Chap 21 - Tối ngày 4/10
Một ngày tồi tệ, L đang giận em, em sẽ đánh mất tất cả nếu như nói không vừa lòng L và rồi sẽ bị tấn công từ nhiều phía...
Tối đó ăn cơm, mặt L nặng trĩu, ủ rũ, lơ đãng đến nỗi em không nhận ra nổi L thường ngày hoạt bát, vui nhộn... Ôi zời ơi chỉ là hiểu lầm thôi mà, em tưởng rằng lần trước nói rõ với L rồi L sẽ hiểu mà bỏ qua nhưng giờ chắc hỏng hết cám lợn rồi. Mẹ em thì cứ nháy mắt em vì biết em chưa nói gì với L, L không nói gì cứ cặm cụi ăn mà có ăn được gì đâu, vài miếng mẹ em gắp cho thì hết, ngồi cho có lệ nhưng mà được lúc thì L đi lên phòng. Em cũng không muốn ăn nữa, đi lên phòng theo L mà không dám, cứ đứng ngoài cửa thôi, vào rồi biết nói gì, nói rồi L không hiểu thì biết nói gì nữa...
Rồi bỗng cửa mở, L bước ra, đôi mắt đỏ chót, nước mắt vẫn rơi hai khóe mắt. Cả em và L đều đứng sững lại một lúc rồi L cúi mặt xuống vì một lí do gì đó, ngại chăng? ngại vì thấy L khóc chăng? L đóng sập cửa lại, may quá không khóa. Em đi vào thì thấy L ngồi ôm cái gối thút thít một mình. Chẳng biết phải làm sao cả nhưng cũng phải tiến lại ngồi gần cái đã, vừa ngồi xuống giường thì L quát.
L: Anh đi ra, để tôi một mình.
Em:... Anh...Anh... – Em luống cuống
L: Anh em cái gì, đi ra – Quát to hơn
Em: Em nghe anh giải thích đã, nghe anh nốt lần này thôi.
L: Không nghe gì hết, anh đi ra, nhanh... – RỒi cầm cái gối cứ thế đánh em
Em hơi ức chế và bực tức khi nói nhỏ nhẹ L không chịu nghe, rồi lấy hết can đảm của một thằng đàn ông để phản bác lại.
Em: Em hết yêu anh rồi đúng không?
L nhìn em, không nói gì, lại ôm cái gối thút thít nấc từng đợt. Em lại hỏi lại.
Em: Em hết yêu anh rồi đúng không? – Nói to hơn và nhấn mạnh
L: Em...em...
Em: Không chứ gì, hiểu rồi. – Quay mặt và nhấc đít đi, nói không nghe thì phải thế. Em cũng hết kiên nhẫn rồi.
Đi được một đoạn thì thấy uỳnh uỳnh từ phía sau, em chả biết thế nào nhưng có tiếng chạy nhanh và tiếng chân to lắm, quay ra xem thì L từ đằng sau ôm em luôn. L hơi nhún người lên để đầu tựa vừa vào vai em rồi nói.
L: Em yêu anh mà – Vẫn nói trong tiếng nấc, nhưng không khóc nữa, cười rồi. Nhưng nước mắt thì đọng lại trên má, má thì đỏ hồng nhìn đáng yêu lắm.
Em: Đấy, thế có phải yêu không. Nói thì cứ bướng không cho anh giải thích cơ – Lau nước mắt cho L, L vẫn thút thít nhưng buông ra rồi không ôm nữa, rồi 2 đứa ngồi xuống giường.
L: Ôm nhau giữa thanh thiên bạch nhật thế thì ai mà chẳng bực, mẹ anh còn bực ấy chứ đâu phải mình em. Híc.
Em: Thế giờ có bực nữa không? – Vừa nói vừa đùa
L: Không, nhưng anh phải nói đi. – Nói hết câu L luồn vào nách rồi ôm em lúc nào không biết.
Em: Nói gì cơ
L: Thì đấy, giải thích đấy?
Em: À, thì V về quê, anh vẫn chưa nói với V về chuyện của anh với em nên vẫn vô tư gọi anh đi chơi. Anh cố từ chối rồi mà không được nên phải đi thôi, còn V ôm anh, thì anh cũng không thể nào buông ra được bởi vì sướиɠ lắm. Hehe
L: Thế sau đi mà ôm chị ý đi – Lại dỗi, buông tay khỏi em rồi nằm ra góc bên kia giường
Em: Thôi đùa tí mà – Lại lôi lại rồi ôm em tiếp.
Em: Sau mà không cho giải thích là bỏ luôn nhé, không có yêu đường gì hết. Cứ mỗi lần em giận thế này là anh tổn thọ đấy.
L: Rồi biết rồi, yêu lắm ý.
Rồi L chủ động hôn em, hôn môi chứ éo chơi hôn má... Môi của L thật nồng cháy, quyến rũ mà em cảm thấy phê lắm, nấu cháo lưỡi nên quấn vào nhau lúc nào không biết, cái này gọi là hôn kiểu Pháp đúng không các thím. Đấy em diễn tả thế thôi chứ còn sâu xa hơn thì nó chả khác éo gì 18+.
Em: Nãy không ăn gì có đói không?
L: Em không, coi như giảm béo luôn. Hihi
Em: Ừ tối cấm bảo anh đi nấu mì cho nhé.
L: Rồi, hihi ông tướng.
Rồi giờ đến em chủ động, nhưng chỉ là hôn nhẹ thôi, không lâu cũng không nấu cháo lưỡi. Thế rồi xong em xuống rửa bát, ôi mệt vồn, em cũng thấy để L rửa bát mãi cũng thấy thế nào, nên nay phải ga-lăng tí. Rửa bát xong con TL vừa lúc sang, nó rủ thằng Đ.A đi chơi, chắc chắn là thế vì 2 đứa giờ quấn lấy nhau suốt. Em nghi lắm nhưng mà thế chắc cứ nghỉ hè lễ tết gì nó cứ nằng nặc đòi bố mẹ xuống đây chơi thì chết à.
Thằng Đ.A thì cười tít cả mắt, em cũng chẳng bảo được bọn này nên kệ chúng nó muốn làm gì thì làm. Em lên phòng chơi với L, tính rủ đi chơi nhưng cả 2 đều mệt rồi...
P/s: Thôi cũng chả có gì nên dừng nhá, em đi ngủ đây mai còn đi học. Mai có gì em RV tiếp ngày mai cho các thím. Bật mí là con TL khóc lúc đưa thằng Đ.A đi đấy=)). Đúng là trẻ con, vui tính vler =))