Xin Anh Hãy Luôn Hận Em [HunHan]

6.17/10 trên tổng số 18 lượt đánh giá
Tác Giả: Khuyết Danh Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Editor:Naii Couple: Ngô Thế Huân x Lộc Hàm Văn án: ___ Lộc Hàm Em luôn nghĩ, nếu có một ngày em và người gặp gỡ trên phố, người sẽ mỉm cười và chào hỏi, hay sẽ giống như một người qua đường lặng lẽ. K …
Xem Thêm

Chương 29
___ Lộc Hàm

Thế Huân đột nhiên muốn về nước, tôi đã bị sốc

"Em cũng nhớ nhà, lại nói, em cũng không nên vất vả như vậy" Anh từ sau lưng ôm lấy tôi, nắm lấy bàn tay dài và mảnh khảnh

"Thế Huân, trở về cùng mẹ anh nói cho rõ ràng đi, em cũng sẽ cùng người nhà của mình nói rõ ràng" Tôi không biết mắt tại sao lại mở căng ra

"Được, chúng ta ngày mai sẽ về nhà"

Trăn trở mấy ngày, cuối cùng cũng đặt chân lên Trung Quốc, tôi cảm thấy dây thần kinh căng thẳng của mình rốt cục cũng thả lỏng ra

Thế Huân không muốn trở về nhà, nhất định phải cùng tôi về, tôi nghĩ nghĩ, sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra, liền dẫn anh về nhà mình

Khi mẹ tôi ra mở cửa, giật mình nhìn tôi cùng Thế Huân đang nắm tay mà ngây ngẩn cả người, một lát sau mới cho chúng tôi vào

Tôi cũng không có ý định giấu diếm cái gì, liền đi thẳng về chuyện của tôi và Thế Huân

Mẹ tôi sau khi nghe xong ngoại trừ hơi khϊếp sợ thì cũng không nói cái gì, cha tôi chỉ là cau mày đối với Thế Huân hỏi "Cậu có thể cho Lộc Hàm cái gì?"

"Em ấy muốn cái gì cháu cho cái đó"

Cha tôi nhíu mày sâu hơn "Vậy cậu nói một chút, Lộc Hàm hiện tại muốn cái gì"

Thế Huân không hiểu nhìn cha tôi, không biết nói tiếp như thế nào

"Chàng trai, ta sẽ không phản đối chuyện mấy đứa cùng nhau, thế nhưng, giả như cậu không thể cho Lộc Hàm hạnh phúc, vậy cũng xin cậu đừng cho nó tổn thương"

Nói xong một lời này, ông liền chắp tay sau lưng trở về phòng. Mẹ tôi cũng không nói thêm cái gì, chỉ là nói chúng tôi có thời gian rảnh rỗi về nhà ăn cơm, rồi cũng trở về phòng

Tôi cùng Thế Huân hai mặt nhìn nhau, cũng không ở thêm

Đã rất muộn khi tôi trở lại căn phòng đi thuê của mình, Thế Huân tùy ý phẩy bụi, rồi gục trên giường ngủ thϊếp đi

Tôi dọn dẹp đơn giản một chút để chuẩn bị ngủ, nhìn Thế Huân mặc áo khoác ngủ có chút không thoải mái, liền qua giúp anh cởi ra

Một chiếc lọ từ trong túi áo anh rơi xuống, tôi dựa vào ánh đèn mờ mờ mà nhặt lên xem, là thuốc của Thế Huân, chỉ còn 4 viên

Thời gian đã qua lâu như vậy rồi

Tôi ở bệnh viện vì hay xin nghỉ nên mất việc, lại thành người thất nghiệp, tôi nên làm gì để thay đổi vật chất và duy trì sự sống đây

Ngôi nhà kẹo và lâu đài hạnh phúc vĩnh viễn chỉ tồn tại trong truyện cổ tích, hiện thực hung hăng sẽ dạy dỗ bạn, để bạn có thể thấy mình đáng thương bao nhiêu

Rõ ràng không còn gì cả, nhưng vẫn nói có thể cho bạn mọi thứ

Thật là buồn cười

Thêm Bình Luận