Chương 1071: Phiên ngoại: Tinh lạc lạc

Chương 1071: Phiên ngoại: Tinh Lạc Lạc

Một ngày này rất náo nhiệt. Là ngày nữ nhi Tinh Lạc Lạc của Trì Tư cùng Tinh Uyên đầy năm. Từ lúc Tinh Lạc Lạc xuất sinh, đôi vợ chồng Trì Tư cùng Tinh Uyên liền hóa thân thành thủ hộ giả, hầu như đều vây quanh đứa bé này. Bởi vì, vừa sinh ra thân thể Tinh Lạc Lạc rất kém, thậm chí còn có lần suýt chút nữa đã chết, hô hấp ngừng lại, thậm chí ngự y còn kết luận rằng bé con đã chết, không kịp đợi Hàn Phỉ đến thăm khám. Khi đó Trì Tư suýt chút nữa đã tan vỡ, một mẫu thân làm sao có thể chấp nhận được con mình đã chết, nhưng may mà thời gian ngừng thở của con bé cũng không lâu, một lúc sau Tinh Lạc Lạc đã có hô hấp lại.

Mất mà lại được khiến Trì Tư đặc biệt căng thẳng, vì thế lễ đầy năm của con được cử hành đặc biệt long trọng. Không chỉ tất cả mọi người đều tham gia, mà còn mang đến không ít lễ vật. Một nhà bốn người Hàn Phỉ cũng đến, thậm chí còn đến sớm để hỗ trợ. Đối với Tinh Lạc Lạc, Hàn Phỉ cũng rất thương yêu, không chỉ kê rất nhiều dược phương cho Lạc Lạc, mà những chi tiết nhỏ nhất nàng cũng chuẩn bị kỹ càng.

Ngay cả An Sinh, lúc nhìn thấy bé con này, cảm giác vẫn rất xa lạ, bé con nho nhỏ mềm mại, cực kì yếu đuối, cũng không dám dùng lực, sợ làm con bé bị đau. Tiếu Tiếu lại vô cùng yêu thích cô bé, vì vậy thường ôm lấy, cực kì ra dáng, còn bị mọi người trêu ghẹo sau này cũng sẽ là một mẫu thân tốt. Mà An Sinh?

Lúc An Sinh đưa Tinh Lạc Lạc cho An Sinh bế, hai cánh tay của hắn cũng hơi căng thẳng, khuôn mặt anh tuấn có chút cứng ngắc, rước lấy tiếng cười trêu chọc của mọi người. An Sinh nhìn bé con mập mạp trong lòng, có cảm giác hơi khác lạ. Em bé trong l*иg ngực cũng hết sức tò mò nhìn hắn, một bộ nghé con không sợ cọp, đôi mắt to xoay tròn nhìn rất đẹp. Ngay cả Trì Tư cũng cảm thấy thần kỳ, trước giờ Tiểu Bảo Bảo đều không thích người lạ, lần nào cũng sẽ làm ầm ĩ lên, thế nhưng lúc nằm trong lòng An Sinh, lại yên tĩnh ngoan ngoãn đến khác thường.

Hàn Phỉ híp híp mắt, nói: "Không phải là Lạc Lạc đã coi trọng An Sinh đấy chứ? Đúng là tinh mắt a."

Mặt An Sinh liền đỏ lên.

Lúc chọn đồ đoán tương lại còn phát sinh một chuyện lý thú. Trên mặt đất để tiền, Ngọc Tỷ, sách, còn có rất nhiều đồ vật khác nữa, đều là những thứ quý giá mọi người mang đến. Trì Tư mặc cho Tinh Lạc Lạc một cái áo khoác dày màu hồng phấn, đặt bé con dưới đất, đám đông lập tức sôi nổi, ồn ào, muốn chỉ cho nhóc con đi tới chọn đồ của mình.

Rất nhanh, bé con uốn éo cái mông, dùng cả tay lẫn chân bò về phía trước, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trực tiếp cua một góc 90 độ, bò về phía An Sinh đang đứng ở một bên. Ngay cả Trì Tư cũng không ngờ khuê nữ của mình lại làm ra hành động xấu hổ như thế!

Hàn Phỉ trực tiếp bật cười, nhìn con trai tay chân luống cuống, nói: "An Sinh, còn không mau ôm muội muội lên? Nàng là quyết đoán tìm con đấy!"

An Sinh quả thật là lúng túng, thế nhưng vừa cúi đầu nhìn, đã thấy đứa nhóc mũm mĩm chớp chớp mắt nhìn lại, trái tim của hắn lập tức liền mềm nhũn, ôm bé con lên, mặc cho bé vùi trong l*иg ngực mình.

Tiếu Tiếu đi tới trêu ghẹo nói: "Ca, nàng rất dính ca nha, xem ra ca mới là người nàng thích nhất."

An Sinh bất đắc dĩ nói: "Tiếu Tiếu, đừng nói như vậy."

Mọi người đi tới, ngươi một lời ta một lời trêu chọc. Cuối cùng Tinh Lạc Lạc vẫn bị Trì Tư ôm trở về, giao cho vυ" em, tiểu hài tử mà, luôn thèm ngủ. Thế nhưng không có ai nhìn thấy, trước khi bị vυ" em ôm đi, Tinh Lạc Lạc còn cố ý liếc mắt nhìn Hàn Phỉ và An Sinh, ánh mắt đó sáng ngời căn bản không phải là cái nhìn mà một đứa trẻ nên có.

Tinh Lạc Lạc còn có một cái tên khác, là Phạm Tinh. Nàng đến từ một thế giới khác, chính là thế giới hiện thực, nàng quen biết Hàn Phỉ, thậm chí còn có kí ức rất sâu sắc. Đúng vậy, nàng đã từng gặp gỡ Hàn Phỉ, còn tận mắt nhìn thấy Hàn Phỉ biến mất ở trước mặt, bắt đầu từ khi đó, nàng đã triệt để tin tưởng thời đại thần nữ thật sự tồn tại, sau đó mấy năm nàng liền nghiêm túc theo ông nội Phạm giáo sư nghiên cứu về thời đại này. Dần dần si mê. Cuối cùng, vào một đêm, nàng bị một tiếng nói thần kỳ mê hoặc, đi tới chỗ đặt cỗ quan tài kia, sau đó bị một mảnh kim quang bao phủ, mất đi ý thức.

Lúc tỉnh lại lần nữa, nàng liền phát hiện mình đã thành một em bé, còn có một cái tên hoàn toàn mới, gọi là Tinh Lạc Lạc, mẫu thân nàng là Trì Tư Phiên Vương của Côn Bằng, mà phụ thân lại là Tinh Uyên Phiên Vương của Thanh Nguyên. Đúng vậy, khi đó nàng đã biết mình đã đi tới thời đại hần nữ, cũng chính là niên đại mà nàng say mê. Mà Tinh Lạc Lạc thật sự đã sớm chết đi, cho nên nàng mới có thể thay thế.

Lúc vừa mời tới thế giới này, nàng vô cùng choáng váng, nhưng vẫn tận lực đóng tốt vai của mình, dù sao đây cũng coi như là một lần trọng sinh. Mãi đến tận khi nàng nhìn thấy Hàn Phỉ. Một khắc đó, Phạm Tinh, không, là Tinh Lạc Lạc suýt chút nữa đã khóc.

Từng chuyện năm đó đều tái hiện lại trong đầu, nếu như nàng muốn một lần nữa sống tốt cả đời này, thì tốt nhất là làm bộ không biết Hàn Phỉ. Tinh Lạc Lạc sau khi hạ quyết tâm, liền từ bỏ suy nghĩ muốn nhận thức Hàn Phỉ, sống thật tốt cuộc đời này, mãi đến tận khi nàng nhìn thấy An Sinh. Thành thật mà nói.. Tên tiểu tử này hoàn toàn chính là mẫu hình lí tưởng của nàng a!

Có điều nàng cũng biết ở độ tuổi này, nàng thuần túy chỉ có thể nhìn mà không làm gì được tên tiểu tử kia, cho nên mới trêu ghẹo An Sinh vào lễ thôi nôi của mình như thế. Cho tới sau đó?

Sau đó nàng chậm rãi lớn lên, cha mẹ đối với nàng vô cùng tốt, từ nhỏ nàng đã mất đi phụ mẫu, đến thế giới này liền được bù đắp hai người cha mẹ hiền ái yêu thương, cho nên nàng đặc biệt quý trọng cuộc sống hiện tại, thỉnh thoảng làm nũng, thỉnh thoảng trêu chọc tiểu tử An Sinh một chút, thời gian liền cứ thế trôi qua.

Một cái chớp mắt, nàng cũng đã đến tuổi lập gia đình. Mà tiểu tử năm đó bị nàng đùa giỡn, cũng lớn thành một nam nhân anh tuấn có thể một mình chống đỡ một phương.

Lúc Tinh Lạc Lạc phát hiện ánh mắt An Sinh nhìn nàng đã biến chất, cảm giác đầu tiên của nàng vậy mà lại là xấu hổ, thẹn thùng, Tinh Lạc Lạc liền biết, linh hồn già cả của nàng đã bị luân hãm mất rồi. May mà thân là hỗn huyết, An Sinh cũng không già đi, thọ mệnh cũng lâu hơn nhân loại, vì vậy hai người họ đứng cùng một nơi vô cùng thuận mắt, thêm vào mười mấy năm qua An Sinh đã sớm quen chăm sóc cô gái nhỏ này, cảm tình lại càng sâu.

Hàn Phỉ tự nhiên cũng hết sức vui vẻ có được một cô con dâu người người yêu thích như thế. Hôn sự của họ có thể nói là được cả thế gian chúc phúc.

Không bao lâu sau, Tinh Lạc Lạc liền sinh cho An Sinh một đôi Long Phượng, thế nhưng ngay lúc nàng cho rằng cuộc sống sẽ càng ngày càng tốt hơn, Hàn Phỉ cùng Tần Triệt lại biến mất. Tinh Lạc Lạc kỳ thực đã sớm đoán được sẽ có một ngày như thế.

Vào lúc hai người biến mất, nàng còn do dự có nên nói thật cho Hàn Phỉ nghe về việc hai người vốn quen biết nhau từ trước hay không? Thế nhưng thật sự không tiện với sự thật nàng đã là con dâu của Hàn Phỉ, Tinh Lạc Lạc lựa chọn không nói, liền để điều này trở thành bí mật vĩnh viễn của riêng nàng.

P/s: Vậy là hành trình dài gần 2 năm đồng hành cùng câu chuyện cũng đã chính thức kết thúc. Một kết cục có thể coi là có hậu cho Hàn Phỉ, Tần Triệt và mọi người. "Vương gia, ta sẽ giảm béo mà" là một câu chuyện hay, đáng đọc. Dù là truyện ngôn tình nhưng đọc xong, trong tâm trí chúng ta vẫn lắng đọng lại nhiều điều, nhiều cảm xúc. Trong quá trình sáng tác và dịch truyện, tác giả và dịch giả không thể tránh được những thiếu sót, nhầm lẫn, sai biệt, kính mong độc giả bỏ qua. Chân thành cảm ơn các bạn đã kiên trì đọc truyện đến tận lúc này. Yêu thương và hẹn gặp lại mọi người trong những bộ truyện sau!