Chương 1-2
___ Lộc Hàm
Thật lâu, thật lâu, tôi đã từng có dáng vẻ như thế này
Sơ mi trắng, áo khoác màu tro, quần jean với đôi giày thể thao, mái tóc đen, nụ cười tươi vui và ánh mắt trong sáng
Và trong quãng thời gian tốt đẹp nhất đó, tôi gặp anh
Chúng tôi không học cùng một lớp, lớp học của anh là phòng học đối diện, anh ngồi ở gần cửa sổ.
Tôi mỗi ngày đều ngóng nhìn anh với dáng vẻ chăm chú nghe giảng bài
Anh là chàng trai đẹp trai nhất tôi từng thấy, tóc ngắn gọn gàng, đôi mắt như có thể nhìn thấu nhân tâm, sống mũi cao, đôi môi dụ như kẹo bông, mê hoặc, ngọt ngào
Mỗi lần nhìn thấy anh, tim lại đập nhanh hơn, thậm chí cả nhịp thở cũng sẽ hỗn loạn
Thầm mến anh mất rồi, Ngô Thế Huân, ngay từ cái nhìn đầu tiên, chính là thích anh
Nhưng là nam nhân, em hoảng loạn