Xin Anh Hãy Luôn Hận Em [HunHan]

6.17/10 trên tổng số 18 lượt đánh giá
Tác Giả: Khuyết Danh Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Editor:Naii Couple: Ngô Thế Huân x Lộc Hàm Văn án: ___ Lộc Hàm Em luôn nghĩ, nếu có một ngày em và người gặp gỡ trên phố, người sẽ mỉm cười và chào hỏi, hay sẽ giống như một người qua đường lặng lẽ. K …
Xem Thêm

Chương 2
___ Lộc Hàm

Có một lĩnh vực Toán học phỏng đoán gọi là: Sixoegrees of Separation, phiên dịch tiếng Trung lý thuyết không gian sáu độ, nghĩa là bạn và bất kỳ người lạ nào cách nhau không quá năm người.

Lý thuyết này là thực tiễn hoàn hảo giữa anh và em

Chủ nhật này tôi đến nhà cậu ăn cơm, đến trạm 5 xe dừng lại, cửa mở, anh ấy bước lên

Thứ cho tôi ngốc, tôi thực sự không cách nào hình dung được cảm xúc của mình vào lúc đó, đột nhiên cảm thấy mình nên toàn bộ cúi chào Thượng Đế, Như Lai, Quan Âm một lần

Tay cầm cốc trà sữa run như là cái sàng, nhịp tim như bùng nổ vậy, tiết tấu dày đặc như tiếng trống của ban nhạc Rock

Anh ấy đứng cạnh tôi nghe nhạc, cơ thể thuận theo từng giai điệu.

Khẩn trương, răng lại run lên

Một lát sau anh nhìn về phía bên này một chút, tôi gắng gượng cơ thể đứng thẳng nhìn về phía trước, giống như một người lính gác vậy, tôi nghĩ

Mình sắp khóc đến nơi rồi

Đến trạm xuống nhà cậu, tôi xuống xe, anh ấy cũng xuống xe, tôi hướng bên phải đi, anh ấy cũng hướng bên phải đi, tôi tiến vào khu tiểu khu, anh ấy cũng tiến vào khu tiểu khu. Dừng trước cổng, anh ấy cũng dừng lại ngay phía sau, lại không thấy bước lên nữa

Tôi rốt cục nhịn không được, run rẩy hỏi: Anh... anh rốt cuộc muốn làm gì?

Chắc là bộ dáng của tôi khi quay lại quá lố, anh dở khóc dở cười nhìn tôi nói: Nhà bà nội tôi cũng ở nơi này.

Thực sự quá mất mặt, thật muốn đập đầu xuống đất chết đi rồi... thôi quên đi

Tôi theo sau lưng tiến vào thang máy, anh hỏi tôi ở tầng mấy, tôi nói: Tầng 14, còn anh thì sao? Tôi không dám ngước lên nhìn, chỉ nghe thấy tiếng phía trên trả lời: Tôi cũng vậy

Đứng trong thang máy mấy phút thôi đối với tôi lại như trải qua cả một thế kỷ. Lén lút nhìn lên, như một tên biếи ŧɦái. Anh giật mình nói với tôi: Sao lại căng thẳng như vậy, không nên nhìn tôi như vậy.

Ôi ~ ánh mắt của tôi nhất định làm anh sợ rồi

Cuối cùng cũng đã lên tầng 14, tôi vội vã chạy ra khỏi thang máy như tên trốn trại tâm thần, đột nhiên bị kéo lại: Tôi có phải đã gặp em ở nơi nào rồi không?

Buổi chiều hôm đó thật suốt đời khó quên mà, lúc ăn cơm cũng mất tập trung, tần suất tim đập cũng không khôi phục lại bình thường. Chuông cửa bỗng nhiên vang lên, tôi lấy tốc độ hàng trăm nét để chạy tới ra mở cửa một cái

Anh đứng trước cửa, nho nhã, lịch sự nói với mợ: Mợ à, bà nội muốn đánh mạt chược, để cho cháu tới mời.

Anh đột nhiên nhìn về phía tôi nói: Cùng đi đi

Ôi ~ tôi thực sự là quá may mắn. Anh lại tự mình mời tôi đi đến nhà anh làm khách

Tôi ngồi ở bên cạnh anh, anh đang gọt táo, tôi nghịch nghịch ngón tay, thỉnh thoảng liếc trộm một chút

Anh chớp chớp một hồi. Nhịp tim như ngừng đập một cái

Tôi cảm giác mình sắp tắc nghẽn cơ tim mà chết, đột nhiên có miếng táo bị nhét vào trong miệng

- Em chính là Lộc Hàm nhỉ

Ừm. Tôi vội vàng nhai xong miếng táo để trả lời câu hỏi của anh, nhưng anh lại mỉm cười và đưa cho tôi miếng nữa

- "Trong trường học đều đang bàn tán về em sao, nam hài so với nữ sinh xinh đẹp hơn" Anh có chút buồn cười nhìn tôi "Bây giờ nhìn lại, em thực sự là không kém so với nữ sinh đâu?"

Tôi đối với mình chưa bao giờ để bụng dáng vẻ này, nghe anh vừa nói như thế, mặt nhất thời đỏ đến mang tai

Anh ấy nói tôi lớn lên đẹp đẽ, có phải là mang ý nghĩa thích tôi không

Thêm Bình Luận