Chương 4 (H++)

“Tôi là biếи ŧɦái.” Khuông Minh thản nhiên thừa nhận, thò tay xuống vuốt côn ŧᏂịŧ đang nhũn ra của Trương Binh, rồi lại đột nhiên đâm vào, khiến cho cơ thể Trương Binh bị đẩy mạnh về phía trước, cúc huyệt lập tức co rút: “Đêm còn dài, tôi sẽ từ từ khai phá cơ thể anh, biến anh thành một thằng điếm không thể thiếu côn ŧᏂịŧ.”

Mông Trương Binh đung đưa, trong miệng phát ra tiếng xì xì không ngừng hút khí lạnh, dù sao thì anh cũng không phải là phụ nữ, mà nơi đó bị đối xử giống như cái của phụ nữ, thực sự rất khó chịu.

Anh khó khăn quay đầu lại nhìn Khuông Minh, nói: "Nếu côn ŧᏂịŧ của anh không làm cho tôi sướиɠ thì tôi nhất định sẽ đánh anh đến mức răng rơi đầy đất."

“Yên tâm.” Khuông Minh không hề giận khi bị đe dọa, hắn nói tiếp: “Lần đầu tiên luôn luôn đau đớn, lần thứ hai, lần thứ ba anh sẽ thích ngay thôi.”

Hắn khıêυ khí©h di chuyển côn ŧᏂịŧ của mình trong cơ thể Trương Băng, Trương Băng lập tức vươn eo nhéo nhéo cổ hắn, cả khuôn mặt trở nên vặn vẹo dị thường.

Đừng nói đến lần thứ hai, lần thứ ba, mới lần đầu tiên thôi mà Trương Binh đã hối hận đến thắt ruột, bị vật to như vậy nhét vào cúc huyệt thật sự khiến trong lòng không khỏi khó chịu, xấu hổ.

Khuông Minh dùng một tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ của Trương Binh, xoa bóp nó một cách điêu luyện, côn ŧᏂịŧ mềm mại trong tay hắn lại phồng lên, thậm chí còn phun ra chất lỏng, nếu Trương Binh không thích bị đàn ông làm thì tuyệt đối không thể có phản ứng như vậy. Không biết là do cơ thể của Trương Binh quá mẫn cảm không chịu nổi khıêυ khí©h hay là anh thích bị đàn ông cắm vào cúc huyệt, anh bị Khuông Minh trêu chọc làm cho nổi lên phản ứng sinh lý, cơ thể cũng bắt đầu thay đổi.

Khuông Minh vỗ mông Trương Binh, tay lướt dọc theo lưng Trương Binh, nhéo eo của anh. Nắm lấy eo anh, hắn bắt đầu đưa đẩy côn ŧᏂịŧ ra vào hoa huyệt. Mông của Trương Minh bị hông của Khuông Minh va vào, eo bị đẩy về phía trước, chiếc giường mềm mại bị lõm xuống. Với sự chuyển động của hai người vang lên tiếng kẽo kẹt, lò xo nhún lên nhún xuống, Trương Binh hét lên. Lúc còn ở trong quân đội, có vài lần anh phải hét lên để nâng cao sĩ khí, còn với bây giờ thì việc hét lên là hoàn toàn theo bản năng.

Giọng nói từ tính đó phát ra từ miệng của một người đàn ông, không có sự dịu dàng triền miên của người phụ nữ mà giống như một người đàn ông đang bộc phát, Khuông Minh cảm thấy sảng khoái, hắn cưỡi trên Trương Binh, tay cầm côn ŧᏂịŧ của Trương Binh giống như đang thuần hóa con ngựa hoang dưới thân mình.

Mông Trương Binh sắp bị đẩy ra lửa luôn rồi, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, cuối cùng không kìm được nói: "Con mẹ nó..."

Lời này không phải là nói với Khuông Minh nhưng nó lọt vào tai Khuông Minh, Khuông Minh nằm nhoài trên người Trương Binh, khi hắn đẩy mạnh lòng bàn tay của mình, ngón tay cái của hắn đã che mắt Trương Binh. Sau đó dùng ngón tay cái cạo lên qυყ đầυ của Trương Binh rồi trượt dọc theo các rãnh hở trên qυყ đầυ, điều này liền khiến eo Trương Binh hạ xuống, giọng nói cũng thay đổi.

Giọng nói của Khuông Minh vẫn lạnh lùng, hắn nói: "Côn ŧᏂịŧ của anh cũng không phải là nhỏ, sau này có lẽ sẽ không còn cơ hội làm người khác nữa rồi. Dù sao kɧoáı ©ảʍ có được khi làm với tôi so với người khác thoải mái hơn gấp trăm lần."

Lỗ tai Trương Binh đỏ bừng, côn ŧᏂịŧ của anh run rẩy kịch liệt, đôi môi trở nên ửng hồng, anh nói: "A.. A… A... Cho tôi..."

Khuông Minh xoa côn ŧᏂịŧ của Trương Binh từ trên xuống dưới bằng một tay, bất kể người đàn ông nào dù có tường đồng vách sắt* đến đâu, một khi côn ŧᏂịŧ bị người khác nắm giữ được thì rất dễ bị đánh bại.

(*)铜墙铁壁: có nghĩa là phòng thủ rất vững chắc và không thể bị phá hủy, còn có nghĩa chỉ những người cứng rắn.

Khuông Minh thích cái cảm giác này, Trương Binh càng tỏ ra ngạo mạn thì hắn lại càng thích thú, côn ŧᏂịŧ của hắn đâm vào cúc huyệt Trương Binh hàng trăm cái, qυყ đầυ ở bên trong lôi kéo được rất nhiều dịch, Trương Binh vặn vẹo mông của mình, anh có thể cảm nhận được chất lỏng đang chảy ra dọc theo khe mông. Đồng thời thấy bên dưới tê rần nên Trương Binh nghi ngờ nơi đó có máu chảy ra.

Khuông Minh nhỏ giọng nói bên tai Trương Binh, dỗ dành anh: "Cưng à, hãy chuyển sự chú ý của anh vào cúc huyệt đi, cảm nhận xem tôi làm như thế nào. Nếu anh làm tốt, tôi sẽ cho anh."

Trương Binh là người từ trong quân đội ra, vẫn còn tốt lắm, anh gắng gượng chịu đựng sự kí©h thí©ɧ của côn ŧᏂịŧ đang cứng khi tiếp xúc với không khí, điều chỉnh hô hấp, hạ eo xuống và cảm nhận cảm giác côn ŧᏂịŧ của Khuông Minh đang ra vào trong cơ thể mình, côn ŧᏂịŧ của Khuông Minh rất cứng và nóng, lâu lâu lại nóng như lửa.

Anh không biết phải diễn tả cái cảm giác đó như thế nào. Nếu nói không khó chịu thì là giả nhưng cũng không hoàn toàn là không thể chịu được. Ít ra thì côn ŧᏂịŧ của anh cũng nằm trong tay Khuông Minh còn được hắn tuốt thì vẫn rất tuyệt, nhìn là thích rồi. Một lần nữa, cơ thể anh lại bị đẩy về phía trước, qυყ đầυ của anh theo chuyển động của cơ thể chạm vào bàn tay của Khuông Minh, mắt ngựa bị ngón tay cái của Khuông Minh chặn lại, anh không thể nghĩ đến, cúc huyệt của mình lại bị đối phương đâm càng ngày càng sâu.

Dòng điện chạy ra từ xương cụt truyền qua cơ thể khiến da đầu anh ngứa ran, ngoại trừ kɧoáı ©ảʍ muốn ra, còn lại những chuyện khác đã bị Trương Binh ném sau đầu hết.

Hai người trên giường đều rất kích động, Trương Binh nghếch cái mông lên cao, anh có thể cảm nhận được đầu côn ŧᏂịŧ cứng rắn của Khuông Minh đang trực tiếp áp vào một điểm nào đó trong cơ thể anh, sau đó côn ŧᏂịŧ của anh không tự chủ được trở nên run rẩy. Khuông Minh lập tức buông lỏng tay ra, thứ đang chặn trên mắt ngựa biến mất, một lượng lớn dịch trào ra, côn ŧᏂịŧ của anh dựng đứng bắn ra áp vào bụng dưới của anh.

Trương Binh cảm thấy như toàn thân như bị người ra rút gân rút xương, đột nhiên trở nên mềm nhũn, não của anh bị tê liệt vì dòng điện. Trong đầu không còn phân biệt được phương hướng nữa, bây giờ anh đã hoàn toàn chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ tột độ.

“A… A… A…”

Khuông Minh không nghe thấy chuyển động giữa hông mình, đồng thời khi côn ŧᏂịŧ của Trương Binh bắn ra, hắn cảm thấy cái cúc huyệt của Trương Binh ngày càng chặt hơn và nóng hơn, ngậm chặt côn ŧᏂịŧ của hắn và cố gắng kẹp lấy nó.

Một cái tát đáp xuống mông của Trương Binh, Khuông Minh nói: "Thả lỏng nào, đừng kẹp chặt như vậy."

“Ừm… Ha… Hừm…” Đầu óc Trương Binh choáng váng, cơ thể anh đang trong tình trạng mẫn cảm. Mặc dù bàn tay to lớn của Khuông Minh vỗ lên mông anh nhưng anh lại có cảm giác như nó đang đánh trúng l*иg ngực anh. Dù sao thì hiện tại anh đã bị một người đàn ông làm.