Chương 12 Nói đùa thôi

Trên đường từ phòng khai thông đặc thù trở về ký túc xá, Lý Bình nghĩ thế nào cũng thấy không đúng: bản thân chẳng qua chỉ cấp C, nhưng cậu có thể khai thông lính gác cấp 3S, hơn nữa còn khai thông thành công!

Trước đây khai thông cho lính gác cấp A trên Edge Star cũng được đi, mặc dù chênh lệch đẳng cấp giữa cấp C và cấp A cũng không hề ít, nhưng cũng không đến mức kỳ quái, suy cho cùng thỉnh thoảng cũng có trường hợp cấp C và cấp A kết đôi thành công.

Ngay cả khi đến Capital Star, được giao nhiệm vụ khai thông cho lính gác cấp S, Lý Bình vẫn cảm thấy kỳ lạ, bản thân vậy mà có thể khai thông cho lính gác cấp S, so với khai thông cho lính gác cấp A, hình như hiệu quả có vẻ còn tốt hơn...

Nhưng nếu trung tâm dẫn đường của Capital Star dã không nói gì, đoán chừng tình huống này cũng không phải chưa từng xảy ra trước đó, cho nên Lý Bình cũng không quá để tâm.

Nhưng Hắc Diệp hôm nay là lính gác cấp 3S! Tinh thần lực của hắn quá đỉnh cao! Vượt xa tinh thần lực của một lính gác cấp S!

Kỳ lạ hơn nữa là khi khai thông cho Hắc Diệp, tinh thần lực của cậu có lúc mạnh, có lúc lại yếu đi. Đây là tình huống chưa từng xảy ra từ trước đến nay...

Sao lại như vậy? Trong phòng khai thông đặc thù có thiết bị đặc biệt nào có thể ảnh hưởng đến tinh thần lực? Hay là do tinh thần lực của Hắc Diệp xâm nhập vào tinh thần cảnh của cậu nên mới vậy? ... Hoặc có lẽ vấn đề nằm ở chính Tiểu Bạch?

Đợi đến khi đã về ký túc xá, Lý Bình thả Tiểu Bạch ra, cùng Tiểu Bạch mắt to mắt nhỏ nhìn nhau hồi lâu, Lý Bình không nhìn ra Tiểu Bạch có chỗ nào không ổn cả.

Vươn một ngón tay ra, gõ nhẹ lên trán Tiểu Bạch, Tiểu Bạch phịch một tiếng ngã ngửa trên giường, làm động tác ngất xỉu như thường lệ, khiến Lý Bình bật cười.

Xem ra vẫn là Tiểu Bạch của cậu... ôm Tiểu Bạch đang nằm trên giường vào lòng, tay nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại trắng như tuyết của nó, mãi cho đến khi bụng phát ra tiếng "ùng ục" như đang phản kháng, Lý Bình mới nhớ ra bản thân bận bịu đến bây giờ, vẫn chưa uống dịch dinh dưỡng...

Được rồi, không nghĩ tới chuyện đó nữa. Ngày nào đó mọi chuyện sẽ luôn được hé lộ thôi.

Phải rồi, tình huống như hôm nay, xem như là tăng ca đi...Lý Bình vừa uống dịch dinh dưỡng vừa nghĩ thầm ...

"Cậu khai thông rất thành thạo điêu luyện, không ngờ một dẫn đường cấp C khai thông cũng sẽ có hiệu quả tốt như vậy ~ Dẫn đường Lý Bình, nếu chúng ta dùng cách khai thông thân mật hơn thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn ~"

Nam có khuôn mặt đẹp trai tuấn tú nở một nụ cười ái muội, siết chặt tay Lý Bình, dỗ dành nói: "Hay là chúng ta thử làm đi ~"

Lý Bình cau mày, đang chuẩn bị đẩy cái tên bất lịch sự trước mặt này ra, lại nghe được một giọng nói: “Hiệu quả có tốt hay không thì ta không biết, nhưng tinh thần ngươi sẽ có thêm nhiều mảnh vỡ ngay lập tức, có khi còn phải tiếp nhận điều trị khẩn cấp."

Lý Bình nhìn về hướng phát ra âm thanh, thấy Hắc Diệp đột nhiên xuất hiện, giễu cợt nói với tên lính gác thô lỗ này: "Là ngươi sao, Ngô Vĩ. Hay là chúng ta thử xem sao ~"

"Hắc Diệp?! Sao ngươi lại đến đây?! Ta đang đùa với dẫn đường Lý Bình! Nói đùa thôi!" Ngô Vĩ đột nhiên nhìn thấy Hắc Diệp, suýt nữa bị doạ gần chết!

Hắn vội vàng buông tay Lý Bình ra, gấp gáp nói: "Dẫn đường Lý Bình, hôm nay rất cảm ơn cậu đã khai thông ! Tôi có việc gấp, đi trước!" vừa nói xong, liền không kịp đi ra khỏi cửa, trực tiếp dịch chuyển tức thời!

Hắc Diệp bật cười nham hiểm, sau đó dịu dàng nhìn Lý Bình, cười hỏi: “Dẫn đường Lý Bình, tiếp theo nhờ em khai thông cho tôi.”