Chương 12.1: Người yêu tôi là người nổi tiếng

"Lượng Lượng, Lượng Lượng, không nói nữa, lãnh đạo tổ chức cho bọn mình đi ăn mừng. Mình sẽ ăn món cá sống của mấy con bé người Nga. Nào, hô một tiếng cuối cùng với chị nào, Sao chổi của trận đấu biến đi!".

Tôi bị cảm xúc của cô ấy cuốn theo, cũng chẳng bận tâm đến việc Khang Tử Huyền ở đây, giọng khàn khàn vui vẻ kêu to vào điện thoại cùng với Phi Ca, "Sao chổi của trận đấu biến đi!".

Sau khi dập điện thoại, thế giới cuối cùng cũng khôi phục lại sự tĩnh lặng vốn có. Tôi cầm điện thoại lặng lẽ ngồi xuống, im lặng vài giây rất ăn ý với Khang Tử Huyền, sau đó hắng giọng chỉ vào bức ảnh chụp trên tường nhăn nhó nói, "Người. người yêu tôi. Người nổi tiếng đấy, người yêu tôi là người nổi tiếng.".

Nếu Phi Ca ở Nhật Bản xa xôi mà nghe được tôi nói về thân phận của mình như vậy, không biết cô ấy còn ăn được cá sống không đây!.

Khang Tử Huyền híp mắt nhìn khiến tôi đâm ra chột dạ, không dám nhìn lại.

"Sao chổi của trận đấu?" Anh ta mỉm cười giống như những thứ khác chỉ là phụ, chỉ có việc ấy mới thú vị nhất.

"Việc ấy nói ra hơi dài." Tôi hơi nghiêng về phía anh ta, quyết định cố gắng rửa sạch nỗi oan của Phi Ca. Tôi nói, "Người. người yêu tôi, cái người tên là Phi Ca ấy, cũng có một quãng thời gian đặc biệt kỳ lạ, chắc là bắt đầu từ mùa xuân năm ngoái. Chỉ cần cô ấy vào sân thi đấu, dù là trận lớn hay trận nhỏ, kết quả đều thua. Ví dụ như một trận đấu bình thường khi bọn họ thắng chắc rồi, chỉ cần cô ấy vào sân một cái là đội đối phương sẽ cải tử hoàn sinh. Phi Ca thê thảm lắm, quãng thời gian đó huấn luyện viên nhìn cô ấy giống như là thấy Osama bin Laden[1] vậy, chỉ thiếu nước quỳ xuống với cô ấy thôi. Lãnh đạo của cô ấy còn lo lắng hơn. Đội Brasil đã đoạt cúp vô địch hai lần liên tiếp, lãnh đạo đội ngày nào cũng nằm mơ phẫu thuật rồi gửi cô ấy đến đội Brasil. Nhưng trời không chiều lòng người, dạo gần đây đây vẫn chưa nghe nói người châu Á có thể phẫu thuật thành người Nam Mỹ. Phi Ca buồn bực đến mức. tự kỷ.".

[1] Tên đầy đủ là Osama bin Mohammed bin Awad bin Laden, là một người theo đạo Hồi chính thống và là người sáng lập ra tổ chức vũ trang al Qaeda, là một trong 10 đối tượng bị FBI truy nã toàn cầu. Ngày 1 tháng 5 năm 2011, Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama tuyên bố trên truyền hình toàn nước Mỹ rằng cùng ngày đó bin Laden đã bị quân Hoa Kỳ gϊếŧ chết tại Abbottabad, Pakistan, và rằng Hoa Kỳ đang giữ xác của ông ta.

Khang Tử Huyền nhìn tôi mỉm cười dịu dàng, không hề có vẻ cao ngạo lạnh lùng trước đó. Lúc này đây, thái độ hiền hòa trên khuôn mặt kia nhắc nhở tôi rằng anh ta là một người biết lắng nghe.

"Lần này xem như Phi Ca cá chép vượt vũ môn." Tôi sung sướиɠ dựa người vào ghế sô pha, ngẩng đầu nhìn trần nhà, mơ mộng, "Thật ra Phi Ca về nhà bán rau cũng tốt, thật sự tôi đã ăn đủ đồ hộp rồi!".

"Bình thường cô vẫn thường xuyên ăn đồ hộp sao?" Khang Tử Huyền nhẹ nhàng hỏi.

"Đúng vậy, làm gì có thời gian mà đi mua đồ ăn, hơn nữa tôi cũng không biết làm.".

"Phương Lượng Lượng!".

"Hả?".

"Tôi muốn hỏi một chút, không biết có phải là tôi hoa mắt không. Vừa rồi lúc đi tìm bát, tôi nhìn thấy trong khe hở của tủ bát nhà cô có một "bé" nấm đang mỉm cười với tôi.".

mất mặt quá, sao lại mất mặt như thế này chứ?.