhưng anh ta chưa bao giờ sử dụng tất cả chúng cùng một lúc cả... Nghĩ lại thì, mình cũng chỉ mới nghe nói về nó thôi chứ chưa bao giờ được tận mắt chứng kiến hết."

Chính trong nhiệm vụ Lấy lại đá đỏ khi ấy, Kishiar được biết đến là chủ nhân của thanh kiếm thánh. Yuder không tham gia nhiệm vụ và không biết chi tiết về những gì đã xảy ra, bởi vì tất cả những người đã từng ở đó được lệnh không bao giờ được phép nói về nó nữa.

Sau đó, người ta nghe nói rằng Kishiar lần đầu tiên rút thanh kiếm thánh của mình để đối phó với cuộc tấn công bất ngờ của kẻ thù, và tình hình ngay lập tức được giải quyết.

Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng anh ta sử dụng thần kiếm theo như Yuder được biết.

Điều gì sẽ xảy ra nếu Kishiar sử dụng tất cả kỹ năng của mình cùng một lúc và thậm chí còn cầm cả thánh kiếm nữa?

‘Mình không biết sức mạnh của thanh kiếm mới sẽ hoạt động như thế nào… Có lẽ nó sẽ giống với việc sử dụng các kỹ năng hiện có dễ dàng hơn cũng nên.’

Trong quá trình đào tạo, Kishiar không trực tiếp thể hiện kỹ năng của mình mà chủ yếu chỉ tham gia giảng dạy thôi. Có một giới hạn đối với khả năng tưởng tượng mà anh không biết.

"Tôi không biết. Vì tôi thậm chí còn chưa biết rõ hết khả năng của ngài là gì, thưa Chỉ huy.”