Xin Lỗi... Anh Yêu Em


Chap 19 - Ngày 4/10
Sáng dậy như bao ngày, 9h. Hôm nay L không gọi em dậy nữa nên em được một giấc no nê, em VSCN xong mới xuống. Xuống dưới nhà thì mẹ em đang thêu thùa cái gì ấy, không thấy L đâu em mới hỏi.

Em: L đâu rồi mẹ? – Nhìn ngược nhìn xuôi

Mẹ: Đang đi giặt đồ trên tầng 3 ấy.

Em chạy vội lên tầng, mà lúc dậy chả thấy thằng Đ.A với con TL đâu, thôi xong kiểu này nó cua được con em họ mình rồi. Lên đến nơi, thấy L đang chăm chú giặt đống quần áo, mà chỉ có quần áo của em, L với thằng Đ.A. Em vòng tay ôm từ đằng sau.

Em: Nay vợ yêu chăm thế.

L: Ơ cái anh này, bỏ ra em đang giặt đồ – Cười tít mắt.

Em: Thơm cái đã – EM chu mỏ ra

L: Thôi lượn đi, toàn dụ dỗ người ta. – Vẫn cười

Em chả nói gì rồi cứ thế hôn trộm cái rồi tđn bị quát.

L: Đi ra đi.

Em: Ơ thế có thích không?

L: Có – Lại cười

Em đi xuống dưới nhà, chán chẳng có gì làm lướt facebook mà chả có gì hot, rồi mặt bàn rung, cái loa thùng cạnh máy tính cứ réo réo em đoán là có ai gọi rồi hiện lên V is Calling...

Em: Alo.

V: Tớ ở quê rồi này.

Em: Ừ – Tại chả biết nói gì nên em nói cộc lốc thế, chứ thực ra cũng chẳng muốn gặp V.

V: Sao thế, ra đây chơi với tớ đi – Em thấy giọng V rất vui từ đầu dây bên kia.

Em: Ơ nhưng mà...

V: Nhưng nhị gì, tớ ở chỗ abc đấy cũng hơi xa nhà cậu thôi nên đến nhanh đi

Tắt mẹ máy luôn chưa kịp cho em nói gì, thôi chết mẹ tôi rồi. Còn mỗi con xe đạp điện ở nhà mà đi thì nhây nhếch lắm, thôi cũng có lựa chọn nào khác nữa đâu, gần đi thì cũng bảo mẹ nói với L là em ra ngoài chút. Cưỡi con xe đạp điện lên và đi, được một đoạn đi qua thành cổ thì thấy 2 bóng người quen quen, định mệnh con TL với thằng Đ.A, thôi bỏ mẹ mới 1 ngày mà chúng nó hẹn hò luôn rồi, bà già nó nhìn mặt ngu ngu đần đần mà tán gái kinh ra phết. Em đi ngay sau chúng nó, rồi phóng lên trước quay sang nhìn đểu từ con TL tới thằng Đ.A.

Em: Ây cái đôi này, tí tao về mách mẹ mày nha TL – Cười đểu

Đ.A: Anh đi đâu đấy?

Con TL ngại, cúi mặt xuống rồi quay đi chỗ khác không nói gì, sợ bắt gặp em nhìn nó hay sao ế.

Em: Anh ra nhà bạn, thế chúng mày đi đâu đây?

Đ.A: À em với "người yêu" em đi lượn, hehe. – Nó bạo vler, TL thì đằng sau cứ thế đánh vào lưng nó mà cười tít cả mắt đáng yêu phết.

Em: Ờ thôi đi đi, anh ra đây chút anh về.

Em chào 2 đứa nó rồi đi, cũng phải 2km nữa mới tới mà cảm giác gần vãi lìn, nhà V thì em biết rồi nhưng chuyển đi chỗ khác, giờ bỏ không... Đi chừng 5 phút đến nơi, em dò mãi mới ra cái địa chỉ vì khu này em cũng không đến nhiều. Đến nơi thì là một căn nhà 2 tầng, nhìn là biết mới xây nên sơn vẫn còn nhìn sáng lắm,em không dám vào nên gọi V ra, cũng qua loa mấy câu kiểu gọi V ra thôi. Được một lúc thì V đi ra, nhìn hôm nay V xinh lắm, mặc váy, tết tóc, không cần tô son chát phấn nhưng thế này cũng đủ làm em chết đứng rồi tại V trước giờ đã trắng sẵn. V tiến lại gần em rồi nói kiểu khıêυ khí©h.

V: Ơ nay lại đi xe này à, sành điệu nhể, hahaha – Nói to với cười to lắm làm em ngại, chỗ này lại nhiều người qua lại

Em: Không đi thì xuống.

V: Có, hihi.

Em: Mà đi đâu?

V: Cậu ăn gì chưa, tớ vừa về nên chưa ăn gì?

Em: Giờ này còn hỏi, nhưng mà chưa. Hay đi ăn bánh mì nhé.

Ầm ừ mấy câu rồi đi, thế ếch nào V ôm em luôn khi bánh vừa lăn. Em ngại, không phải sợ người ta nhìn mà là sợ TL với Đ.A nó gặp thì chắc em chết, mong chúng nó không gặp em với V là được.

Rồi đi một đoạn, chọn một chỗ thật kín mà chẳng có, thế là lại phải vào cái quán gần chỗ Thế Giới Di Động ngồi ăn, chỗ này là cái chỗ khá quen thuộc của em và lũ bạn cờ hó, đi học về là kiểu gì cũng vào đây ăn bánh mì kẹp thịt. Mà ăn một cái đối với em và V là không đủ, cứ phải chén đến 2 cái mới đúng quy trình, đến cái thứ 2 thì V quay sang hỏi em.

V: Trưa cậu qua nhà tớ ăn cơm nhé. – Vừa ăn vừa nói

Em: Thôi, ngại lắm

V: Có ông bà tớ thôi chứ có ai đâu?

Haizzz, ông bà ơi là ông bà, ngày xưa ông bà ở lại nhà cũ có phải con dễ tìm không, có phải con đã có thể quay lại với V rồi không. Giờ thì mặc cho em và V vẫn còn tình cảm với nhau, nhưng giờ thì không thể được. L cũng đã biết nhưng vẫn không nói gì và mặc cho em giải quyết, em cũng không muốn phụ lòng của L. Ôi mẹ kiếp...

Em: Trưa nhà tớ có việc rồi, để hôm khác đi.

V không nói gì, nhưng sâu trong đôi mắt kia có một chút gì đó rất buồn, V chắc cũng biết giờ em đang lạnh nhạt với V, ngày trước thì ngày nào cũng nhắn tin gọi điên kể cả lúc rảnh lúc bận. Giờ từ lúc gặp V đến giờ em đã chủ động gọi hay nhắn tin cho V đâu. Haiz.

V và em ăn xong, em gửi tiền rồi đưa V về, V thì vẫn cái tư thế cũ, vẫn ôm em như đúng rồi may mà cái quãng đường ấy em không gặp 2 đứa kia. Trên đường V có nói t3 mới lên HN, em cũng chẳng nói lại gì nên cứ thế đi thôi, đến nơi chào nhau rồi V chạy vào nhà nhanh lắm. Em cũng đi về nhà luôn

hơn 10h30 về đến nhà, TL với Đ.A cũng về nhà rồi.

Thêm Bình Luận