Chương 2: Phát trực tiếp

Hình đại diện wechat của Lục Quyện vô cùng nổi bật, là ảnh y được cắt từ trên áp phích chiến đội TVT, mặc đồng phục lam vàng xen lẫn nhau của chiến đội, mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm ống kính.

Cho dù là độ mờ cao, cũng không cản được giá trí nhan sắc của anh.

Tay nắm con chuột của Úc Ninh tạm ngừng ở đó, chờ màn hình di động tối lại, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ là gửi nhầm rồi?

Nhìn thế nào thì Lục Quyện cũng không giống kiểu người sẽ liên lạc với đối tượng xem mắt?

Hắn lại nhìn chằm chằm điện thoại một hồi, chắc chắn không có tin nhắn mới, mới nhếch môi, bấm vào giao diện phát trực tiếp.

Trò chơi mà Úc Ninh phát sóng trực tiếp cũng là Pubg tuyệt địa cầu sinh bản máy tính, hắn chơi trò này khoảng hai ba năm rồi, cũng xem như một người kỳ cựu.

Lúc này là thời gian phát trực tiếp thường ngày của hắn, phòng phát sóng trực tiếp đã có khoảng trăm người ngồi chờ.

Chờ hệ thống nhắc nhở liên kết máy quay hoàn tất, Úc Ninh nhếch môi, cười lên theo thói quen, thuần thục chào hỏi khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, "Xin chào các bảo bối!"

Ngữ điệu nhẹ nhàng, giọng hắn vốn đã mang vẻ sạch sẽ trong suốt của thiếu niên, cố tình đè xuống, mang theo một chút giọng mũi, âm cuối nghe giống như là nũng nịu.

Bình luận lập tức càng nhiều.

【Nha nha nha, bảo bối thật đúng giờ nha!】

【Cho dù cậu có giả bộ trấn định, chúng tôi vẫn nhìn ra nha, bảo bối có phải cậu nhìn thấy chúng tôi lại xấu hổ đỏ tai không?】

Tên của Úc Ninh trên phát trực tiếp là [bạn học Bảo Đinh], fan hâm mộ cũng đều gọi cậu là bảo bối, ban đầu Úc Ninh còn không quá quen cách gọi này, sau đó phát hiện khán giả rất thích, hiệu quả không tệ, liền tùy bọn họ.

Lúc này Úc Ninh đang chờ tải game, nhìn thấy bình luận, hắn theo bản năng sờ tai, đúng là hơi nóng, ngón tay đặt trên con chuột hơi co rút, quét mắt nhìn mình trong máy quay.

Máy quay là do lúc mua máy được chủ tiệm tặng thêm, pixel không cao, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy tai bên phải có hơi ửng đỏ.

Con chuột kích trên màn hình máy tính mấy cái, Úc Ninh mới câu khóe miệng đáp lại bình luận, "Đúng vậy, lẽ nào các bạn thấy tôi lại không cảm thấy xấu hổ một chút nào sao?" Vừa nói, hắn vừa nhìn ống kính nháy mắt.

Úc Ninh có một khuôn mặt vô cùng vô tội, trắng trắng mềm mềm, chỉ nhìn mặt, căn bản không nhìn ra hắn đã là sinh viên đại học năm ba, nhất là lúc cười lên, có lẽ chính là khuôn mặt nam sinh mối tình đầu rất lưu hành hiện nay, gò má phải có một lúm đồng tiền nhàn nhạt, vừa thanh khiết vừa đẹp.

Hắn nháy mắt một cái, bình luận quả nhiên lại nổ tung.

【A a a a con trai quá đẹp! Ôi ôi ôi tôi yêu má lúm đồng tiền!】

【Lầu trên, tôi là con dâu của cô nè, mẹ chồng có thích gì không? Tôi đi mua ngay bây giờ!】

【Hoạt náo viên bán mặt làm sao lại có mặt trong khu vực trò chơi?】

【Đây chính là hoạt náo viên gà công nghiệp sao? 】

Có một vài bình luận như thế, Úc Ninh cũng chỉ nhìn sơ qua, không để trong lòng, vừa lúc game mở lên, Úc Ninh lập tức nói cho mọi người, "Hôm nay chơi hai trận đánh đôi trước, tôi mở rút thăm, trước khi phát sóng chọn vài bạn cùng chơi mấy trận đánh đôi."

Rút thăm chính là chính là cây gậy huỳnh quang mà nền tảng tặng miễn phí.

Hắn vừa nói vừa nhấn chọn mục đánh đôi.

【Chúng ta đoán thử xem lần này được mấy trận? 】

【Xem lần này phát sóng trực tiếp bao lâu, nếu như một giờ, vậy tôi đoán có lẽ là mười trận?】

【Mọi người có phải quá xem trọng Bảo Đinh rồi không? Tối ít cũng phải mười lăm trận chứ? Trừ thời gian trên máy bay, tôi cảm thấy có thể?】

【Các cậu đều thảo luận cái này à, tôi thì không giống, tôi nghĩ một lát nữa đánh đôi có thể mang bảo bối ăn gà.】

"Phải không, bình thường đều là đoán xem hoạt náo viên có thể mang thủy hữu (đồng đội chơi kém) ăn gà không, mọi người lại đoán tôi mấy phút thì hoàn thành? Không thể cho tôi chút lòng tin sao?” Úc Ninh vừa phản bác, vừa nhìn địa điểm rơi xuống đất.

Hắn chọn bản đồ ngẫu nhiên, bản đồ này lại đúng là bản đồ hắn ghét nhất, tuyết địa đồ.

Tuyết địa đồ không chỉ trắng ở khắp nơi khiến mắt khó chịu, còn rất dễ vừa rơi xuống đất liền gặp người.

Ván này không tốt lắm.

Vừa mới đi vào, đồng đội liền mở mic.

"Nghe được không?" Là một giọng nói thô mang ráp mang theo dòng điện.

Úc Ninh bị dòng điện truyền đến trong nháy mắt mở mic truyền đến suýt nữa ném tai nghe, liếc nhìn bình luận, thuần thục mở mic đội, "Có, đại ca, anh có muốn nhảy ở đó không?"

Thật ra hắn đã nhìn trúng bờ biển.

So với địa phương phì nhiêu ở trung tâm, bờ biển luôn luôn an toàn hơn.

Đồng đội phi hai tiếng, "Sao lại là một tên đàn ông? Tùy cậu, thích nhảy ở đâu thì nhảy, đừng theo tôi là được."

【Vãi, người này là thế nào vậy? Sẽ không cho rằng có em gái chơi trò này chứ?】

【Nắm chặt tay*! Thái độ thật tệ, Bảo Đinh đâu có làm gì sai!】

(* Chỉ sự tức giận)

Trái lại Úc Ninh lại không có cảm giác gì, chơi game nhiều rồi, kiểu người nào cũng có thể gặp được.

Hắn nghe lời đồng đội, chọn một nơi nhỏ gần biển nhất.

Rơi xuống đất rất nghèo, Úcc Ninh ngay cả một cái súng tiểu liên đều không nhặt được, chỉ có một cái súng nhỏ, cũng may gần đây không có người, nhưng trận này theo thái độ của đồng đội, hắn cũng không thể dựa vào đồng đội để tạo ra hiệu quả tiết mục như thường ngày, chỉ có thể yên lặng làm ổ ở đó chờ co vòng, thỉnh thoảng đáp lại bình luận.

【Nghe nói TVT muốn tới Dã báo phát trực tiếp, có thật không?】

【Có thật không vậy! Con trai! Hăng hái lên! Có biết bây giờ cậu nổi tiếng ngang với Quyện thần không!】

Úc Ninh a một tiếng, "Cái gì?"

"Tôi được xưng thần rồi sao?"

【Cậu cần thể diện sao? Nói ra thì hai người đều là cp cách điện đấy!】

【Nói đơn giản, chính là "chú cô sinh"*.】

(*Chỉ một người không quá để ý đến người khác, có ý định sống một mình cả đời.)

Úc Ninh không đồng ý, "Mọi người chớ nói bậy, nói Quyện thần chú cô sinh thì được, nói tôi chú cô sinh thì không tốt nha? Phòng phát sóng trực tiếp của tôi nhiều bảo bối như vậy, nếu tôi là chú cô sinh, vậy bọn họ phải làm sao bây giờ?"

【??? Fan Lục Quyện đang xách đao đang trên đường tới gϊếŧ bạn.】

【Cọ nhiệt độ mù quáng? Hoạt náo viên gà công nghiệp tuyến mười ba ở đâu ra cũng dám cọ nhiệt độ của Quyện thần?】

【Chúng tôi không phải, bạn đừng nói bậy bạ, hành vi của hoạt náo viên và fan không liên quan đến nhau, nếu như có liên quan, lui fan ngay tại đây.】

Úc Ninh phân tâm nhìn vị trí co vòng, vận may của hắn tốt, không biết trận này thế nào mà khu an tàn lại chuyển đến khu bờ biển vắng vẻ.

Hắn còn chưa kịp đáp lại bình luận, trong tai lại truyền đến thanh âm thở hổn hển của đồng đội, "Tai điếc hay sao? Muốn cậu đến giúp tôi một chút cũng không nghe thấy ?"

"Thật mẹ nó đen đủi! Sao lại chơi chung với loại rác rưởi này!"

Đồng đội ở phía sau mắng một đống, Úc Ninh cũng không nghe kĩ.

Hắn liếc nhìn bản đồ, đồng đội ở ngay tại căn nhà gần hắn, Úc Ninh mới vừa không chú ý, còn tưởng rằng đối phương nhảy xuống nơi giàu có.

Hắn chần chờ một chút, "Vậy anh chờ một lát."

Cũng không biết đối phương có nghe thấy hay không, vẫn còn tiếp túc mắng.

【Cái miệng này thật bẩn quá đi mà?】

【Dm! Thật sự phải kéo người? Tôi thấy mà giận, không nhìn sao! Cái gì mà hoạt náo viên rác rưởi! Còn nói mặt đẹp kết quả đầu óc có bệnh!】

【Còn chưa xong sao, cứ thế ở đây mắng người?】

Úc Ninh không phản ứng với bình luận, không tiếng động cười một cái, trở tay tắt tiếng của trò chơi, vừa mang theo một bình thuốc mà mình có đi đến chỗ đồng đội, vừa nói, "Tôi sợ phòng phát sóng trực tiếp bị đóng, liền tắt mic trước rồi."

Hắn vừa nói ra, nhân vật trò chơi đột nhiên kẹt lại.

Không chỉ trò chơi mà ngay cả phòng phát sóng trực tiếp cũng bị kẹt.

Úc Ninh nhíu mày.

Cách mấy giây, bình luận mới một lần nữa lướt thật nhanh.

【Vãi chưởng , tình huống gì đây?】

【Thổ hào!! Mừng đến chảy nước mắt! Nửa năm rồi! Rốt cuộc có người tặng cho bảo bối món quà lớn rồi sao!】

Vào lúc này Úc Ninh đang cố gắng quanh quẩn bên đồng đội, thấy bình luận, liếc mắt nhìn hệ thống nhắc nhở, có hơi ngạc nhiên, "Cám ơn tàu thủy của Juan."

Món quà lớn của nền tảng Dã Báo rất nhiều, nhưng đắt tiền nhất là tàu thủy, một chiếc tàu thủy tương đương với 500 rmb. (500 nhân dân tệ)

Mặc dù vị Juan này chỉ ném một chiếc, cũng trực tiếp vip lớn của phòng phát sóng trực tiếp.

-

"Đội trưởng, anh đang làm gì vậy?" Tại căn cứ chiến đội TVT, đột kích thủ Nam Bắc cầm chai nước uống đi qua sau lưng đội trưởng Lục Quyện, thấy Lục Quyện cúi đàu cầm máy tính bảng không nói lời nào, thuận miệng hỏi.

Mới vừa hỏi xong liền nghe từ trong điện thoại truyền ra tiếng nam sinh trong trẻo mang theo một chút âm đuôi nói cảm ơn.

Nam Bắc cau mày, Juan?

Là đang cảm ơn đội trưởng?

Lục Quyện khẽ ừ, cũng không biết là đang trả lời ai.

Thấy Lục Quyện không đuổi mình đi, Nam Bắc dứt khoát ngồi xuống cái ghế bên cạnh Lục Quyện, thuận tiện quét mắt nhìn bình luận.

Màn hình máy tính bảng quá lớn, vị trí này của hắn có thể thấy rõ.

Trên màn hình, hình như là giao diện phát trực tiếp tuyệt địa cầu sinh, còn có bình luận đang lướt qua, dưới góc phải màn hình, hình như là hoạt náo viên đang mở máy quay, Nam Bắc cách khá xa, nhìn không rõ mặt hoạt náo viên. Nhất là ngón tay đội trưởng dường như đang che nơi đó.

Trong màn hình, nhân vật của hoạt náo viên đang nhảy từ cửa sổ vào một căn phòng, góc nhà còn có một đồng đội ngã xuống đất.

Hoạt náo viên vày vừa đi vào, liền ném chai thuốc duy nhất của mình xuống đất, thuận tay đỡ người lên.

Nam Bắc khẽ chậc lưỡi, thầm nghĩ quên mình vì người, còn chưa kịp cảm khái, hoạt náo viên lại giật một cái, cắt ngang cứu người, mắt thấy đồng đội chỉ còn lại một chút máu lại rớt xuống, hoạt náo viên lại kịp thời đỡ người, tiến triển đỡ người được một nửa, hoạt náo viên lại nhảy cẫng lên.

Nam Bắc: ...??

Đây không phải cố ý đùa bỡn người ta sao?

Cứ thế mấy lần, bình luận một trận cười: 【Ha ha ha ha ha ha ha trâu bò, người này sắp tức chết rồi!】

【Đối phó với ác nhân tự có biện pháp của ác nhân! Mới nãy mắng người có thể xin tha thứ không? Thật cho rằng dáng vẻ Bảo Đinh mềm mềm thì chính là quả hồng mềm?】

Vừa lúc đó tiếng cười của hoạt náo viên truyền ra, quả nhiên là giọng thiếu niên trong trẻo, nghe vô cùng sạch sẽ, "Tức chết gì chứ, tôi đây không phải đang đỡ hắn lên sao? Mới vừa trượt tay mấy lần, lần này nhất định không trượt tay! Dù sao thì tôi còn quá trẻ rất dễ trượt tay!"

Nam Bắc sao liếc mắt nhìn gò má không biến hóa chút nào của đội trưởng, chậc chậc hai tiếng, thử hỏi dò, "Đội trưởng...?" Sao hắn lại không biết đội trưởng thích kiểu hoạt náo viên nhỏ hung ác thú vị này nhỉ?

"Hoạt náo viên này... cũng khá..."

Nam Bắc còn chưa nói xong hai chữ "thú vị" còn chưa nói hết, đã thấy hoạt náo viên trên màn hình hủy bỏ đỡ người, lúc này, đồng đội cậu ta thật sự chỉ còn lại một tia máu, hoạt náo viên này cũng không biết tốc độ tay thế nào lập tức móc ra súng lục nhắm ngay đầu đồng đội.

Chỉ là vừa lấy súng ra đồng đội đã chết, rất rõ ràng, không cần bắn.

Giọng hoạt náo viên rất đáng tiếc, "Tại tốc độ tay của tôi quá chậm! Nếu không còn có thể cho hắn thống khoái!"

Bình luận: Lại một trận cười 【Ha ha ha ha ha ha 】.

Nam Bắc trầm mặc, "... Đội trưởng, hoạt náo viên này chơi khá tốt nha."

Hắn nói xong, Lục Quyện rốt cuộc nhận ra bên cạnh mình nhiều ra một người, cổ giật giật, không đóng giao diện phát trực tiếp chỉ nghiêng đầu, thần sắc đạm mạc quét qua Nam Bắc một cái, đầu ngón tay gõ mặt lưng máy tính bảng một cái, tiếng gõ trong phòng khách yên tĩnh phá lệ rõ ràng, gõ đến đáy lòng Nam Bắc tê dại, qua một lúc lâu, Lục Quyện mới nhẹ cong khóe môi, "Là chơi rất tốt, sắp phát trực tiếp rồi, các cậu không cần làm bài tập sao?"

Nam Bắc vội vàng kêu hai tiếng, "Đi ngay đây, đi ngay đây!" Trong lòng thầm nói quả nhiên là đội trưởng! Ngay cả phát trực tiếp cũng vô cùng cố gắng chuẩn bị!

Lục Quyện ừ một tiếng, lại cúi đầu.

Dưới góc phải màn hình, Úc Ninh vì vừa mới báo thù, nụ cười trên mặt chân thành hơn lúc vừa bắt đầu phát sóng không ít, lúm đồng tiền ở má phải hiện lên càng rõ ràng, ngay cả gò má cũng hơi ửng đỏ.

Lục Quyện nhẹ nhàng cong khóe môi, liếc nhìn mấy cái bình luận hỗn loạn.

【Tức chết hắn! Ha ha ha ha!】

【Chúng ta cược xem một trận hoàn thành trong mấy phút?】

【Lúc nào mở giải thưởng?】

【Một giờ sau!】

【Tôi đề nghị chỗ đậu xe đầu tiên hôm nay giữ lại cho thổ hào đi! Bảo bối, cậu nhiệt tình với ông chủ một chút!】

【Sau khi tôi mang ông chủ đi đánh đôi xong ông chủ liền bỏ chạy QAQ, làm sao bây giờ? 】

Lục Quyện vẫn gật đầu, người đi sau lưng ghế dựa vào gần một chút, cách khoảng nửa phút, hắn lại ngẩng đầu nhìn về phía Nam Bắc đang đi huấn luyện thi đấu.

"Chờ chút."

Nam Bắc ôm một đống quà vặt lớn dừng chân một chút.

Vãi, vừa mới thừa dịp đội trưởng không chú ý mới chạy đến phòng bếp trộm chút quà vặt, nhanh vậy đã bị phát hiện rồi?

Hắn thấp thỏm xoay người, cố gắng dấu quà vặt sau lưng, "Có mặt, đội trưởng!"

Lục Quyện dường như không phát hiện đồ trong tay hắn, chỉ đáp, "Có tài khoản khán giả của Dã Báo không?"

Nam Bắc: "... A?"

Lục Quyện đi về phía trước nghiêng người, tầm mắt vẫn rơi trên màn hình, "Loại có nhiều cây phát sáng."