Chương 18

Nói rồi cô lại đỏ mặt, ngượng ngùng nói: “Xin bà ở trong công ty cũng giữ bí mật giúp cháu. Cháu muốn đi làm như bình thường, không muốn sau này bị quá nhiều người quấy rầy.”

Thật ra những gì cô nói là thừa, chính bà đã cố tình mai danh ẩn tích đến lau dọn ở công ty, vậy thì làm sao có thể đi rêu rao danh tính của cô khắp nơi được. Cứ cho là bà ăn no rửng mỡ không có việc gì làm đi chăng nữa, nhưng trong mắt toàn thể công ty, bà chỉ là một bà bác lao công, bắn đại bác cũng chẳng liên quan gì tới chủ tịch Diệp. Bà có đi rêu rao Bạch Thu Nhiên là con dâu của ông chủ thì cũng chẳng có ai tin, hành động này của cô chỉ như cởϊ qυầи xì hơi, vẽ vời thêm chuyện.

Tuy nhiên, Bạch Thu Nhiên cũng không ngại phiền phức. Bằng cách này, cô vừa làm vững chắc hình tượng vừa tăng độ thiện cảm trong lòng bà, quả là cơ trí làm sao!

Và hiển nhiên bác Giang không nghĩ rằng đồng chí Tiểu Thu đơn thuần tốt bụng trong mắt mình lại toan tính đến thế. Vì vậy khi thấy cô không vội vàng khoe khoang mà chỉ muốn an phận làm việc, bà rất yên tâm, cảm thấy mình không nhìn nhầm người, ánh mắt nhìn Bạch Thu Nhiên cũng thay đổi, trông rất giống như đang nhìn con cháu trong nhà. Bà nói với vẻ ôn hòa: “Được rồi, vào làm việc đi.”

Bạch Thu Nhiên ngoan ngoãn đáp: “Dạ, tan làm cháu lại tới tìm bà nói chuyện.”

Cứ thế, mỗi ngày Bạch Thu Nhiên vừa đi làm vừa tận tâm tận lực tăng độ thiện cảm với bà dì họ phía chồng. Cô nghĩ bà dì họ tối thiểu cũng có vai vế cao, sau này gả vào hào môn, nếu có ai cố ý nhắm vào mình, ít ra cũng có một vị trưởng bối có thể bảo vệ cho cô, không đến mức khiến cô phải tứ cố vô thân trong gia đình nhà chồng.

Đi làm thì nịnh bà dì họ, cuối tuần thì nịnh bố chồng hào môn, Bạch Thu Nhiên đã sắp xếp lịch trình rõ ràng. Nhưng mãi đến một đêm trước khi phải đến nịnh bố chồng hào môn, bạn trai tổng tài tự dưng mới nói với cô rằng người mẹ chồng hào môn ở nước ngoài dưỡng bệnh đã về rồi, lần này cô phải nịnh hai người cùng lúc.

Bạch Thu Nhiên: Mèo méo meo?

Đối với Bạch Thu Nhiên, gặp mẹ chồng hào môn áp lực hơn gặp bố chồng rất nhiều.

Lúc gặp bố chồng, cô còn chưa biết nhà họ là hào môn, chưa kịp chuẩn bị tinh thần đã bị sự giàu có của nhà bạn trai tổng tài làm sợ muốn xỉu nên không có thời gian để lo lắng, suốt quá trình cứ mơ mơ màng màng gặp ông chủ kiêm bố chồng hào môn.

Hôm nay biết sắp gặp mẹ chồng hào môn, cô không khỏi lo lắng một phen, dẫu bố chồng rất hài lòng với cô, đã quyết định hôn sự của họ nhưng cô không những không bớt căng thẳng mà còn lo lắng hơn. Mọi chuyện quá mức suôn sẻ khiến cô có cảm giác như đang mơ, rất có khả năng đại chiêu được giấu ở chỗ mẹ chồng hào môn nhằm phá tan toàn bộ giấc mộng lấy chồng giàu sang của cô.

Như vậy thì cô sẽ tuyệt vọng lắm.

Bạch Thu Nhiên càng nghĩ càng sợ. Kể từ sau khi chuyển nhà, hằng ngày được ôm bạn trai tổng tài cứ như liều thuốc ngủ giúp cô ngủ rất ngon giấc thì tối hôm đó lần đầu tiên cô bị mất ngủ. Cũng không hẳn là mất ngủ, chỉ là ngủ không yên giấc, cả đêm mơ đủ kiểu cứ như đánh giặc, muốn tỉnh lại nhưng không tỉnh nổi.

Giấc ngủ như vậy còn mệt hơn là không ngủ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, Bạch Thu Nhiên uể oải dựa vào đầu giường bày ra dáng vẻ suy ngẫm cuộc đời, Diệp Chi Châu đi tập thể dục về, tắm rửa xong xuôi đi ra thấy cô vẫn giữ nguyên một tư thế thì thấy rất lạ. Anh quấn khăn tắm quanh cơ bụng săn chắc, mái tóc ướŧ áŧ nhỏ giọt, anh tới gần cô, lo lắng hỏi: “Sao thế? Không khỏe ở đâu hả?”