Chương 1.3

Đầu óc của Chung Lê dường như là một mớ hỗn loạn, cô lắc trái lắc phải, huyệt thái dương cũng theo đó mà giật giật.

Chân cô bị bó thạch cao không di chuyển được, vết thương ở tay cũng động nhẹ một cái là đau.

Nhưng cơn đau này lại không giống cơn đau trong đầu. Một bên là dữ dội và liên tục, một bên là chậm rãi, thỉnh thoảng sẽ đau đớn mãnh liệt một lần.

Chung Lê là một người vô cùng nhạy cảm, không chịu nổi dù chỉ là một chút đau đớn, chứ đừng nói là cả người đầy vết thương như thế này.

Cô nhắm mắt lại, nắm chặt bàn tay không bị thương lại, đôi môi mỏng mím chặt.

Nước mắt của cô cứ thế trào ra, lăn dài trên khóe mi.

Hu hu, nhớ mẹ.

Phải mất một khoảng thời gian cô mới có thể hiểu và tiếp nhận được chuyện mình bị mất trí nhớ.

Trong não bộ của cô giống như có một cuộn băng cassette, có rất nhiều giọng nói đan xen vào nhau, lúc gần lúc xa.

Có đôi khi có rất nhiều người đang nói chuyện cùng lúc, tiếng của người này át mất tiếng của người kia, vô cùng ồn ào, không thể nghe nổi ai đang nói gì, mơ hồ và lộn xộn.

Nhưng cũng có đôi khi người ta đứng ngay ở bên cạnh cô mà nói, từng câu từng chữ vô cùng rõ ràng.

Không có quy luật, không có hình ảnh.

Phải tốn rất lâu thời gian thì cuộn băng lộn xộn và rối tung đó mới có thể thẳng ra lần nữa, sau đó bắt đầu hoạt động trở lại.

Tựa như thủy triều đang dâng lên, những âm thanh này từng câu từng chữ như những que diêm, bùng cháy lên ngọn lửa trong lòng cô.

Có lẽ là vì đầu cô bị va chạm mạnh nên trí nhớ của cô chỉ là những mảnh vụn chắp vá, mỗi mảnh vụn khi nhặt lên đều sẽ nổ tung.

Ngọn lửa này đánh thức tâm trí của Chung Lê, khiến những sự lộn xộn kia dần dần thể hiện ra quy luật, những mảnh vụn cũng dần được ghép lại.

Gia cảnh nhà cô nghèo khó, cha mất sớm, chỉ còn lại cô và người mẹ yếu đuối của mình.

Hai mẹ con cô cứ thế sống nương tựa vào nhau. Từ nhỏ cô đã sống trong cảnh nghèo khó, bị người khác bắt nạt.

Sau đó, cô gặp được chồng của mình. Lúc đó, cô cứ tưởng rằng cuộc đời đen đủi của mình cuối cùng cũng có được một lần may mắn. Người đàn ông đó vừa đẹp trai lại vừa nhiều tiền, rất có sức hấp dẫn. Cô bị anh ta thu hút, nhanh chóng rơi vào biển tình ái, rồi cuối cùng nắm tay anh ta bước vào cung điện hôn nhân.

Chồng của cô rất đẹp trai, lại cực kỳ nhiều tiền, gia thế vô cùng hiển hách, lại có năng lực xuất chúng, giống hệt như nam chính trong những câu chuyện tiểu thuyết vậy.

Có rất nhiều người hâm mộ và đố kỵ với cô, bọn họ nói cô đũa mốc mà chòi mâm son, nói cô may mắn ba đời mới có thể được gả vào một gia đình giàu có như thế.

Xét về mặt lý thuyết thì Chung Lê đúng là một người vợ hạnh phúc viên vãn, chồng đẹp, gia thế khủng.

Nhưng đó chỉ là lý thuyết mà thôi, còn sự thật thì tình yêu đẹp đẽ đó không hề đến với cô.

Chỉ có một mình cô biết là ngay sau khi kết hôn thì cuộc sống của cô không hề đẹp được như trong mắt người ngoài tưởng tượng.

Gia đình chồng cô có địa vị rất cao, sau khi kết hôn thì mọi người yêu cầu cô trở về nhà quán xuyến việc gia đình. Chung Lê ôm theo khát vọng về một tương lai hạnh phúc trở về, chăm chút cho gia đình, lo liệu mọi việc trong nhà ngăn nắp, toàn tâm toàn ý yêu thương chồng, chăm sóc tỉ mỉ, dịu dàng như nước.